Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 487: Kiếm linh (2)



Nước mắt của nàng đã sớm tràn mi, nàng quỳ xuống đất, phủ phục trên mặt đất khóc ròng nói:

- Cổ Phi Dương đại nhân, thì ra ngài chính là Cổ Phi Dương đại nhân, Vân Thường rốt cuộc tìm được ngài rồi!

Thần sắc Đinh Linh Nhi giật mình, khó trách Lý Vân Tiêu có thể ngang trời quật khởi, thì ra hắn chính là Cổ Phi Dương chuyển thế trọng sinh.

Giờ phút này tuy đáy lòng đã tiếp nhận sự thật này, nhưng vẫn khó có thể tin được. Người mình vẫn đi theo, dần dần sinh lòng ái mộ lại chính là Vũ Đế tuyệt thế trong truyền thuyết -- Cổ Phi Dương.

Vào lúc này tâm tình của nàng cực kỳ phức tạp, càng tràn ngập lo lắng và bàng hoàng.

Nhân vật tuyệt thế như vậy, hắn còn có thể ở cùng ta hay sao?

Trong mắt nàng lộ vẻ mờ mịt cùng thất lạc.

Lý Vân Tiêu không có nhiều tâm tư như vậy, thực lực của Yêu Long thế nào hắn hiểu nhất. Lúc trước hắn tự nghĩ ra ba thức kiếm quyết, phân biệt là Trảm Yêu, Tinh Diệt, Thần Quang. Mỗi một kiếm đều đại biểu kiếm ý vô thượng. Vì phát huy ba kiếm này tới cực điểm, hắn phân biệt chế tạo ba kiếm, cùng lấy ba chiêu kiếm quyết làm tên cho kiếm.

Trong đó mạnh nhất chính là Trảm Yêu Kiếm, bởi vì bên trong có nhốt hồn á long, bị hắn thi pháp luyện chế thành kiếm linh, cũng chính là đầu Yêu Long trước mặt này!

Về sau đánh cược thuật luyện chi thuật tại Hóa Thần Hải cùng Yêu tộc đại năng, vào thời điểm khó phân cao thấp, hắn đã thông minh sắc xảo khẽ động mang ba thanh kiếm hợp làm một, rốt cục sáng tạo ra siêu việt cửu phẩm huyền khí -- Kiếm Trảm Tinh Thần!

Đồng thời cũng ngộ ra chiêu kiếm ý vô thượng Kiếm Trảm Tinh Thần, lúc này mới có thể một lần hành động nhảy lên thứ ba trên Thiên Địa Phong Vân Bảng.

Giờ phút này dưới uy áp Yêu Long, hắn lần đầu tiên cảm thấy bó tay bó chân, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, đã lớn đến mức không có bất cứ biện pháp gì có thể đền bù. Hiện tại hắn có thể sử dụng chỉ là công kích tinh thần.

- Đồng thuật -- Nguyệt Khuyết!

Vận chuyển Đại Diễn Thần Quyết tới cực hạn, linh hồn chi lực thiêu đốt nhanh chóng, cả đại điện lúc này trở nên phiêu hốt, không gian vào lúc này biến hóa vặn vẹo, dường như tiến vào không gian khác.

Đồng tử Yêu Long đột nhiên co lại, lúc này cười ha hả, nói:

- Ha ha, Cổ Phi Dương, tu vị của ngươi bây giờ chỉ là ngũ hành cảnh, hồn lực cũng suy yếu đến loại tình trạng này sao? Năm đó đồng thuật của ngươi có thể trực tiếp thay đổi thiên địa, xuyên việt hư không, bây giờ biến thành thứ hài tử chơi đùa rồi sao, ha ha, ha ha, thật sự là chết cười ta, ha ha!

Nó đột nhiên phát ra một tiếng rồng ngâm, cả không gian đang biến hóa khôi phục như ban đầu, vẫn ở trên đại điện, gió lạnh từng hồi.

Tâm thần Lý Vân Tiêu bị chấn động phun ra một ngụm tâm huyết. Hắn lần đầu tiên đối mặt với đối thủ làm mình tuyệt vọng như vậy, chênh lệch trong đó chẳng khác gì nam tử trưởng thành đánh với hài tử mới sinh, khó có thể vượt qua.

- Không thể ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay, ta nên hành hạ ngươi tới chết như thế nào đây? Để ta suy nghĩ, không thể để ngươi chết dễ dàng được!

Yêu Long dữ tợn nhíu mày, nó không ngừng bay múa trên không trong, nhục nhã năm đó nó phải tra tấn trở về mới hả mối hận trong lòng.

Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

- Ngươi cũng chỉ là một vong hồn, nên đường hoàng ở trước mặt của ta. Năm đó ta có thể chế ngự ngươi, hiện tại cũng có thể. Chẳng lẽ ngươi không kỳ quái vì cái gì ba người chúng ta có thể xuyên qua trận pháp, đi vào trong đại điện này sao?

Thân thể Yêu Long đình trệ trên hư không, trong giây lát trong con ngươi bắn ra ánh sáng rực rỡ, cuồng hỉ nói:

- Long huyết! Là Long chi huyết mạch!

Nó khiếp sợ liên tục nói:

- Chẳng lẽ thân thể này của ngươi thậm chí có Long chi huyết mạch?

Lý Vân Tiêu lau lau máu trên khóe miệng, nói:

- Thân thể của ta rất bình thường, nhưng mà trong tay của ta có rất nhiều Long chi huyết mạch. Ta làm giao dịch với ngươi, điều kiện chính là đợi lát nữa sau khi khôi phục thực lực, giúp ngươi luyện chế một bộ thân thể siêu việt cửu phẩm!

Toàn thân Yêu Long đại chấn, điều kiện này thật sự quá mê người, nó đã dùng hình thái long hồn sống mấy ngàn năm, nếu như không có thân thể thì không lâu sau sẽ hồn phi phách tán. Nhưng nếu như đối phương khôi phục thực lực, chính mình sao có thể là đối thủ chứ? Đến lúc đó lại dựa vào cái gì bắt hắn thực hiện lời hứa?

Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:

- Ngươi không cần lo lắng lời ta nói, ngươi đã ở với ta lâu như vậy, tự nhiên nên biết ta từ trước đến nay lời hứa đáng giá nghìn vàng, làm sao có thể cô phụ ngươi? Kỳ thật ta vẫn cảm thấy đoạn thời gian chúng ta ở chung thật sự khoái hoạt đấu, như thế nào, vì sao ngươi lại có thù hận lớn như thế chứ?

- Khoái hoạt con em ngươi ah! Rống, rống!

Yêu Long nổi giận rống vài câu, trầm giọng nói:

- Điều kiện là cái gì?

Tinh quang trong mắt Lý Vân Tiêu chớp động, nói từng chữ:

- Lần nữa trở thành kiếm linh của ta, chờ ta khôi phục thực lực trước đây, lập tức thả ngươi ra, giúp ngươi luyện chế thân thể.

- Cái gì?

Yêu Long giận tím mặt, tức giận hét NGAO NGAO, nổi giận xoay tròn, giận dữ hét:

- Vẫn dám đánh chủ ý lên ta, chết, chết, chết ah!

Một khí tức cường đại lan tỏa ra các nơi, cả đại điện trở nên run kịch liệt.

- Mở!

Lúc này Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường ở sau lưng đã sớm được Lý Vân Tiêu ám chỉ, đồng tâm hiệp lực toàn lực đánh ra phía sau, lực lượng va chạm vào cánh cửa, trực tiếp đánh vào cửa đá.

Vào lúc hai nàng ra tay, Lý Vân Tiêu liền trực tiếp bắt lấy hai người lao ra bên ngoài. Hắn nghĩ cách kéo dài thời gian, chỉ cần Giới Thần Bi đến thì hắn sẽ trốn vào trong Giới Thần Bi, hắn còn không tin Yêu Long có năng lực phá vỡ Giới Thần Bi.

- Muốn đi? Đi chết đi. Tôn nghiêm của Long chi nhất tộc chí cao vô thượng, ngươi dám khiêu khích thì phải chết!

Yêu Long bị Lý Vân Tiêu kích thích nổi giận đùng đùng, đợi đến lúc ba người lao ra thì nó gào thét đuổi theo, trên người tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khí thế của nó bao phủ cả đại điện, nơi này như sụp đổ.

Vèo!

Một tiến xé gió vang lên, Yêu Long vừa lao ra thì nhìn thấy một đạo kiếm quang chém tới, cả bầu trời và biển linh khí bao phủ bởi ánh sáng xanh tím, thiên địa vào lúc này dung làm một thể.

- Chi! Cửu giai huyền khí!

Yêu Long quá sợ hãi, hắn ở chung với Cổ Phi Dương thời gian dài như vậy, hắn hiểu các loại huyền khí rõ như lòng bàn tay. Tuy kiếm khí này không được, nhưng bản thân bảo kiếm tuyệt đối là cửu giai, tốc độ cực nhanh, đảo mắt đã chém tới trước người.

Oanh!

Kiếm quang chém xuống, ánh sáng xanh tím tỏa ra chung quanh, cả đại điện bắt đầu sụp xuống, Yêu Long trúng một kiếm này phát ra tiếng kêu gào dữ dội, nó không ngừng lăn lộn trên bầu trời, hào quang trên người lúc sáng lúc tối, dường như đã bị trọng thương.

- Ah! Ah! Đám nhân loại đáng chết các ngươi!

Hai mắt Yêu Long lập tức trở nên đỏ bừng, nhìn qua võ giả phía dưới và phóng xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.