Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương 161: Mà linh thể màu vàng kia không thấy nữa



Việc dụ linh thể vào huyễn cảnh để trận phát giết linh thể chỉ là lừa tam hoàng tử. Muốn giết được cái bóng này thì vẫn phải tự mình ra tay mới được.

Hình như cảm thấy sát ý từ Lâm Tiêu nên linh thể màu vàng xông về phía hắn.

Xoẹt xoẹt!

Kiếm trong ta nó vung lên chém ra một đạo kiếm quang. Lâm Tiêu mau chóng thi triển Thiên Lý Đằng Quang Quyết lé kiếm quang. Hắn không định lấy cứng đối cứng.

Hắn có thể cảm nhận được trong chiêu công kích của linh thể, đều ẩn chứa kiếm ý. Một chiêu công kích của cường giả Toàn Đan cảnh, hắn không định mạo hiểm bản thân.

Sau khi tránh được một chiêu này Lâm Tiêu vận chuyển toàn bộ kiếm ý cảnh ý của bản thân mình, chém về phía cái bóng vàng. Kiếm quang lóe sáng chói mắt vô cùng.

Đây là……kiếm ý bậc 6!

Không sai. Cả một đường hắn hấp thụ bao nhiêu là bóng trắng, bây giờ kiếm ý của hắn đã lên bậc 6.

Một chiêu công kích này đáng sợ đến nhường nào.

Bang!

Một tiếng vang lớn.

Linh thể màu vàng đối mặt trực diện không hề lé tránh với chiêu này của Lâm Tiêu, thậm chí còn cố hết sức đỡ lấy nhát chém này. Một màn sương vàng óng bùng nổ, từ từ lan ra xung quanh.

Chính vào lúc này Thiên Khôi Kiếm Điển vận chuyển hấp thụ tất cả!!

Nội tâm Lâm Tiêu gào thét.

Đồng thời triển khai Thiên Lý Đằng Quang Quyết chạy thật nhanh đến tất cả mọi nơi có sương vàng này.

“Mẹ kiếp! chính là cảm giác này!” Lâm Tiêu vui sướng rên rỉ.

Hắn cảm thấy như cả linh hồn được đắm chìm trong năng lượng, linh ngộ của hắn về kiếm ý tăng lên. Kiếm ý cảnh ý trong hắn không ngừng thăng cấp.

Lâm Tiêu vui sướng không thôi. Tất cả đều nằm trong dự liệu của hắn.

Lúc trước khi quan sát đội ngũ của tam hoàng tử chiến đấu với linh thể hắn biết sức mạnh của linh thể vàng này rất mạnh, nhưng linh trí lại không cao.

Chỉ dựa vào việc bản thân có thể hồi phục để chiến đấu, khi cùng người khác chiến đấu có thể dùng sức mạnh vô hạn, hồi sinh vô hạn, tiêu hao năng lượng không giới hạn.

Nhưng ở trước mặt ta, sợ là ngươi nghĩ nhiều rồi.

Khi những làn sương vàng tụ lại với nhau một lần nữa, Lâm Tiêu đã mau chóng tránh ra xa. Những đám sương chưa bị hấp thụ lại một lần nữa hợp lại thành linh thể.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Chỉ là linh thể lần này đã yếu hơn lần trước nhiều. Nó nhìn thấy Lâm Tiêu lại vung kiếm lao về phía hắn.

Hai bên cứ như vậy khoảng nửa tiếng thì cửa huyễn cảnh mở ra.

“Tam hoàng tử điện hạ, ta không phụ sự mong chờ của ngài.” Lâm Tiêu có chút mệt mỏi đi ra ngoài.

Đội ngũ của tam hoàng tử bên ngoài vẫn đang đứng nghi ngờ, nhìn thấy cảnh này không khỏi sững sờ.

Xong rồi?

Chỉ tốn mất nửa giờ đã giết được một linh thể? Trận pháp sư lợi hại thật đó.

Có rất nhiều đệ tử đều nhìn qua đây, chỉ nhìn thấy trận pháp sư này có chút mệt mỏi, quần áo xộc xệch, tinh thần hơi trì trệ ngồi một bên thở.

Mà linh thể màu vàng kia không thấy nữa.

“Ngươi, ngươi thực sự giết được linh thể màu vàng kia rồi?” Tam hoàng tử rời khỏi cuộc chiến đến gần huyễn trận hỏi.

Hắn cũng cảm thấy kinh ngạc. Hắn cùng những người khác đánh lâu như vậy mà còn không ăn thua. Vậy mà kẻ này mới dùng chút thời gian đã giải quyết xong.

Xem ra, người này đúng là một trận pháp sư lợi hại, có vẻ lợi hại hơn hắn nghĩ.

“Tam hoàng tử điện hạ, đồ này đưa điện hạ!” Lâm Tiêu vứt ra một thứ.

Tam hoàng tử đưa tay qua lấy, chủ nhìn thấy một chiếc chìa khóa vàng, không, chính xác mà nói là một nửa chiếc chìa khóa vàng.

“Đây là…….” Tam hoàng tử hình như nghĩ ra gì đó, ánh mắt kinh hỷ.

“Đây là chìa khoá vàng sau khi giết linh thể lấy được.” Lâm Tiêu giải thích.

“Hay, hay lắm!” Tam hoàng tử cười lớn.

Quả nhiên manh mối để xuống tầng tiếp theo nằm trong hai linh thể màu vàng này. Vậy thì nửa còn lại chính là……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.