Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 929: Không còn hoài nghi (2)



Mạc Tiểu Xuyên cả kinh nói:

- Bọn chúng nhất định cho rằng sư phó đã chết, mới có thể không kiêng nể gì trợ giúp cừu gia của Mạc gia. Dùng thực lực sư phó bây giờ, ngàn vạn không thể bạo lộ thân phận, càng không thể quá sớm chống lại Bắc Minh Huyền Cung, nếu không sẽ lâm vào sát cơ.

Lý Vân Tiêu nói:

- Yên tâm đi, ta tự có chừng mực. Mặc dù là hiện tại, trong Bắc Minh Huyền Cung, người có thể giết ta cũng không bao nhiêu cả.

Át chủ bài lớn nhất của hắn chính là Giới Thần Bi, nếu trốn vào trong đây cơ bản không có việc gì. Trừ phi những Võ Đế đỉnh phong ra, có thể phá vỡ thế giới chi lực, cũng như Lệ Hoa Trì ngày đó dùng âm luật phá vỡ thế giới chi lực mang tỷ đệ Mộng Vũ đi.

Nếu không có Võ Đế như thế, căn bản không có khả năng công phá Giới Thần Bi.

Mạc Tiểu Xuyên cũng khen:

- Sư phó có được siêu phẩm huyền khí này, tìm Bắc Minh Huyền Cung tính sổ cũng trong tầm tay.

Lý Vân Tiêu nói:

- Hôm nay Thiên Võ Giới sóng ngầm bắt đầu khởi động, sợ rằng sẽ có sóng lớn nhanh thôi. Ngươi quay trở lại thành Hắc Thiết hay lưu bên cạnh ta?

Mạc Tiểu Xuyên cười hì hì nói:

- Tự nhiên là đi theo bên cạnh sư phó lão nhân gia rồi. Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết ta đã có rồi, thiếu chính là hỏa hầu. Hơn nữa ta muốn ở lại bên cạnh sư phó bảo vệ lão nhân gia, ngài hiện tại chỉ có tu vị Võ Tông bát tinh mà thôi, vô cùng nguy hiểm.

Lý Vân Tiêu vẻ mặt đầy hắc tuyến, nói:

- Ngươi bình thường ở trong Giới Thần Bi này tu luyện đi, còn có một chút bằng hữu cũng ở đây. Ngày mai ta sẽ đi thành Vũ Phong, ngươi cần phải tạm biệt Mạc Hoa Nguyên hay không?

Mạc Tiểu Xuyên nói:

- Đang muốn đây, để tránh xá đệ còn lo lắng cho ta.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Vậy thì tốt, vừa vặn ngươi thay bằng hữu của ta mang mấy câu cho hắn.

- Bằng hữu? Tiện thể nhắn nhủ?

Mạc Tiểu Xuyên nghi hoặc khó hiểu.

Lý Vân Tiêu vung tay lên, lúc này có thân ảnh Viên Cao Hàn xuất hiện, nói:

- Đây là sư phó của Mạc Hoa Nguyên.

- À? Ngươi, ngài là...

Mạc Tiểu Xuyên chấn động, lập tức nhận ra người trước mắt, vội vàng hành lễ nói:

- Thì ra là Viên Cao Hàn đại sư!

Trong lòng của hắn hồ nghi, chẳng biết tại sao Viên Cao Hàn lại ở trong Giới Thần Bi.

Viên Cao Hàn hừ lạnh một tiếng, nói:

- Không cần đa lễ, ta hiện tại chỉ là tù binh của sư phó ngươi mà thôi.

- Tù binh...

Trên trán Mạc Tiểu Xuyên đổ mồ hôi lạnh, cuối cùng hiểu xảy ra chuyện gì. bắt cửu giai thuật luyện sư làm tù binh, trong thiên hạ cũng chỉ có sư phó mới dám làm chuyện này. Nhưng Viên Cao Hàn là sư tôn của Mạc Hoa Nguyên, hắn cho dù thế nào cũng không thể thất lễ, cung kính nói:

- Không biết Viên đại sư có lời gì nhờ ta mang cho Hoa Nguyên không?

Viên Cao Hàn nói:

- Hắn đã tấn cấp bát giai, có thể trở về Thánh Vực đi tìm ta, ta có chuyện quan trọng phân phó cho hắn.

Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Mạc Tiểu Xuyên, Viên Cao Hàn bổ sung:

- Ta hiện tại chỉ là Tinh Quang hồn thể, cũng giống như phân thân của võ giả các ngươi mà thôi, bản tôn vẫn còn trong Thánh Vực.

- Thì ra là thế, đại sư lời nói ta sẽ chuyển lời cho Hoa Nguyên.

Mạc Tiểu Xuyên nghe xong kinh hãi không thôi, phân thân bình thường khó thoát ly bản thể quá dài. Cũng không biết đối phương dùng bí thuật gì, đối với thuật luyện sư hắn từ trước tới nay rất tôn kính, huống chi là sư tôn của Mạc Hoa Nguyên, tự nhiên thần thông không nhỏ.

Viên Cao Hàn nói:

- Nói cho hắn biết đây là ý của ta là được, về phần hiện trạng của ta thì không cần nói.

Hắn oán niệm nhìn qua Lý Vân Tiêu, biến mất tại chỗ, quay về luyện khí.

Hắn dần dần quen thuốc sinh hoạt thảnh thơi trong Giới Thần Bi, hơn nữa hắn càng có tấm đắc khi khống chế thần hỏa, đã không muốn rời khỏi.

Mạc Tiểu Xuyên nói:

- Sư phó, ngài câu lưu phân thân Viên đại sư, bản tôn hắn có biết hay không?

Lý Vân Tiêu cười to nói:

- Ha ha, đương nhiên không biết. Nếu như biết, hắn chắc chắn tới tìm ta liều mạng rồi.

Mạc Tiểu Xuyên lo lắng nói:

- Nếu để cho Hoa Nguyên trở về gặp bản tôn của Viên đại sư, hắn sẽ không hoài nghi sao?

Lý Vân Tiêu nói:

- Không sao, nếu như bản tôn của hắn tìm tới, cùng lắm là bắt vào là được, vừa vặn để hai người nhập làm một, thực lực tăng nhiều, có thể cho ta sử dụng tốt đấy. Ngươi vừa nói như vậy, ta càng chờ mong đây.

Thiên Kiếm Đồ hắn cần luyện chế quá khó khăn, hơn nữa bằng vào bát giai chi thân của Viên Cao Hàn hiện tại khó nói luyện ra bao nhiêu thanh, nhưng mà có cửu giai đại thuật luyện sư thì khác.

Mạc Tiểu Xuyên nhìn qua ánh mắt Lý Vân Tiêu sáng lên, lập tức giật mình, hậu quả hắn không dám nghĩ. Nếu như Thánh Vực mất tích một gã cửu giai thuật luyện sư thì đây là đại sư chấn động thiên hạ. Mạc Tiểu Xuyên nói:

- Sư phó, ta cũng nên đi tạm biệt Hoa Nguyên rồi.

Lý Vân Tiêu nói:

- Nếu hắn phải về Thánh Vực, sợ rằng cũng phải theo chúng ta đi thành Vũ Phong. Huynh đệ các ngươi có thể đồng hành, nhưng mà không được lộ thân phận của ta ra. Ở trước mặt người ngoài, xưng ta là Vân thiếu là được.

- Vân... Thiểu..., được rồi, sư, sư, Vân thiếu!

Mạc Tiểu Xuyên lộ ra vẻ cổ quái, nhưng hắn lại vui vẻ, sư phó không chết, Hoa Nguyên có thể trở về Thánh Vực, mà mình cũng giải thoát khỏi ác linh, thân thể cảm thấy được ánh nắng sáng sủa, hắn cười to vài tiếng, bị Lý Vân Tiêu tống xuất ra khỏi Giới Thần Bi, bay đi tìm Mạc Hoa Nguyên.

Lý Vân Tiêu thả Mạc Tiểu Xuyên ra, hắn bắt đầu tu luyện. Hắn hiện tại thiếu sót chính là cảnh giới, thể chất đặc thù cần nguyên khí quá kinh người.

Hắn lấy được Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên cũng chỉ giống như nguyên đan, nguyên khí thấm vào làn da của hắn, thấm vào ruột gan, thoải mái nói không nên lời.

- Những Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên này sợ rằng đủ cho ta vượt qua Thất Túc Cảnh, cũng không biết cần bao nhiêu thời gian.

Lý Vân Tiêu tư định, bắt đầu vận công hấp thu, thân thể của hắn bao phủ trong hào quang màu đỏ, nguyên khí đậm đặc như đông cứng lại. Vì ngăn cản hỏa nguyên tố làm hại thân thể, da thịt toàn thân có màu vàng xuất hiện, bày ra trạng thái bất diệt kim thân sơ cấp.

Hiện tại Lý Vân Tiêu đã khẳng định còn có công pháp quyển hạ tồn tại, bởi vì hắn đã tu luyện Phách Thiên Luyện Thể Quyết tới cực hạn, không có công pháp phía sau. Mà trạng thái này của hắn kém xa Ngạo Trường Không, quả thật là khác nhau một trời một vực, đối phó một ít võ giả dưới Võ Đế còn có thể miễn cưỡng sử dụng. Nhưng đối phó với Cửu Thiên Võ Đế thì không được rồi.

Sau khi suy nghĩ xong, hắn chuyên tâm tu luyện.

Một đêm đảo mắt tức qua, hôm sau.

Bên ngoài mật thất có giọng nói Cẩn Huyên truyền vào, nói:

- Tất cả đã chuẩn bị tốt, Vân thiếu có thể xuất quan?

Lý Vân Tiêu tỉnh lại, thu hồi nguyên khí bành trướng vào trong đan điền, nói nhỏ:

- Bát tinh đỉnh phong, trước thuật võ song hội có thể đột phá Võ Hoàng cũng thuận lý thành chương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.