Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 156: C156: Thiên tôn xuất thế



" Hỡi đồng bào thành Trường thương, các ngươi đồng ý thỏa hiệp sao?" âm thanh lạnh như băng bao phủ toàn bộ thành Trường thương.

"Không muốn!"

" Hỡi đồng bào thành Trường thương, các ngươi sợ hãi chiến tranh sao?"

"Không sợ hãi!"

" Không sợ tà ma ngoại đạo, quyết tử chiến đến cùng."

"Tốt lắm! Vậy thì cầm lấy vũ khí của các ngươi, chiến đấu với thế giới hắc ám đến giây phút cuối cùng đi! hãy cao giọng nói cho người của thế giới hắc ám biết, muốn hủy diệt thành Trường thương chúng ta, không dễ như vậy đâu, bọn họ sẽ phải trả cái giá thật đắt."

" Ta, Cố Khinh Yên, lấy danh nghĩa lãnh chúa thành Trường Thương xin thề! Chỉ cần sống sót, đời này nhất định đạp diệt Ma tâm điện, đời đời kiếp kiếp, không chết không thôi, để tế điện cho oan hồn những người đã chết đi"

Âm thanh Cố Khinh Yên vang vọng ở trên bầu trời thành phố, đau thương lại kiên quyết.

Tất cả tu sĩ trong thành, trong lòng mỗi một người đều bốc lên chiến ý, nắm chặt vũ khí trong tay, ánh mắt kiên định, không sợ thế giới hắc ám, quyết tử chiến đến cùng.

Những tông môn cùng gia tộc cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần học viện Trường thương không đầu hàng, vẫn cùng bọn họ đứng ở chung một chiến tuyến, vậy thì vẫn có hy vọng thắng lợi.

Tất cả nguyên lão cùng trưởng lão của học viện Trường thương cũng hai mắt đỏ thẫm, đã chuẩn bị đối mặt với cái chết.


Học viện Trường thương có kiêu ngạo của chính mình, trong lòng bọn họ kiêu ngạo này không thể bị làm bẩn, là một học viện lâu đời, sao có thể cúi đầu trước thế lực hắc ám. Bất kể là nguyên lão, lão sư, cho đến những học viên tầm thường, rất nhiều người đã sớm coi học viện Trường thương là tín ngưỡng trong lòng mình. Vì tín ngưỡng của mình, cho dù chết trận thì đã sao, cho dù chảy khô một giọt máu cuối cùng cũng sẽ không tiếc.

Những nội viên học viện được phân tán đi chiến đấu ở các ngõ ngách cũng nước mắt lưng tròng, dường như phát điên lao đến chém giết tu sĩ hắc ám, lúc này, so với đám tà ma hắc ám thì họ càng thêm liều mạng, càng đủ tàn nhẫn, cho dù bị thương, cho dù đang chảy máu, cho dù phải đối mặt với tử vong, nhưng bọn họ cũng không lùi lại một bước.

Bởi vì, có một phần kiêu ngạo cần bọn họ bảo vệ.

Ma Tâm thánh nhân lạnh lùng nhìn Cố Khinh Yên, một luồng hơi thở lạnh thấu xương từ trên người hắn tỏa ra.

"Muốn đạp diệt Ma tâm điện ta, đời đời kiếp kiếp, không chết không thôi! Được! Ngươi rất tốtI"

"Đáng tiếc, các ngươi không có cơ hội đó, ngày hôm nay ta sẽ giết chết ngươi, đạp diệt học viện Trường thương các ngươi trước."

Ánh mắt Ma Tâm thánh nhân uy nghiêm đáng sợ, từng bước một bước ra, từ trên người hắn tản ra một lưồng khí tức vô thượng, thần thánh, mênh mông, cả thiên địa như đọng lại, thời gian cũng dường như đình chỉ, vạn vật đều im lặng. Dường như trong phạm vi ngàn trượng chung quanh Ma Tâm thánh nhân tạo thành một thế giới mới, mà hắn chính là thần của toàn bộ thế giới.

Một bàn tay óng ánh trong suốt như ngọc được bao. phủ bởi thánh đạo pháp tắc từ trong tay áo Ma Tâm thánh nhân duỗi ra chộp về phía Cố Khinh Yên.

Một khắc đó, tất cả mọi người đều có ảo giác, dường như toàn bộ thiên địa đều ở nằm trong tay của Ma Tâm thánh nhân.

Thánh đạo pháp tắc!


Sức mạnh Pháp tắc!

Sức mạnh thánh đạo pháp tắc chân chính.

Chuẩn thánh chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng tới pháp tắc không trọn vẹn, nếu so với pháp tắc chân chính quả thực cách biệt mười vạn tám ngàn dặm.

Một đòn của Thánh nhân, có thể dễ dàng ép chết chuẩn thánh như ép chết một con kiến vậy.

Lúc này, bàn tay của thánh nhân hướng về phía Cố Khinh Yên.

Tất cả mọi người đều nín thở, suy đoán xem Cố Khinh Yên có thể ngăn trở công kích của thánh nhân hay. không.

Học viện nguyên lão, lão sư, cùng các học viên đều lo lắng vô cùng, lo sợ Cố Khinh Yên sẽ chết trong tay Ma Tâm thánh nhân.

Khuôn mặt Cố Khinh Yên không chút thay đổi nhìn Ma Tâm thánh nhân, từ đầu tới cuối, biểu cảm trong con ngươi nàng cũng không hề biến hóa, nàng đột nhiên thản nhiên nói: "Ma Tâm thánh nhân, chỉ bằng một mình ngươi, đừng nghĩ giết được ta. Hay là bốn người các ngươi cùng tiến lên đi, biết đâu chừng có thể giết chết ta..."

Bàn tay Ma Tâm thánh nhân đang duỗi ra chợt dùng lại một chút, ánh mắt kinh ngạc nói: "Ngươi biết chúng †a có bốn người?"


Hắn đúng là không ngờ rằng Cố Khinh Yên lại biết bốn người bọn họ cùng tới đây.

"Ngươi cho rằng bằng một mình ngươi liền có thể đạp diệt học viện Trường thương, quả thực nói chuyện viễn vong."

Cố Khinh Yên cười lạnh, nàng bước ra một bước, không lùi mà tiến tới, từ trên người nàng đột nhiên phóng thích một lưồng sức mạnh kinh khủng, trong phút chốc thiên địa cũng chấn động, pháp tắc nổ vang, trong hư không bỗng dưng đản sinh ra từng tia sáng bảy màu rực rỡ vô cùng.

Vốn dĩ, phạm vi ngàn trượng chung quanh Ma Tâm thánh nhân đã bị hắn sử dụng sức mạnh pháp tắc cầm cố, nhưng lúc này, những sức mạnh pháp tắc đến đi đến trước mặt Cố Khinh Yên đột nhiên tự động biến mất.

Một luồng khí tức kỳ lạ xoay chung quanh nàng, pháp tắc cũng bị rung động nhè nhẹ, cùng cộng hưởng theo. Nàng dường như trở thành linh hồn của thiên địa, tất cả pháp tắc đều trở nên thân thiết với nàng.

"Tôn cảnh tầng thứ chín, ngươi... làm sao có thể..."

Ma Tâm thánh nhân kinh ngạc nhìn Cố Khinh Yên, trong mắt tràn đầy khiếp sợ, nửa ngày còn không có tỉnh tái lại. Cho dù hắn thân là thánh nhân, cho dù hắn quân lâm thiên hạ, nhưng vào giờ phút này, trong lòng hắn chỉ có chấn động cùng không thể tin tưởng.

Trên thế gian lại thật sự có người có thể tu luyện đến tôn cảnh tầng thứ chín!

Tu thành Tôn cảnh tầng thứ chín còn khó khăn hơn tu thành Thánh vô số lần a.

Tôn cảnh tầng thứ tám, là đại tôn! Có thể nói là vạn tôn chỉ vương.

Còn tôn cảnh tầng thứ chín, đó là truyền thuyết, là Thiên tôn.

Thiên tôn! là chí cao vô thượng, là vạn tôn chi hoàng!


Trong lịch sử đại lục Nam Man cũng đã từng xuất hiện thiên tôn nhưng thật sự quá hiếm, mỗi một người đều có thể ngang dọc thiên địa, có một không hai.

Mà gần một ngàn năm nay, toàn bộ đại lục chưa từng có thiên tôn xuất hiện, chỉ còn là truyền thuyết mà thôi.

Tu thành tôn cảnh tầng thứ chín còn khó hơn tu thành thánh, đó là thuộc về cực hạn của tôn cảnh, một khi đột phá chính là vượt qua một cấp độ sinh mệnh, từ đây thoát thai hoán cốt, không còn là phàm thể mà là Thánh thể.

Chẳng trách thiên địa pháp tắc lại tỏ ra thân thiết với nàng như vậy, thân thể của nàng đã đánh vỡ cực hạn sinh mệnh, đã không còn là phàm thể a, e là cũng không kém hơn Thánh thể của hắn bao nhiêu.

" Ngươi đột phá đến tầng thứ chín?" sắc mặt Ma Tâm thánh nhân nghiêm nghị đến cực điểm.

Trước đó hắn nhận được tin tức, Cố Khinh Yên mới chỉ là tôn giả tầng thứ tám mà thôi, bởi vì cảm ngộ đến thánh đạo pháp tắc, vì thế sắp thành thánh. Nhưng lại không biết từ lúc nào Cố Khinh Yên đã đột phá đến tầng thứ chín.

Tầng thứ chín a.

Thiên tôn còn cao quý hơn nhiều so với những thánh nhân bình thường, bởi vì thiên tôn chắc chắn có thể thành thánh, hơn nữa không phải là thánh giả bình thường, tương lai sẽ còn đi được rất rất xa.

Thậm chí, thiên tôn còn có tiềm lực trở thành đại thánh, chỉ có trở thành đại thánh mới thực sự là chí cao vô thượng.

Thánh giả bình thường như bọn họ chỉ có thể quân lâm một quốc gia hay một địa phương mà thôi. Mà đại thánh mới thật sự là vô địch, là chân chính quân lâm thiên hạ.

Đã rất nhiều năm rồi trên đại lục không có bất kỳ tin tức nào có liên quan đến đại thánh, rất nhiều người đều suy đoán có khả năng cấp bậc đại thánh đã không tồn tại ở thế gian.

Lúc này, trong lòng Ma Tâm thánh nhân phức tạp vô cùng, thật không ngờ thiên phú của Cố Khinh Yên đã đạt đến mức độ này, nếu như để mặc cho nàng như trở thành đại thánh, chỉ cần một ngón tay cũng có thể đè chết hắn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.