Xé rách thiên địa, đao trảm vạn dặm thương khung!
Nàng quyết định chiến đấu, g iết chết địch nhân chính là biện pháp giải quyết tốt nhất.
Chỉ có người chết mới có thế giữ được tất cả bí mật.
Ánh mắt Tịch Thiên Dạ ngưng trọng, dưới một đao có thể xé rách cả thiên địa kia, làm lực lương không gian hỗn loạn cùng sắc bén nghiền ép về phía hắn. Đến cả Tịch Thiên Dạ cũng không dám đón đỡ đao này.
Oanh!
Vạn Lý Sĩ kêu lên một tiếng oanh minh, một khắc sau hẳn liền biến mất tại chỗ, vô cùng nguy hiểm mà tránh đi được đạo Liệt Thiên Đao kia.
“Cầm thiên cố địa.”
Cung trang nữ tử thi triển ra pháp vực hàn bãng, ý đồ muốn cầm cố Tịch Thiên Dạ lại, Lam Mị Hàn khí ngưng kết cả hư không, tuyệt thế hàn ý kia có thể làm cho cả thiên địa đều đóng băng.
Hành động của Tịch Thiên Dạ cũng bị trở ngại cực lớn, chậm chạm như một con ốc sên đang cố gắng di chuyển.
Cung trang nữ tử liên tiếp chém ra mười ba đao, đao quang tung hoành thiên địa, chia cắt vạn vật trên thế giới, mười ba đao kia xé rách cả hư không, bao phủ triệt để Tịch Thiên Dạ.
"Ngươi không giết được ta."
Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nói, Vô Gian Giáp phóng ra tiên quang chói mắt, hắn cũng không muốn tránh né mà song quyền dơ lên, cứng rắn đón đỡ mười ba vết đao kia.
Ầm ầm!
Thiên địa chấn động, không gian vẫn hoàn hảo. giờ khắp nơi đều có vết rách, rất nhiều không gian phong bạo tràn ra, cắt đứt cả núi rừng.
Vô Gian giáp của Tịch Thiên Dạ xuất hiện mười ba vết đao, nắm đấm của hẳn cũng bị chém ra từng vết rách, máu tươi chảy ròng ròng từ đó ra.
Nhưng hẳn vẫn đứng trên bầu trời như chiến thần vĩnh viến không bao giờ khuất phục.
Thần sắc cung trang nữ tử ngưng trọng, trảm liên tiếp mười ba đao Băng Tâm Lam Vũ mà vẫn không thể
gi ết chết thiếu niên kia.
"Ngươi nhất định phải chọc ta?”
Sắc mặt Tịch Thiên Dạ hơi tái, ánh mắt nhìn chăm chãm cung trang nữ tử dần dăn xuất hiện lửa giận. Vô Gian giáp còn bị chém ra mười ba vết đao thì độ đáng sợ của chiêu thức đó cóthể nghĩ, bây giờ hẳn đã bị trọng thương, nếu không phải năng lực khôi phục. của Thái Thượng Trường Sinh quyết rất mạnh thêm cả việc hắn tu ba linh thể đỉnh tiêm thì bây giờ hẳn đã bị mất hết sức chiến đấu.
“Là ngươi chọc ta trước.”
Ánh mắt cung trang nữ tử băng lãnh, người này phá hủy trong sạch của nàng, làm tổn lại đến danh dự của nàng, lại còn biết được bí mật lớn nhất của nàng nữa, không giết người này, nàng không thể nào an tâm được.
"Đã như vậy thì đừng trách ta không khách khí.”
Tịch Thiên Dạ bước ra một bước, lực lượng kinh khủng bạo tạc trong cơ thể, chấn động này làm toàn bộ thiên địa cũng phải run rẩy.
Hậu Thổ linh thể hiển hóa ra Hoàng Kim thần quốc, bao phủ trong phương viên vài trăm dặm, vô cùng vô tận năng lực từ mặt đất vọt đến hẳn làm khí tức của hắn không ngừng tăng lên, điên cưồng lớn mạnh, thương thế trong cơ thể cũng lành lại trong khoảng khắc.
Lúc đầu là Tịch Thiên Dạ đuối lý trước nên không muốn làm to chuyện với nữ nhân kia nhưng nàng này. lại quá mức hung hãng cùng vênh váo, hắn cũng không thể bị động chịu đòn được.
"Ai sợ ai!"
Đôi mắt cung trang nữ tử bốc lên ma diễm ngập trời, chiến ý cũng bị Tịch Thiên Dạ khiêu khích mà bạo tăng, một cỗ ma khí tinh thuần cưồn cuộn tuôn ra khiến cả thế giới đều bị nhuộm thành ma vực.
Ầm ầm!
Hai người điên cường chiến đầu, trong nháy mắt đã va chạm hơn trăm lần, nếu không phải có lực lượng của Thiên Lan thần tông trấn áp thì tinh thủy không gian này đã bị lực lượng của hai người đánh đến sụp đổ rồi.
Tịch Thiên Dạ tuy chỉ là Đại Tôn cảnh, cung trang nữ tử làThiên Tôn cảnh nhưng khi hai người chiến đấu sinh tử thì cung trang nữ tử cũng không chiếm được chút tiện nghỉ nào.
"Cấm thiên cố địa, Băng Sương Doanh Thiên."
Nàng lại thi triển ra chiêu thức giam cầm, ý đồ muốn giam giữ Tịch Thiên Dạ lại, chỉ có thể chính diện tiếp nhận công kích của nàng, như thế thì tổn thương mà nàng tạo ra mới có thể khuếch đại đến cực hạn, nếu không với thân pháp quá mức huyền diệu kia của Tịch Thiên Dạ thì mười đao có chín đao không chạm được đến người hắn, đánh như vậy thì dù có đến mười năm sau vẫn không phân được thắng bại.
Tịch Thiên Dạ cười lạnh, khí tức trong thể nội bỗng nhiên biến đổi, Chân Thủy Chỉ tinh khí trong thiên địa bỗng nhiên sôi trào, hiển hóa ra Thủy Linh Thể, một cỗ khí tức tỉnh thủy tràn ngập thiên địa.
Qùy Thủy cũng biến trở lại thành hồ nước, nguyên bản nó vẫn bị đông cứng nhưng dưới khí tức của Chân Thủy linh thể thì nó cũng tan ra toàn bộ trở lại hình dạng nước.
Lam Mị hàn khí trong thiên địa cũng bị Chân Thủy linh thể ảnh hưởng, bị đánh tan trong phạm vi lớn.
Lây nước hóa băng!
Bây giờ, dùng khí cực hàn để cầm cố thiên địa cũng không thể ảnh hưởng tới hành động của Tịch Thiên Dạ nữa, thân ảnh hắn lóe lên, biến mất tại chỗ, dễ dàng tránh đi công kích dày đặc của cung trang ma nữ.
"Ghê tởm!"
Cung trang nữ tử cũng không ngờ rằng Tịch Thiên Dạ lại có nhiều thủ đoạn như thế, cơ hồ toàn bộ bí thuật của nàng đều bị hân phá giải hết.
Cuộc chiến dần dần gay cấn, cung trang nữ tử như một ma đầu cái thế, màu tóc lam ma mị tung bay phía sau, một thanh loan đao tỉnh xảo trong tay có thể xế tan thiên địa đâm đ ến Tịch Thiên Dạ, hiển nhiên kinh nghiệm chiến đấu của Tịch Thiên Dạ vô cùng phong phú. Nhưng kinh nghiệm của nàng có phong phú hơn nữa cũng không làm gì được phòng ngự của Tịch Thiên Dạ.
Có đôi khí công kích của nàng quá kịch liệt nên không cẩn thận lộ ra sơ hở làm Tịch Thiên Dạ có cơ hội phản công.
“Ngươi không làm gì được ta. Chẳng lẽ ngươi vẫn muốn chiến đấu tiếp?"
Tịch Thiên Dạ khẽ cau mày. Cung trang nữ tử không làm gì được hân nhưng ngược lại hần cũng không làm gì được nàng. Nàng ta quả thực rất đáng sợ, rất nhiều bí thuật của hẳn không hữu dụng, trừ phi hắn sử dụng một số thần thông cấm kị nếu không với tu vi bây giờ căn bản không có cơ hội giết cung trang nữ tử.
Cung trang nữ tử mím chặt môi, không nói một lời mà chỉ điên cưỡng công kích Tịch Thiên Dạ, phảng phất như có mối thùkhông đội trời chung với hần vậy.
Một ngày, hai ngày...Năm ngày...
Chiến đấu liên tục năm ngày, hai người gần như không biết mệt mỏi, mãi cũng không bị kiệt sức, phẳng phất có thể chiến đấu đến vô hạn.
"Phù Diêu Phi Tiên."
Tịch Thiên Dạ bắt được một sai lăm của cung trang ma nữ, liền nhanh chóng thi triển ra phi tiên kiếm thuật, Quân Vương kiếm hóa thành một đầu thần long, trực tiếp xuyên thẳng qua hư không, đâm thẳng đến trái tìm của cung trang nữ tử.
Đây là lần đầu tiên hẳn thi triển ra phi kiếm chỉ thuật, mục đích là muốn xuất bất kỳ ý, một lần là đánh chết cung trang nữ tử.
Nàng kia hiển nhiên cũng không ngờ rằng Tịch Thiên Dạ lại có một ngự kiếm thuật cao thâm mạt trắc đến vậy, bất ngờ không đề phòng nên căn bản không kịp phản ứng mà kiếm quang đã bay đến trước mặt nàng ngay tức khắc, hung hăng chém xuống một kiếm.
Cung trang nữ tử quá sợ hãi, tỉnh thần lập tức căng cứng lên.
"Lam Bảo Thần Tinh thể.”
Không kịp tránh né cùng chống cự, nàng chỉ có. thể thi triển ra vô thượng ma thể để đón đỡ trực diện.
Chỉ thấy da nàng như hóa thành màu thủy tỉnh mị lam, có thể thấy rõ ràng máu màu lam đang lưu chuyển trong mạch máu.
Cả người nàng như hóa thành một khối thần tỉnh màu lam.
Ầm ầm!
Kiếm quang thần long đâm vào trên người cung trang ma nữ, đẩy lui nàng ra ngàn dặm. Kiếm khí tung hoành tứ phương, cắt thiên địa thành năm bảy mảnh nhỏ, vết rách kia như mạng nhện bao trùm lấy trời cao.
Mà cung trang nữ tử lại là trung tâm của mạng nhện đó, phong bạo đầy trời quét qua cơ thể nàng, không gian lợi nhuận, không gian phong nhận cũng lần lượt đảo qua người nàng nhưng kỳ lạ không để lại một vết tích nhỏ nào trên người nàng cả.