Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 242: C242: Nhất niệm thành tôn



Thiên Lan di tích giáng lâm Lô hề Quận Thành, có thể nghĩ được một thời gian sau nơi đây sẽ hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của Lan Lăng Quốc thậm chí cả Nam 'Vực. Một số gia tộc cùng tông môn cổ lão, thi nhau đi đến Lô Hề Quận Thành, khiến cho nơi đây như một nơi loạn lạc, sơ sẩy một cái cũng có thể gặp họa sát thân.

“Từ hôm nay trở đi, tất cả chính trị cùng quân sự đều được Trấn Tây Quân tiếp quản, người không phục, kẻ trái lệnh, giết!"

Một thanh âm băng lãnh mà uy nghiêm vang lên từ ngoài thành, thanh âm như lôi định, quanh quẩn trong Lô Hề Quận Thành, ngay khi chữ "sát" kia vừa ra khỏi miệng, trăm vạn đại quân đồng thời hô to, thanh âm chấn động cửu thiên, sát khí vô biên quét ngang thiên địa, khiến Lô Hề Quận Thành bị chấn động rung lên.

Trong thành, tất cả dân chúng đều e ngại, vô thức mà rụt cổ lại, căn bản không dám phản kháng thiết huyết đại quân đáng sợ.

Ầm ầm!

Cửa thành ầm ầm mở ra, từng đội từng đội quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh vào thành, người đi đầu chính là chủ soái của quân đoàn, Trấn Viễn Tướng Quân của đế quốc Cảnh Lập Sơn. Người này ở Lan Lăng Quốc có thể nói là tiếng tăm lừng lẫy, uy danh lan xa. Mười tuổi tòng quân, từng bước đi lên trong quân đội, cả đời đều trấn thủ ở biên thùy phía tây, ngăn cản xâm phạm, quân công như núi.

Mà tu vi người này cũng đáng sợ vô cùng, nghe nói đã tu thành Tôn giả thất trọng thiên, bước vào hàng Tôn giả đỉnh phong, dù trong toàn bộ Lan Lăng Quốc. cũng được xếp vào mười thứ hạng đầu.

Cảnh Lập Sơn vừa vào thành đã đi thẳng tới Quận Thủ Phủ, mang theo một đội cận vệ cường đại, có thể nói uy phong tới cực điểm.

Mà người Quận Thủ Phủ đã sớm chờ ở cửa chính, nhiệt tình nghênh đón vị tướng quân uy danh này. Hiển. nhiên, bọn họ đã sớm biết Trấn Tây Quân sẽ đến Lô Hề. Quận Thành.

"Ta biết rồi, hóa ra phía sau Quận Thủ Phủ có Trấn Viễn Tướng Quân làm chỗ dựa, khó trách căn bản không sợ Tịch Thiên Dạ."

Trong đám người đột nhiên thanh âm như bừng tỉnh đại ngộ.


Lời vừa nó ra, rất nhiều người cũng bừng tỉnh đại ngộ. Trấn Viễn Tướng Quân nắm giữ Trấn Tây Quân, quái vật khổng lồ như thế, Đại Tôn bình thường cũng không dám trêu chọc, khó trách không sợ Tịch Thiên Dạ.

Nhưng mà việc Trấn Tây Quân xuất hiện chỉ mới là bắt đầu thôi.

Ngày thứ năm, Nam Hải Tăn Gia xuất hiện, mấy chục người, từng người đều có khí tức vô cùng cường đại, chỉ riêng Tôn giả đã có đến mười mấy người, quả thực đáng sợ.

Là một trong những gia tộc Chuẩn Thánh, dù ở toàn bộ Lan Lăng Quốc cũng là hàng đầu

Người Nam Hải Tân gia mới xuất hiện đã tiến về Quận Thủ Phủ, trò chuyện vui vẻ cùng họ.

Dân chúng trong thành im lặng, giờ khắc này bọn hắn mới hiểu vì sao Quận Thủ Phủ không để Tịch Thiên Dạ vào mắt tý nào.

Ngày thứ sáu, gia tộc Chuẩn Thánh Bắc

Nguyên Lâm gia xuất hiện.

Long Nha tông xuất hiện.

Truy Phong tông xuất.

Đế Sư gia tộc xuất hiện.

Võ Vương Đế Quốc xuất hiện.

Ngày thứ bảy, ngay cả thành viên của hoàng thất cũng có mặt tại Lô Hề Quận Thành.

Ngắn ngủi mấy ngày mà Lô Hề Quận Thành đã trở thành trung tâm của toàn bộ Lan Lăng Quốc, mỗi ngày đều có rất nhiều nhân vật có lai lịch xuất hiện trong thành.

Ngũ đại danh môn đang xưng bá ở Lô Hề Quận Thành cũng phải cụp đuôi lại mà đối nhân xử thế, sợ khi đi trên đường sơ sẩy một cái là trêu chọc tới người mà mình không thể động vào nổi.

Hỗn loạn bên ngoài hoàn toàn ngăn cách với Tịch Thiên Dạ, hắn không đế ý tới chuyện bên ngoài mà yên lặng tu luyện ở nhà.

Trong một mật thất bí ẩn dưới đất, Tịch Thiên Dạ đang ngôi xếp bằng, hai mắt nhằm chặt, từng đạo hỏa diễm u ám lóe ra trên người hẳn, khi có khi không.


Nếu có tu tiên giả biết nhìn ở đây thì nhất định sẽ bị chất kinh, lại có người dám dùng chúng sinh nghiệp hỏa để đúc linh thể.

Dẫn lửa thiêu thân, quả thực quá điên cuồng.

Chúng Sinh Nghiệp Hỏa chính là oán niệm của chúng sinh, là một trong những hỏa diễm đáng sợ nhất thiên địa.

Một khi bị dính phải chính là bị nhiễm phải nhân quả vĩnh viễn không thoát khỏi, giống như giòi trong xương, dù là luân hồi chuyển thế chưa hắn có thể tránh được.

Tại tu tiên giới, cơ hồ tất cả tu tiên giả coi Chúng Sinh Nghiệp Hỏa như hố như sói, dù hơi chạm thử cũng không dám chớ đừng nói là lấy ra luyện thể.

Chúng Sinh Nghiệp Hỏa im lặng thiêu đốt, chúng đã đốt thân thể Tịch Thiên Dạ năm ngày năm đêm, thời mỗi khắc thân thể Tịch Thiên Dạ đều phát sinh biến hóa kinh người. Hậu Thổ Linh Thể của hẳn tiến bộ không ngừng, cách cánh cửa bước vào Hậu Thổ Linh Thể chân chính rất gần.

Ngày thứ sáu, một đạo kim quang sáng chói phát ra từ trên người Tịch Thiên Dạ, như ánh sáng của thiên địa, muốn phá tầng đất để phóng lên cửu thiên.

Nhưng Tịch Thiên Dạ đã kịp thời thôi động trận pháp để che đậy, không để lộ ra mảy may.

"Linh thể cuối cùng cũng đạt đến cực hạn"

Tịch Thiên Dạ mở to mắt, ánh mắt có chút hài lòng mà gật đầu.

Hắn tu luyện thần thông khó nhất trong Hậu Thổ Linh Thể, bởi vì chỉ có hấp thu lực lượng của đất mới có thể tu luyện.

Hiện tại, trong thời gian ngắn Tịch Thiên Dạ không biết đi đâu tìm năng lượng Hậu Thổ, cho nên dứt khoát dùng một biện pháp mưu lợi là dùng hỏa diễm đoán thể, có thể đề cao chất lượng của Hậu Thổ Linh Thế, từ đó khiến linh thể đột phát.

Đương nhiên, hỏa diễm bình thường không dùng được, cho dù Cửu Dương Chân Hỏa của Tịch Thiên Dạ cũng không cường đại như vậy, chỉ có đi thu thập một chút Chúng Sinh Nghiệp Hỏa mới có hiệu quả đoán tạo Hậu Thổ Linh Thể.


'Đương nhiên, thế gian chỉ có Tịch Thiên Dạ mới dám điên cưỡng như vậy, dùng hỏa diễm kinh khủng nhất thế gian để luyện thế, không sợ nhân quả quấn thân, vĩnh viễn không có cách thoát.

"Hiện tại thế phách của ta cũng đã đạt tới chí cảnh Thiên Cảnh, chỉ cần tiến thêm một bước là có thể khiến Hậu Thổ Linh Thể tiểu thành."

Nhưng mà Tịch Thiên Dạ không có làm như vậy, mặc dù chỉ cách Tôn giả một bước, hẳn tùy thời có thể vượt qua nhưng hẳn không có làm như thế, bởi vì còn có một thứ mà hẳn chưa tìm về, thiếu nó thì dù có thành kim đan cũng chỉ là kim đan bình thường thôi.

“Đến lúc lấy món đồ kia về."

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ xa xăm, chậm rãi nhìn về phương hướng Quận Thủ Phủ.

Sáu ngày tu luyện, dưới Chúng Sinh Nghiệp Hỏa thiêu đốt, tu vi của hân đã đột phá lên Thiên cảnh cửu trọng thiên, mà thể phách đã đạt tới cấp độ chí cảnh.

Lực lượng thuần thúy của hẳn bây giờ không chênh lệch nhiều với Tôn giả tam trọng thiên. Nếu không phải đạo cơ còn chưa viên mãn hẳn đã dùng một ý niệm để thành tôn.

Tịch Thiên Dạ cúi đầu nhìn Chúng Sinh Nghiệp Hóa đang thiêu đốt trên người mình, phảng phất như không có cách nào dập tắt, tồn tại vĩnh viễn.

"Đã không cách nào dập tắt, nhân quả quấn thân bất diệt, vậy ta sẽ tu nó thành thần thông.”

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.