Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương 293



Đệ tử Huyền Kiếm Môn ở trong bí cảnh không biết kẻ này là ai. Nhưng người ở ngoài bí cảnh lại rất rõ ràng kẻ này là ai.

“Trời đất, kẻ này, kẻ này có phải là thiếu niên lúc nãy lấy Cửu Linh Thảo của đệ tử Huyền Kiếm Môn không?”

“Phi, cái chuyện này cũng thật bất bình thường.”

“Còn có kiểu cướp đồ này sao?”

“Người thiếu niên kia thật vô nhân tính.”

“Khụ, nhỏ giọng thôi, ngươi không thấy mặt của đệ tử Huyền Kiếm Môn đang đen xì kìa à.”

Những đệ tử của môn phái khác bắt đầu nghị luận, đúng là không biết nên khóc hay nên cười. Cảnh này đúng là quá thú vị rồi.

Đệ tử Huyền Kiếm Môn kia nếu ngay từ đầu đi qua hái quả, đừng mất thời gian nhìn ngó xung quanh, thì chắc là không bị đoạt mất cơ duyên như vật rồi.

“Tra cho ta! Kẻ này rốt cuộc là ai, lai lịch thế nào!” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn phẫn nộ phân phó cho đệ tử.

Đáng ghét! Tên tiểu tử thần bí này thật đáng ghét, hắn đã cướp của đệ tử Huyền Kiếm Môn hai lần rồi. Hai bảo vật này đối với quá trình đột phá Hoá Đỉnh cảnh vô cùng quan trong.

“Khụ khụ, Lão Thu này, Huyền Kiếm Môn các ông có đắc tội gì với tên tiểu tử này không?” Một vị cường giả Hoá Đỉnh cảnh khác thấy người gặp hoạ mà vui.

“Hahaha, vì sao không cướp cơ duyên của người khác, chỉ cướp của mình Huyền Kiếm Môn?” Một cường giả Hoá Đỉnh cảnh khác cũng thuận thế nói thêm một câu.

Đau khổ của người khác, chính là niềm vui của họ. Mấy cường giả này là người quen đã lâu, nhìn thấy đối phương chịu thiệt, bọn họ đương nhiên vui.

“Hừ!!!” cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn trợn mắt không thèm để ý.

Ông ta bây giờ không phải theo dõi đệ tử nhà mình, mà đã chuyển qua nhìn chằm chằm vào tên thiếu niên thần bí này, như là muốn nhìn manh mối trên người hắn. Ba người kia cũng như vậy, bọn, bọn họ đều nhìn chằm chằm vào tên tiểu tử kia, ánh mắt đầy mong chờ.

Bọn họ muốn xem thiếu niên này có cướp cơ duyên của Huyền Kiếm Môn nữa không.

Tuy nhiên hành động tiếp theo của thiếu niên này lại làm bọn họ ngỡ ngàng.

“Chết tiệt! tên thối tha này cướp mấy cơ duyên linh khí đỉnh cấp của đệ tử tông môn ta rồi.”

“A!!! đến đệ tử của Thái Tuế thánh địa hắn cũng cướp!”

“Mẹ kiếp!! tức chết ta mất, đến môn phái của ta hắn cũng cướp, tên này có phải là người không!”

Tử Vân Bí Cảnh mở được một tháng.

Trong vài ngày tiếp theo, tiếng chửi rủa và than khóc của các đại tông mông vang lên từ bên ngoài bí cảnh.

Thiên lăng thuỷ màn gần như đã trở thành một chương trình phát sóng trực tiếp đặc biệt của thiếu niên thần bí nào đó.

Bóng người của hắn lớn hơn tất cả những người khác cộng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.