Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3794: Tháo chạy



Thần sắc Lục Sí lo lắng lạnh giọng nói:

- Toàn bộ đi chết đi!

Tay trái hắn kháp quyết, tầng tầng tinh vân tản ra bốn phía, năm văn kiện ma binh chợt lóe liền tắt lịm.

Ngay lập tức khí ảnh tràn ngập trong ma vân, tản mát ra lực lượng đáng sợ thẳng xuyên bầu trời!

Lý Vân Tiêu đại biến, điên cuồng quát lên:

- Không tốt! Chạy mau!

Nhóm cao tầng còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, nhưng vừa nghe được lời nói của Lý Vân Tiêu, bất chấp hết thảy xoay người định bỏ chạy.

- Lâu la, toàn bộ đều lưu lại cho bổn tọa!

Lục Sí hợp hai tay, nhất thời trong ma vân lóe ra ma quang, hóa thành khí lãng khủng bố đánh về phía bốn phương tám hướng!

Oanh long long!

Thiên địa nháy mắt sụp thành một mảnh, biến thành hỗn độn tối đen, trong mơ hồ có thể nhìn thấy Thương Huyền sơn bị xé nứt, từng tảng lớn vách núi lẫn theo thân thể Ma tộc bị chấn bay lên cao, sau đó lại bị chôn vùi xuống dưới.

Toàn bộ cao tầng Ma tộc tuy chạy trốn, nhưng vẫn bị khí lãng trùng kích va chạm, chỉ nương nhờ lực lượng cường đại bản thân chống cự.

Những ai không thể đối kháng lập tức tử vong, trong phạm vi mấy trăm dặm đều bị trùng kích, cả Thương Huyền sơn hoàn toàn bị hủy hoại trong chốc lát!

Khí lãng khủng bố thậm chí lao vào trong khe nứt giữa hai giới, trực tiếp xuyên suốt vào bầu trời Hồng Nguyệt thành, khiến người của Thiên Vũ giới dị thường khẩn trương.

Khắp bốn phía Hồng Nguyệt thành trôi nổi mười ba tòa thiên không thành, dựa theo quy tắc xếp hàng, lập tức tiến vào trạng thái khẩn trương như đang chờ phát động.

Võ giả trên mỗi phù không đảo đều dị thường khẩn trương nhìn chằm chằm vào cái khe, chờ đợi tình huống kế tiếp.

Ma giới, bên trong Thương Huyền sơn biến thành một mảnh hỗn độn, cả tòa núi non đều tan thành mây khói dưới một kích kia!

Hơn mười vạn đại quân Ma tộc chỉ còn lại không tới ngàn người, hơn nữa đều bị thương.

Giờ phút này những người còn sống sót đều ngây dại nhìn cảnh tượng trước mắt, thật giống như thời không bị biến hóa, hoàn toàn không nhận thức được hoàn cảnh trước mắt.

Đám người Lý Vân Tiêu đều bị đánh lui ra xa mấy ngàn trượng, sắc mặt âm trầm nhìn thân ảnh xa xa.

Vừa rồi Lục Sí thi triển một kích cực mạnh của Ma Chủ - Tinh Tuyền Bạo, uy lực dáng sợ khiến sắc mặt mọi người trắng bệch như giấy.

Nhưng bản thân Lục Sí cũng bị cắn lại, hắn lập tức dung hợp đạo phân thân thứ tư. Giờ phút này hắn tràn ngập tinh khí thần đứng vững trong thiên địa, khí thế càng mạnh hơn trước.

- Đáng chết!

Lý Vân Tiêu cắn răng mắng:

- Quả nhiên có sáu cái mạng! Hơn nữa một mạng còn cứng hơn một mạng!

Thần sắc Tranh tái nhợt không còn chút huyết sắc, run giọng nói:

- Bây giờ nên làm gì?

Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:

- Hắn đã có sáu cái mạng, chúng ta bức ra sáu cái mạng của hắn! Dựa theo kế hoạch trước đó, không phải còn Đại La Phục Ma trận sao? Trận này bất luận bao nhiêu người cũng có thể phát động, chúng ta bức ra phân thân thứ năm của hắn rồi trốn vào Thiên Vũ giới!

- Phân thân thứ năm…

Trong mắt Tranh tràn đầy hoảng sợ, giờ phút này Lục Sí cho hắn cảm giác không thể chiến thắng, hơn nữa cộng thêm chiến lực biểu hiện, hoàn toàn không còn chút tin tưởng.

Vi Thanh cười lạnh nói:

- Đã tới lúc này chẳng lẽ còn do dự sao?

Trong lòng Tranh run lên, nhất thời sợ hãi tiêu tán, cắn răng nói:

- Được rồi, sớm đã có giác ngộ phải chết, giờ phút này còn gì đáng sợ!

Hắn lớn tiếng nói:

- Đại La Phục Ma trận! Toàn bộ những người còn sống, tất cả đều ra tay!

- Ra tay!

Lý Vân Tiêu quát lớn một tiếng, liền xông ra ngoài.

Trong hư không bốn phía lục tục hiện ra nhiều thân ảnh, sắc mặt tái nhợt cùng thi triển thần thông.

Tất cả mọi người đều biết, giờ này khắc này lui sẽ chết ngay lập tức, chỉ còn một trận chiến!

Trong khoảnh khắc đã có mấy trăm thân ảnh xuất hiện, nhiễu quanh Lục Sí, đều liều mạng công tới.

- Ấu trĩ!

Lục Sí xuy cười một tiếng, trong mắt chợt lóe hàn quang, ma quang lóe ra trên không trung, một thanh A Hàm đao ẩn hiện đã có hơn mười người bị mất mạng.

Khuôn mặt mọi người đại biến, chợt lui về phía sau, không dám tiếp tục xông tới.

Trong lòng Lý Vân Tiêu hoảng sợ, biết mình đánh giá sai lực lượng của Lục Sí lúc này, quát:

- Đều lui!

Đoàn người không chút do dự lập tức hướng chỗ cái khe lao tới.

- Hừ! Một đám con kiến, trở thành chó nhà tang thật bất ngờ sao? Đây vốn là kết cục của các ngươi a!

Thần sắc Lục Sí châm chọc, trong tay nắm A Hàm Trảm Cốt đao đi thẳng tới chỗ cái khe:

- Trăm vạn năm, Thiên Vũ giới, bổn tọa rốt cục trở về!

Lý Vân Tiêu cùng Viện cản ở phía sau, khi nhìn thấy toàn bộ Ma tộc đã vào trong khe lúc này mới quay người lao vào.

Lục Sí cũng không nóng nảy, vài bước đi vào cái khe, giống như vương giả trở về, thần sắc ngạo nghễ cùng khinh miệt.

Mọi người vừa vào Thiên Vũ giới, nhất thời liền có người nghênh đón, chính là cha con Trữ Khả Vi.

Lý Vân Tiêu nói:

- Khả Vi đại nhân, các ngươi nhanh chóng mang theo bằng hữu Ma giới đi Viêm Võ thành! Sau đó cũng không cần quay trở lại!

Trữ Khả Vi vung tay cho Trữ Khả Vân đi làm, chính mình vuốt râu nói:

- Đại nạn của lão phu đã buông xuống, thề cùng tồn vong với Hồng Nguyệt thành!

Mọi người đại biến, Trữ Khả Vân cả kinh hô:

- Cha!

Trữ Khả Vi đẩy tay ra, quát:

- Đừng dông dài, còn không đi ngay!

Thần sắc Trữ Khả Vân bi thương, biết tâm ý của phụ thân đã quyết, vội vàng quỳ xuống dập đầu, lúc này mới mang theo Tranh bọn họ đi tới truyền tống trận.

Viện, tiểu Hồng, Vi Thanh cũng thập phần thích ứng với Thiên Vũ giới, cho nên lưu lại Hồng Nguyệt thành.

Trữ Khả Vi nói:

- Minh chủ, vậy Lục Sí…

Vẻ mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng, trầm giọng nói:

- So với dự tính còn lợi hại hơn nhiều lắm!

Trong lúc nói chuyện, một cỗ khí tức cường hãn từ trong khe chậm rãi tràn ra, người trong Hồng Nguyệt thành đều có thể cảm ứng.

Tâm thần Trữ Khả Vi bị kiềm hãm, cũng bị cỗ khí tức kia kinh sợ, nhưng lập tức liền cười ha hả, nói:

- Ha ha ha, trước khi chết có thể biết một chút về oai của Ma Chủ, cũng xem như không uổng cuộc đời này.

Lý Vân Tiêu thở dài nói:

- Đáng tiếc những người nhiệt huyết cả thành này đều phải bồi táng ở nơi đây.

Trữ Khả Vi nói:

- Cuộc chiến có một không hai như vậy, luôn có người nên chuẩn bị hi sinh. Nhiệm vụ của chúng tôi là kéo dài thời gian của Ma Chủ, làm cho Viêm Võ thành chuẩn bị tiến vào trạng thái chiến tranh. Hơn nữa nếu như có thể, đánh trọng thương Ma Chủ!

Lý Vân Tiêu gật đầu:

- Chư vị mang theo tinh thần hi sinh cho Thiên Vũ giới, sẽ giống như vạn cổ tinh không, chiếu sáng cho hậu nhân đời sau.

Trong khi nói chuyện, Lục Sí đã xuất hiện trên bầu trời Hồng Nguyệt thành, lạnh lùng nhìn mười ba thiên không thành.

Trữ Khả Vi biến sắc:

- Tới rồi!

Thân ảnh hắn chợt lóe, biến mất tại chỗ.

Thần sắc Lý Vân Tiêu bi thương nói:

- Các ngươi đi Viêm Võ thành trước, ta tạm thời lưu lại xem cuộc chiến. ---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.