Vẻ mặt của Đỗ Vân Trình âm lệ, nơi này là hắc thị dưới mặt đất, coi như là gia chủ Đỗ gia tới thì cũng phải tuân theo quy củ của nơi này.
- Hừ, chỉ là vũ kỹ Phàm cấp thượng phẩm mà thôi, ở chỗ bản thiếu gia còn nhiều lắm!
Kì thực, vũ kỹ thượng phẩm có giá trị đắt đỏ, đối với Đỗ gia cũng không phải là thứ tầm thường. Nếu để cho phụ thân của Đỗ Vân Trình biết rõ việc này thì tuyệt đối hắn sẽ bị mắng mỏ một hồi.
Vốn Đỗ Vân Trình nghĩ rằng, chiến thú của mình sẽ không chiến bại cho nên mới nói ra loại lời khoác lác này.
- Cho ngươi!
Ánh mắt Đỗ Vân Trình oán độc nhìn chằm chằm vào La Thiên thật lâu, lấy ra một quyển sách từ trong lồng ngực, sau đó vung tay rời khỏi nơi này.
Vụt!
La Thiên thả người nhảy lên, tiếp nhận bí tịch.
- Ngưng Tinh Kiếm chỉ?
La Thiên cẩn thận đọc qua, kiểm tra phẩm giai của vũ kỹ.
Nhưng người ở bốn phía, sau khi nghe nói Ngưng Tinh Kiếm chỉ thì đã phát ra tiếng cảm khái.
- Không ngờ lại là Ngưng Tinh Kiếm chỉ, Đỗ Vân Trình này cũng thật là.
- Đây là một môn vũ kỹ không trọn vẹn, đã được truyền lưu rộng ở thị trường; bởi vì không hoàn chỉnh cho nên độ khó và nguy hiểm khi tu luyện rất lớn, trước đó có không ít Võ giả tu hành đều dẫn đến kết cục không chết cũng tàn phế!
- Ha ha, tuy nói Ngưng Tinh Kiếm là vũ kỹ Phàm cấp thượng phẩm, nhưng nhiều nhất đáng giá mấy ngàn lượng Hoàng kim, tiểu tử này thua thiệt lớn rồi!
...
Tiếng nghị luận bốn phía đều bị La Thiên nghe vào trong tai.
- Đỗ Vân Trình này đúng là đủ âm trầm vô sỉ!
La Thiên lạnh giọng mắng.
Vốn hắn cũng cảm thấy ngoài ý muốn, sao Đỗ Vân Trình lại hào phóng như thế, lại lấy vũ kỹ thượng phẩm làm tiền đặt cược.
La Thiên vừa mới nhìn một chút, Ngưng Tinh Kiếm chỉ chỉ có ba tầng trước, hơn nữa còn có chút không trọn vẹn, phần đằng sau chỉ vẻn vẹn có một vài lời mà thôi.
Nếu như tùy tiện tu luyện thì hậu quả khó liệu.
Bàn về giá trị, vũ kỹ này còn không bằng vũ kỹ Phàm cấp trung phẩm.
- Hừ! Đỗ Vân Trình! Ngươi cho rằng chỉ bằng vào vũ kỹ không trọn vẹn là có thể hại ta sao?
Khóe miệng La Thiên cười lạnh.
Tạo Hóa Thiên thư, có năng lực suy diễn vạn vật trên thế gian, một môn vũ kỹ không trọn vẹn còn chưa thể làm khó được hắn.
Sưu!
Thân thể La Thiên nhanh chóng nhảy lên, rất nhanh đã rời khỏi hắc thị dưới mặt đất, ở một khu vực nhiều người, hắn bỏ áo đen và mặt nạ, thừa cơ rời khỏi nơi này.
- Người đâu?
- Không thấy! Chẳng lẽ tiểu tử này phát giác ra được chúng ta?
Sau lưng hắn, vẻ mặt của vài đạo thân ảnh truy tung có chút mờ mịt.
Lấy cảm quan cùng với Linh thức của La Thiên thì đã sớm phát giác ra được có người theo dõi hắn.
Trong đám người theo dõi kia, hơn phân nửa có người của Đỗ Vân Trình.
...
Về đến trong nhà.
- Tiểu Thiên, những ngày này ngươi đã đi đâu?
Đôi mi thanh tú của Ninh Tuyết Dao khẽ cau lại, trong đôi mắt đẹp ẩn chứa vẻ lo lắng.
Tính toán ra, La Thiên có ba ngày chưa trở về.
- Tuyết Dao, mấy ngày vừa rồi ta ở bên ngoài tu luyện, đã khai mạch thành công, trở thành một Võ giả!
La Thiên tự tin nói.
- Ngươi đã đột phá Khai Mạch cảnh rồi sao?
Đôi môi của Ninh Tuyết Dao khẽ nhếch, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Vì chứng minh lời nói của mình, trong lòng bàn tay của La Thiên bốc lên một tầng chân khí màu lam nhạt.
Trong ấn tượng của hắn, Tuyết Dao cũng tu hành Võ đạo, nhất định sẽ không xa lạ gì đối với một ít biểu hiện thông thường.
- Thật tốt quá, Tiểu Thiên ngươi đã đột phá khai mạch, trở thành một Võ giả rồi.
Trên dung nhan tuyệt mỹ của Ninh Tuyết Dao hiện lên hai má lúm đồng tiền, đẹp không gì sánh được, làm cho La Thiên có chút thất thần.
- Ta sẽ đi làm một bữa ăn ngon, để cho ngươi ăn mừng một chút.
Trong mắt Ninh Tuyết Dao hiện lên vẻ ướt át, thanh nhã thoát tục, chân thành.
Trở lại căn phòng, ý thức của La Thiên chạm vào Thiên Thư trong đầu.
Sưu sưu!
Không hề có gì ngoài ý muốn, một đám sương mù màu đen xuất hiện.
- Thiếu niên, có phải ngươi đã quên mất ước định của chúng ta rồi hay không? Ngươi đã khai mạch thành công, nhanh để cho ta thoát ly khỏi Thiên Thư đi.
Thiên Thư chi thần lập tức mở miệng.
La Thiên không để ý tới đám sương mù màu đen này mà hỏi Thiên Thư:
- Ở chỗ ta có một môn vũ kỹ Phàm cấp thượng phẩm, có thể suy diễn hoàn thiện hay không?
- Ngưng Tinh Kiếm chỉ, vốn phẩm giai gần với Linh cấp, sau khi hoàn thiện có thể đạt tới đến Linh cấp. Lực của Thiên Thư chưa đủ, không có cách nào suy diễn được.
Trên thiên thư có hiển hiện một nhóm chữ.
- Gần tới Linh cấp?
La Thiên hết sức ngoài ý muốn.
Sao phẩm giai vốn có của Ngưng Tinh Kiếm chỉ lại cao như vậy chứ?
Hơn nữa khi được thiên thư hoàn thiện, có thể đạt tới Linh cấp hạ phẩm!
Vũ kỹ Linh cấp, ở đại gia tộc như Đỗ gia, Liễu gia cũng là tuyệt học trấn tộc.
Có lẽ là phẩm cấp của vũ kỹ Linh cấp quá cao, vượt qua cấp độ hiện tại của La Thiên quá nhiều, dẫn đến số lực lượng mà Thiên Thư cần càng nhiều hơn nữa.
- Vậy nếu như suy diễn ba tầng đầu trước thì sao?
Nội dung của ba tầng trước tương đối nguyên vẹn, vả lại đều ở trong phạm trù của Khai Mạch cảnh, không có vượt cấp.
Đợi ngày sau, sau khi tu vi tăng lên thì hắn lại có thể thôi diễn bộ phận còn lại.
- Có năng lực!
Trên Thiên Thư hiển hiện một chữ.
- Thật tốt quá!
Trên mặt La Thiên hiện lên vẻ vui mừng, vội vã để Thiên Thư suy diễn.
Ô...ô...n...g!
Rất nhanh trên thiên thư hiện ra văn tự và đồ án rậm rạp chằng chịt, chính là ba tầng trước Ngưng Tinh Kiếm chỉ sau khi hoàn thiện.
Đồng thời, ánh sáng màu xám trên trang sách nhanh chóng ảm đạm, rất nhanh đã nhìn thấy đáy.
Rất nhanh tin tức của vũ kỹ đã tràn vào trong óc La Thiên.
- Ngưng Tinh Kiếm chỉ sau khi hoàn thiện, không chỉ có tính nguy hiểm hạ thấp đi một nửa mà uy lực còn tăng lên rất nhiều.
La Thiên xem hết nội dung vũ kỹ, lòng mừng rỡ như điên.
Ngưng Tinh Kiếm chỉ lấy chỉ hóa kiếm, ngưng tụ chân khí vào một ngón tay, uy lực đơn thể mạnh mẽ.
Tu luyện tới tầng thứ hai, lực xuyên thấu của kiếm chỉ có thể so với Bảo Khí phổ thông!
Bảo Khí, đây chính là thứ siêu việt Phàm binh phổ thông, bình thường được rèn từ Linh quáng quý hiếm mà thành.
Mà khi tu luyện Ngưng Tinh Kiếm chỉ tới tầng hai thì lực xuyên thấu của kiếm chỉ, có khả năng so với Bảo Khí, quả thực rất mạnh mẽ.
Về phần tầng thứ ba.
Uy lực càng đáng sợ hơn, có năng lực ngưng tụ ra Phá Không Kiếm khí, cách không giết người trong vô hình!
- Thiếu niên, ngươi lại dám lơ bản thần!
Thiên Thư chi thần rất phẫn nộ đối với thái độ của La Thiên.
- Chỉ là Khai Mạch nhất trọng mà dám vô lễ đối với bản thần như thế, ngươi nên biết, lúc trước khi bản thần tiếu ngạo vạn giới...
Tiếp theo, Thiên Thư chi thần lại nói khoác một hồi.
Lần thứ nhất La Thiên cảm thấy thiên thư chi thần này nói rất nhiều.
- Rốt cuộc ngươi là vật gì?
La Thiên hỏi.
- Thiên Thư chi thần!
-...
Ý thức của La Thiên muốn rời đi.
- Thiếu niên, chậm đã!
- Ta chính là đệ nhất Thần Thú Thái Cổ, bởi vì một lần ngoài ý muốn...
-...
Ý thức của La Thiên rời đi.
- Ngươi đừng đi, lần này ta thực sự không lừa ngươi mà...
…
- Đệ nhất Thần Thú Thái Cổ?
La Thiên cảm thấy cái này so với Thiên Thư chi thần có chút đáng tin cậy hơn, nhưng hắn cũng không tin hoàn toàn được.
Tiếp theo.
Trong lòng hắn tràn ngập kỳ vọng, bắt đầu tu luyện Ngưng Tinh Kiếm chỉ đã giải quyết xong hậu quả, đây chính là một môn vũ kỹ Linh cấp nha!
Coi như là Thiếu chủ như Đỗ Vân Trình, trừ phi thiên phú và tu vi cực cao, nếu không thì cũng rất khó tu luyện được tới vũ kỹ Linh cấp Trấn tộc.