- Tiến công Thiên Vũ giới là việc mấy vị đại nhân cùng thương nghị, người ngoài không nên nói lung tung, Nguyệt đại nhân hãy chú ý một chút. Việc năm bộ thì không quá lo, dù sao Ma tộc sinh tồn trong chinh chiến và chém giết không ngừng, ta nghĩ không lâu nữa năm bộ sẽ phục hồi như ban đầu.
Lý Vân Tiêu, Nguyệt cau mày.
Bảo nói xong không đợi hai người đáp lời liền chắp tay rời đi, dường như gã rất bận.
Lý Vân Tiêu và Nguyệt liếc nhau, cười khổ.
Nửa đoạn đầu Bảo nói cho Nguyệt nghe, nửa đoạn sau thì lời ngầm như nói cho Lý Vân Tiêu.
Bảo tiến lên chào hỏi xong có nhiều Ma Quân lục tục đến bắt chuyện.
Nguyệt khép léo đáp lại. Lý Vân Tiêu và Tiểu Hồng cảm thấy chán, hai người nhìn quanh, thấy bảy Ma Quân nhóm Đan đứng gần đó, ba mươi mấy người tụ tập lại thỉnh thoảng liếc mắt qua chỗ Lý Vân Tiêu.
May mắn thời gian nhàm chán không quá lâu, chính giữa quảng trường truyền đến thanh âm vang vọng:
- Các vị yên lặng!
Phát ra tiếng là Bảo, gã chậm rãi bay lên nhìn xuống mọi người:
- Hoan nghênh các vị đi tới Diêu Quang điện, ta không giới thiệu nhiều, bắt đầu giao dịch đi.
Bảo lời ít ý nhiều khiến Lý Vân Tiêu không biết nên nói cái gì, đám đông Ma Quân ngây người. Nhưng đúng là mọi người không thích nghe nói nhiều, tất cả tập trung chú ý.
Bảo nói:
- Giao dịch lần này có nhiều bằng hữu từ ngoại bộ đến, hy vọng sẽ mang đến chút vui thú cho mọi người hơn. Theo thường lệ ta sẽ trước hết đưa ra thứ bằng hữu ủy thác giao dịch.
Bảo giơ tay lên, ánh sáng hiện ra trong lòng bàn tay gã tan ra trong không trung.
Trong ánh sáng nổi lên một quả ‘trứng’ to lớn đen thui, là một thứ hình trứng bầu dục dài bảy, tám thước, rộng ba, bốn thước.
Có người hét lên:
- Ma đản!
Quảng trường bàn tán xôn xao. Ma đản không hiếm thấy. Mức độ quý giá sai lệch rất nhiều, nếu không phải ma đản đặc biệt trân quý thì đa số người khi đã phát hiện sẽ xem như năng lượng nuốt luôn.
Một Ma Quân hét lên:
- Đây là ma đản ma vật loại nào mà được thận trọng lấy ra giao dịch?
ma đản lơ lửng trong vòng sáng, ma khí cường đại phát tán khiến nhiều Ma Quân giật mình.
Bọn họ kinh khủng phát hiện trên ma đản thiết lập một tầng cấm chế giam cầm phần lớn sức mạnh, không thì ma khí khuếch tán sẽ gây ra náo động.
Bảo mỉm cười nói:
- Đây là ma đản của Thái Cổ Ma Viên.
- Cái gì? Không thể nào!!!
Toàn Diêu Quang điện nổ tung, không tin được, tiếng bàn tán ầm ĩ không thể che đậy vang lên bốn phía.
- Ma viên hoành hành thời đại thái cổ không biết đã cách bao nhiêu năm tháng, dù để lại ma đản cũng nên hóa thạch từ lâu, sao còn tràn đầy sức sống như vậy?
- Nghe nói sau khi Thái Cổ Ma Viên trưởng thành là sẽ bước vào Ma tôn cảnh không chút trở ngại, mãnh thú tộc này tung hoành ở thời đại thái cổ, xưng bá lâu tới mấy trăm vạn năm.
- Thời đại thái cổ cách nay bao nhiêu năm rồi? Quãng niên đại đều là điều bi ẩn, sao lại có ma đản để lại? Vớ vẩn.
Các tiếng bàn tán truyền vào tai Lý Vân Tiêu, hắn rất ngạc nhiên. Lý Vân Tiêu nhìn ma đản trong vòng sáng, chìm vào suy tư.
Trong ma đản có dấu hiệu sinh mệnh, khá mạnh.
Nhưng nếu đúng như mọi người nói đã vượt qua không biết bao nhiêu năm tháng thì không nên có hơi thở sinh mệnh mãnh liệt như vậy.
Chờ mọi người giật mình, tiếng bàn tán nhỏ bớt Bảo mới cười nói:
- Một vị bằng hữu tốt của ta tìm được ma đản này trong một chỗ di tích cổ, đúng là trứng của Thái Cổ Ma Viên, còn là trứng sống, bảo đảm trăm phần trăm.
Xôn xao!
Bảo đã bảo đảm thì ma đản là hàng thật, lại gợi lên xôn xao. Các vẻ mặt khó tin và hưng phấn nổi lên trên mặt đám người.
Mắt Nguyệt ấp háy tia sáng.
Lý Vân Tiêu cười hỏi:
- Như thế nào? Nguyệt đại nhân có hứng thú với ma đản này?
Nguyệt nghiêm mặt nói:
- Đương nhiên! Nếu có thể ấp ra Thái Cổ Ma Viên, từ nhỏ tẩm bổ bằng bí thuật, khi trưởng thành sẽ hết sức trung thành với ngươi. Không bao giườp hản đội. Hơn nữa khi Thái Cổ Ma Viên trưởng thành sẽ có lực lượng đẳng cấp Ma tôn.
Nói xong mặt Nguyệt đỏ ửng, kích động cánh tay run nhẹ.
Lý Vân Tiêu buồn cười:
- Vậy người đưa ma đản ra để giao dịch sẽ là ai?
Nguyệt sửng sốt, biểu tình quái dị, nàng ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu nói:
- Đa tạ Lý đại nhân nhắc nhở, ý của đại nhân là tuy ma đản có dấu hiệu sinh mệnh nhưng không ấp trứng được?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Chưa chắc không ấp trứng được, có thể là không đủ điều kiện ấp, hoặc sau khi ấp trứng sẽ có vấn đề khác như không theo khống chế vân vân.
Vẻ mặt Nguyệt bình tĩnh hơn trước nhiều, nàng gật đầu nói:
- Lý đại nhân nói có lý, là ta qua mức mù quáng. Chắc chắn ma đản có vấn đề nên mới bị người lấy ra giao dịch.
Một số Ma Quân đứng bên cạnh đoàn người Nguyệt nghe vậy suy tư, liếc trộm Lý Vân Tiêu.
Trong sân một Ma Quân cao giọng quát:
- Ma đản này bán bao nhiêu ma nguyên thạch?
Bốn phía yên tĩnh, quảng trường lớn chứa mấy trăm người trở nên yên lặng quái dị, đều dõng tai nghe, sợ mình bỏ qua.
Bảo mỉm cười nói:
- Vật quý giá như vậy làm sao ma nguyên thạch mua được? Nếu bằng hữu của ta muốn ma nguyên thạch thì sẽ là giá trên trời. Trứng Thái Cổ ma Viên này chỉ có thể vật đổi vật.
Ma Quân lại hét to:
- Vậy vật chủ muốn đổi cái gì?
Mắt Bảo lóe tia sáng nhấn mạnh từng chữ:
- Ma Lâm Ngọc.
Bên dưới náo động,nhiều Ma tộc vẻ mặt hoang mang như chưa từng nghe nói về thứ đó.
Một số Ma tộc thì hoàn toàn biến sắc mặt, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, sắc mặt âm trầm.
Trong các tiếng xôn xao thì một câu hỏi được lặp lại nhiều nhất là:
- Ma Lâm Ngọc là cái gì?
Tuy mọi người đoán được thứ muốn trao đổi sẽ không đơn giản nhưng không ngờ phức tạp đến mức hiếm có người biết.
Mặt Nguyệt lộ nét giật mình, một chút khủng hoảng:
- Người đó muốn đổi Ma Lâm Ngọc! Chủ nhân ma đản rốt cuộc là ai?
Lý Vân Tiêu lấy làm lạ hỏi:
- Ma Lâm Ngọc là thứ gì mà sao nhiều Ma Quân cũng không biết, hiếm hoi biết thì lộ vẻ mặt sợ hãi?
Nguyệt bình ổn tinh thần, mở miệng nói:
Thánh Ma trải qua kiếp ngũ suy sau khi chết thân hình biến thành nó.
- Cái gì?!
Lý Vân Tiêu giật mình ngây ra nửa ngày, thì thào:
- Hèn... Hèn gì...
Nguyệt gật gù:
- Chỉ có chí bảo như Ma Lâm Ngọc mới xưng với ma đản Thái Cổ ma Viên. Nói cho cùng Ma Lâm Ngọc cũng xem như Nghê Hồng thạch biến dị, sau khi Thánh Ma chết để lại bản thể thân hình vẫn là Nghê Hồng thạch, ma khí cường đại suy kiệt sụp đổ thành Ma Lâm Ngọc. Ta chưa từng thấy thực thể của vật đó, chỉ từng nghe nói qua.
Bảo không giải thích hiều, bởi vì thứ này là di vật của Thánh Ma, nếu giải thích là rất bất kích với Thánh Ma.
Vì vậy Bảo không nói nhiều, một tay đánh ra vài ấn quyết ảnh chiếu trên không trung.
Cách mặt Bảo mười trượng tụ lại ánh sáng đủ màu hình thành một khối ngọc thạch màu đen sẫm.
Màu sắc ngọc thạch trơn nhãn sáng bóng, không có hình dạng cố định, góc sắc nhọn, tỏa ma quang mờ nhạt như không dung trong thiên địa, hơi lạnh băng.