Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 450: Cửu cung vô trần trận



Ba ngày sau, đại trận bố trí xong, thành Viêm Vũ bắt đầu mở ra, rất nhiều thế lực bắt đầu tiến vào trong.

Làm cho tất cả mọi người giận không kềm được là, phí vào thành thành Viêm Vũ được thiết lập.

Phàm là người vào thành, cho dù nam nữ lão ấu cứ tính theo đầu người, một trăm vạn trung phẩm nguyên thạch một đầu!

Hơn nữa tọa trấn thu phí là ba gã cường giả Vũ Tông, Tiêu Khinh Vương, Năng Phi Trần và Tiễn Đa Đa.

Còn có ba ngàn tên võ giả xếp hàng ở cửa thành, giữ gìn các loại trật tự.

Thực lực của tất cả mọi người bị cấm chế của ba thế lực khống chế giảm xuống, thời điểm này ưu thế nhiều người đã trở nên rõ ràng. Hơn nữa cũng bị áp chế, cường giả Vũ Tông vẫn mạnh hơn kẻ khác một bậc.

Tại phủ thành chủ, trong một gian mật thất, Lý Vân Tiêu ngồi xếp bằng, tâm thần thu liễm.

Hắn lập tức cảm nhận được chân khí trong người chấn động cực kỳ chậm chạp, hơn nữa lúc đứt lúc nối, thực lực giảm lớn.

- Cửu Cung Vô Trần Trận sao?

Lý Vân Tiêu thì thào lẩm bẩm, hắn giữ vững tinh thần, hồn lực bàng bạc từ trong người tuôn ra ngoài, từ mi tâm khuyếch tán ra chung quanh, lúc này lan tràn ra trên không thành Viêm Vũ.

Hồn lực của hắn vô cùng tinh thuần, giống như sóng lớn nhộn nhạo, nhất cử nhất động cả thành Viêm Vũ đều nằm trong sự cảm giác của hắn, Cửu Cung Vô Trần Trận trận thế lập tức hiển lộ không thể nghi ngờ.

- Hoàng Chung Cung, Tiên Lữ Cung, Chính Cung, Nam Lữ Cung... Mắt trận nằm ở đâu?

Lý Vân Tiêu nhanh chóng chải vuốt lấy trận thế Cửu Cung Vô Trần Trận, hắn cân nhắc một hồi, nếu có thể phá vỡ nó, hắn có thể trực tiếp thu cho mình dùng.

Hơn nữa tại bốn phía thành Viêm Vũ còn có Thái Hư Thiên Đô Bảo Trận cùng Đại Nhật Kim Quang Kiếm Trận do hắn bố trí, hắn đã sớm thi pháp giấu kín đi.

Cả hai tòa trận pháp này linh khí không đủ, uy lực phát huy ra không được một phần vạn. Lần này ba đại phái vì Tu Di Sơn đã bố trí Cửu Cung Vô Trần Trận, đây là hạ vốn gốc, dùng rất nhiều nguyên thạch tăng cường linh khí cho thành Viêm Vũ lên nhiều.

Mà làm cho ba đại phái không thể ngờ rằng, những này nguyên khí này trực tiếp bị Thái Hư Thiên Đô Thiên Trận cùng Đại Nhật Kim Quang Kiếm Trận hấp thu hơn phân nửa, trực tiếp tăng đẳng cấp cho hai trận này lên.

Nhưng mà trước mắt Lý Vân Tiêu còn không dám bộc lộ hai trận này ra, nếu không bị người tinh thông trận pháp nhìn thấy, tất nhiên đưa tới mối họa vô cùng. Hai tòa đại trận này là hộ sơn đại trận cực kỳ cường đại, mặc dù là cả nam vực cũng là tồn tại cường đại.

- Nếu có thể nhận lấy Cửu Cung Vô Trần Trận này, trước khi linh khí thành Viêm Vũ hao hết sạch cũng phòng thủ kiên cố!"

Kim quang trong mi tâm Lý Vân Tiêu chớp động, linh hồn chi lực không ngừng suy diễn trận pháp trong ngàn dặm, cũng không biết qua bao lâu. Trong lúc này đôi mắt của hắn chấn động, một đạo kim quang từ mi tâm của hắn bắn ra ngoài.

- Thương Đô Cung!

Trên bầu trời mênh mông, một đồ hình ẩn nấp đang không ngừng chìm nổi trong trận pháp. Định nhãn nhìn lại, đúng là một cái gương, phía trên tỏa ra hào quang làm cho tâm thần người ta chấn động.

- Thì ra mắt trận ở nơi này, xem ta thu bảo kính đây!

Hồn lực bàng bạc lập tức hiển hiện ra, ngưng tụ thành thân ảnh Lý Vân Tiêu, đi nhanh về phía cái bảo kính kia.

Bảo kính dường như đã có linh tính, nó hơi phát giác, bắn một đạo kim quang về phía Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu vung tay lên, hơn mười đạo khoa đẩu văn màu vàng từ trong tay bay ra ngoài, lập tức chôn vùi kim quang, bay thẳng về phía bảo kính.

Bảo kính rất có linh tính, dường như phát giác được tình cảnh không đúng, vội vàng phát ra âm thanh vù vù cầu cứu, lúc này từng đạo kim quang bắn lên không trung, trực tiếp tiến vào mặt kính, biến mất vô ảnh vô tung.

Bảo kính giãy dụa run rẩy lên, linh hồn hiển ảnh của Lý Vân Tiêu không ngừng đánh ra các loại linh quyết, trấn áp bảo kính.

Cũng không biết qua bao lâu, bảo kính trở nên tươi sáng hơn, ở mặt ngoài bảo kính có đồ án khoa đẩu văn tạo thành, như ẩn như hiện, thần thức của hắn cảm nhận rõ ràng.

- Rốt cục thành lập liên hệ!

Lý Vân Tiêu đại hỉ nói:

- Ta phải nhìn xem bảo kính này là cấp bậc gì.

- Người nào dám phá hư trận pháp, muốn chết!

Ngay vào lúc Lý Vân Tiêu đang muốn tiến lên quan sát bảo kính, một tiếng quát chói tai vang lên, tiến thẳng vào trong thức hải của hắn.

Lý Vân Tiêu biến sắc, mục đích của hắn đã đạt thành, không tiếp tục lưu luyến. Sợ bị người ta nhìn thấy bộ dáng của bản thân, linh hồn hiển ảnh lập tức hóa thành một đầu long hình lui ra khỏi trận thế.

- Muốn chạy trốn? Lưu lại cho ta!

Giọng nói kia lại vang lên lần nữa, từng âm thanh trực tiếp rót vào trong linh hồn, công kích thần thức.

- Dĩ nhiên là linh hồn công kích chi pháp, không thể ngờ trong ba đại môn phái vẫn có người tài ba.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng cười cười, loại thủ đoạn này mặc dù có chút cường hãn, nhưng trong mắt hắn vẫn không là gì. Hóa thành long hình ngâm vang, lập tức đánh tan công kích thần thức, trực tiếp chặt đứt thần thức của đối phương, nhanh chóng bỏ trốn.

- Chi! Lại là linh hồn hiển ảnh?

Giọng nói khiếp sợ vang lên không trung, mang theo khiếp sợ.

Rất nhanh, hai thân ảnh đột nhiên xuất hiện tại mắt trận, cảm thụ hồn lực chấn động còn sót lại, trong mắt hai người dầy kinh ngạc.

Hai người đều mặc áo khoác vàng, một cao một thấp, đều là gương mặt vô cùng tang thương, đôi mắt thâm thúy mang theo kinh hãi.

Người cao lập tức đánh ra vài đạo ấn quyết, bắn vào trong bảo kính. Bên trong bảo kính bắn ra kim quang sáng ngời, không ngừng lưu chuyển.

Qua một hồi, người cao sắc mặt nghi hoặc, cau mày đánh ra mấy đạo ấn quyết, dường như không có bất kỳ phát hiện nào, lúc này mới thở ra một hơi.

- Lưu sư huynh, như thế nào?

Người thấp khẩn trương hỏi.

Người cao trầm tư một lát, chậm rãi nói ra:

- Không có phát hiện vấn đề. Nhưng thực lực người vừa rồi rất mạnh, dường như không dưới ta và ngươi, không có khả năng không động tay chân gì đó.

Người thấp lãnh đạm nói:

- Có thể mang hồn lực biến hình, sao có thể là hạng người vô danh! Có lẽ chỉ vừa đến, hành tung bạo lộ thì biết không thể làm gì, cho nên nhanh chóng rời đi.

Người cao gật đầu, nói:

- Có lẽ như thế. Nếu không, hắn làm gì đó trên Thái Âm Bảo Kính mà chúng ta còn không phát giác ra, vậy thì quá kinh khủng! Hoặc là có thủ đoạn giấu kín cực mạnh, hoặc là có kinh văn pháp quyết kinh người, nếu không bằng vào thực lực của ta và ngươi không có đạo lý không cảm giác ra được.

Lý Vân Tiêu trong mật thất phủ thành chủ, trong giây lát mở mắt ra, tinh mang chớp động không thôi. Khí thế trên người của hắn bộc phát ra, thực lực lục tinh Vũ Quân không bị trận pháp ảnh hưởng, phát huy mười thành thực lực.

Hắn lúc này đang tươi cười thoải mái, đang định đứng dậy thì lại nhướng mày, trong đôi mắt hiện lên một tia tàn khốc, hừ lạnh nói:

- Muốn chết!

Sau một khắc thân ảnh của hắn tiêu tán, trực tiếp xuất hiện ở cửa thành, lạnh lùng nhìn qua phía dưới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.