Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 590: Tổ Thần Pháp Tướng



Phá Thiên Chiến Mâu biến mất khỏi Thiên Lan Thế Giới, sâu trong vết nứt không gian không ngừng vang lên tiếng nổ trầm muộn, hiển nhiên chiến đấu khá là kịch liệt.

Muốn giết một vị Thần linh không phải là một chuyện dễ dàng, dù cho chỉ là một sợi tàn hồn của Thần linh cũng vô cùng khó khăn.

Theo thời gian trôi qua, âm thanh chiến đấu dần dần đi xa, rất nhanh đã biến mất trong thời không.

Tịch Thiên Dạ nhìn về hư không thật lâu, nửa ngày sau mới thu hồi tâm mắt, không tiếp tục để ý tới.

Thiên Lan Thần Nữ chỉ hơi khế cau mày, không ngờ Phá Thiên Chiến Mâu bị người cướp đi, phải biết rằng dù đặt ở bất cứ thời đại nào thì một thanh Thần khí như thế cũng là tuyệt thế chí bảo, đại bộ phận Thần linh đều không có Thần khí của riêng mình.

Chẳng qua bây giờ nàng cũng hữu tâm vô lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thần khí bị cướp đi, may mắn duy nhất chính là vị Thánh tổ kia khá là cường đại, một sợi tàn hồn của Vân Mặc Cổ Thần cũng chỉ có thể chạy trốn.

"Tịch Thiên Dạ, trước kia bản cung đã quá coi thường ngươi."

Lam Mị băng lãnh nhìn Tịch Thiên Dạ, lúc này nàng vô cùng tức giận, thiếu niên này khắp nơi đều đối nghịch với nàng. Kế hoạch cứu viện Vân Mặc Cổ Thần đã thất bại, Ma tộc tổn thất một vị Cổ Thần, đại giới không thể bảo là không nhỏ, toàn bộ Ma tộc trong Thiên Lan Thế Giới cũng trầm mặc thật lâu, không ngờ Thần

của bọn hắn lại bị người giết chết.

Trong Thiên Lan Thế Giới không ngừng vang lên từng tiếng hoan hô của vô số sinh linh, âm thanh chấn động địa, quanh quẩn khắp mọi nơi.

Toàn bộ thiên địa đều tràn ngập bầu không khí vui mừng, ngẹn ngào vì sống sót sau tai nạn.

Hắc Bạch thành chủ siết thật chặt nắm đấm, sắc mặt trở nên nhẹ nhõm.

"Lam Mị, đầu hàng đi, xem ở giao tình trước đây, ta sẽ thả ngươi một con đường sống."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Vân Mặc Cổ Thần vừa chết, chỗ dựa lớn nhất của Ma tộc đã mất, cho dù Lam Mị có bất phàm, nhưng nàng cũng chỉ có tu vi Thánh cảnh, không thể lật lên sóng gió gì.

"Giao tình trước đây?"

Lam Mị nghe vậy cười lạnh nói:

"Tịch Thiên Dạ, bản cung cùng ngươi chỉ có cừu oán, không có giao tình. Đừng quên bản cung đã từng nói, mệnh của ngươi thuộc về ta, một ngày nào đó bản cung sẽ tự mình đến lấy."

"Ngươi đã thua."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. Ma tộc đã không ai có thể chống lại Thiên Lan Thần Nữ.

'Trên chín tầng mây, Thiên Lan Thần Nữ đưa mắt nhìn về Hắc Bạch Thần Cung, hiển nhiên nàng cũng phát hiện Lam Mị không đơn giản, Thủy Ma tổ sào bị kích hoạt cũng là do một tay Lam Mị làm ra.

"Tịch Thiên Dạ, Lam Mị ta muốn làm gì thì không ai có thể ngăn cản, hôm nay để cho ngươi đắc ý một phen, ngày sau gặp lại."

Lam Mị hừ lạnh một tiếng, trước giờ nàng luôn bá đạo cường thế sao có thể nhận thua, nàng bước ra một bước, cả người tản mát ra một cỗ khí tức như muốn trảm thiên diệt địa.

Mặc dù cỗ khí tức này không phải rất mãnh liệt, nhưng trong nháy mắt đó, quy tắc thiên địa bỗng nhiên yên tĩnh, trăng sao đầy trời đều vây quanh nàng, dường như lúc này nàng còn cao quý hơn so với Thiên Lan Thần Nữ.

"Lam Mị, ngươi không nên xúc động." Con ngươi Tịch Thiên Dạ co rụt lại, trâm giọng nói.

Có thể tái thế trùng sinh, chứng tỏ Lam Mị có năng lực không tầm thường, nhưng nếu làm như thế, nàng tất nhiên sẽ tổn thương căn cơ. Tịch Thiên Dạ vô cùng rõ ràng nếu cưỡng ép mượn nhờ lực lượng ở kiếp trước để tái thế trùng sinh sẽ tạo ra tổn thương cho bản thân lớn đến bao nhiêu.

Lam Mị không thèm để ý Tịch Thiên Dạ, từ cơ thể nàng phóng xuất ra một cỗ khí tức kinh người.

Trên chín tầng mây, Thiên Lan Thần Nữ cũng đã phát hiện xao động trong thiên địa, sắc mặt trở nên ngưng trọng vô cùng, ánh mắt hiển vẻ kinh hãi.

Lam Mị từng bước một đạp không mà lên, phảng phất như Đế Hoàng giữa thiên địa, trong đôi mắt lạnh như vạn năm hàn băng có vô số pháp tắc đang lưu động qua lại. Đột nhiên sau lưng nàng xuất hiện một hư ảnh khổng lồ, hư ảnh kia đứng trong thiên địa như Bất Diệt Thần Chỉ, toàn bộ thế giới đều thần phục ở dưới chân nàng.

"Tổ Thần!"

Cả người Thiên Lan Thần Nữ run lên nhè nhẹ, nàng xác định đó là khí tức của Tổ Thần...

Nàng thật sự không thể tưởng tượng nổi, vì sao trên người một Ma tộc Thánh cảnh lại có khí tức cùng mệnh cách của một vị Tổ Thần. Chẳng lẽ... con ngươi Thiên Lan Thần Nữ co lại thành kim, dường như nàng nghĩ đến điều gì đó hết sức đáng sợ.

Lam Mị lãnh lùng liếc nhìn Thiên Lan Thần Nữ một chút, sau đó không để ý đến nàng nữa.

Tổ Thần Chiếu Thư rời khỏi tay Lam Mị rồi dung hợp với hư ảnh Tổ Thần. Sau một khắc, hư ảnh Tổ Thần như sống lại, trên thân Tổ Thần pháp tướng tản mát ra một cỗ lực lượng rung động thiên địa.

Chẳng qua Tổ Thần pháp tướng kia cũng không công kích Thiên Lan Thần Nữ, cũng không công kích Tịch Thiên Dạ, mà duỗi ra một bàn tay cầm lấy Tổ Thần bia ở trước mặt Tịch Thiên Dạ.

Dường như phát giác được nguy hiểm, Tổ Thần bia cũng phóng xuất ra vô tận Tổ Thần văn hóa thành một bóng lưng già nua, tấm lưng kia vô cùng hư ảo, nhưng

lại tản ra khí tức không hề thua kém Tổ Thần pháp tướng trên bầu trời.

Bóng lưng già nua giơ tay lên điểm một chỉ đối kháng với bàn tay của Tổ Thần.

Âm ầm! Thiên địa run rẩy.

Đáng tiếc, bóng lưng già nua kia không địch lại Tổ Thần pháp tướng, hào quang trở nên ảm đạm.

"Năm đó Thương Quy lão tặc kia nhìn thấy bản cung cũng chỉ có thể bỏ chạy, một khối bia vỡ cũng muốn đối kháng với bản cung sao."

Thanh âm băng lãnh bồi hồi trong thiên địa, toàn bộ Thiên Lan Thế Giới như bị bao trùm một lớp băng, vô số sinh linh nhỏ yếu trực tiếp bị đông thành tượng băng.

Ngay khi thanh âm kia xuất hiện, Tổ Thần pháp tướng lại tiếp tục phát động công kích, Tổ Thần ý chí được Thương Quỳ Tổ Thần lưu lại trong Tổ Thần bia cũng bị đánh tan. Sau một khắc, một bàn tay óng ánh như ngọc tay đã chộp vào Tổ Thần bia.

"Không tốt!"

Con ngươi Thiên Lan Thần Nữ co rụt lại, không thể để cho Lam Mị hủy hoại Tổ Thần bia, nếu không hậu quả khó mà lường được.

Nàng vẫy tay một cái, Thiên Lan Thần lực nhanh chóng hội tụ, mặc dù trận chiến trước đó khiến nàng bị thương nghiêm trọng nên không còn bao nhiêu lực lượng, nhưng dù sao nàng vẫn là Thần linh, không ai có thể địch nổi.

Kinh thế Thần lực xẹt qua thiên địa, nhanh chóng bay về phía Tổ Thần pháp tướng kia. Hiển nhiên Thiên Lan Thần Nữ muốn phá hủy Tổ Thần pháp tướng của Lam MI.

Mặc dù Tổ Thần mạnh mẽ, nhưng nó chỉ vẻn vẹn là một sợi tàn hồn mà thôi, tất nhiên Thiên Lan Thần Nữ không sợ.

"Tiểu oa nhi, muốn đấu cùng bản cung sao, ngươi vẫn còn ngây thơ lắm."

Lam Mị cười lạnh, Tổ Thần chiếu thư bỗng nhiên phóng thích ra vô lượng quang mang. Sau một khắc, Tổ Thần chiếu thư nổ tung, hóa thành một đoàn thần quang sáng chói vô cùng.

Thiên Lan Thần Nữ cũng bị đoàn Thần quang kia đánh bay ra ngoài, Tổ Thần pháp tướng đánh vỡ hư không, xé rách bình chướng của Thiên Lan Thế Giới, mà Thiên Lan Thần Nữ cũng bị đánh vào sâu trong hư không.

Hiển nhiên, Lam Mị cũng biết nàng không thể chống lại Thiên Lan Thần Nữ, chỉ có giải thể Tổ Thần chiếu thư mới có thể áp chế.

Tổ Thần chiếu thư là bảo vật nàng tự mình luyện chế năm xưa, sau khi Tổ Thần chiếu thư giải thể sẽ phóng thích ra một thành lực lượng của nàng ở thời kỳ toàn thịnh.

Mặc dù cỗ lực lượng kia vẫn không cách nào so sánh với Thần linh, nhưng Thiên Lan Thần Nữ cũng đã không phải Thần linh chân chính, tự nhiên không cách nào chống cự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.