Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương 357



Một chiếc phi thuyền nhỏ từ Thái Tuế thánh địa bay ra, dùng tốc độ nhanh nhất bay về một hướng. Thánh chủ đứng ở chính giữa thuyền dùng ánh mắt bất lực nhìn tất cả mọi người đứng xung quanh.

Cứ nghĩ rằng lần này chỉ có bản thân ông ấy và hai người Lâm Tiêu, như vậy thì một đường này mới có thể thân cận với Lâm Tiêu thêm chút nữa.

Ai mà biết được, sau khi ba người lên phi thuyền. Hội trưởng Mặc và hội phó Mã cũng lẽo đẽo lên theo. Sau đó lại còn có lão Từ, rồi lại thêm vài vị trưởng lão ở luyện đan phong.

Bọn họ đều là thật lòng cảm kích đối với Lâm Tiêu, cho nên lần này đều đích thân đưa người tới chỗ đấu bảng Chân Long.

Còn một nguyên nhân khác, đó là sau khi nhìn thấy thực lực của Lâm Tiêu, bọn họ càng hy vọng đối phương có thể xuất hiện trên bảng Chân Long. Do vậy hội trưởng Mãn, lão Từ đã đi lên phi thuyền trước sự chứng kiến của nhiều người.

Chuyện chính là vậy.

Hơn một ngày sau, dưới sự điều khiển của thánh chủ, phi huyền cũng gần tới chỗ Lâm Tiêu và Can Anh Túc được chỉ định.

Ở đây đã có rất nhiều người, hơn nữa mọi người đều có khí tức của cường giả.

Bảng Chân Long.

Trong 279 thiên kiêu của khu Đông Vực, thì gần như đều là các đệ tử cao thủ của các vương triều, cho nên đều có cường giả đi theo bảo vệ.

Có nhiều người như vậy mà chả ai nhìn thấy nơi tiến hành đấu bảng Chân Long.

“Bảng Chân Long bắt đầu ở đây hả? Sao ta chả thấy gì hết?”

“Còn 1 ngày nữa, ta nghĩ sắp bắt đầu rồi.”

“Dù gì 900 năm rồi mà cũng chưa xuất hiện thiên mệnh của bảng Chân Long, từ bước chọn lựa đã không giống bình thường, chả có ai biết được bảng Chân Long lần này sẽ diễn ra theo hình thức gì.”

“Vội gì chứ, nhẫn nại một chút!”

“Thưởng bảng Chân Long lần này khẳng định không hề bình thường.”

Rất nhiều người bắt đầu thảo luận, nhưng chưa ai rút được kết luận chính xác.

Khi phi thuyền của Thái Tuế thánh địa đỗ ngay ở phía trên không trung của nơi được chỉ định, Thái Tuế thánh chủ dẫn đầu nhóm người xuất hiện. Thu hút ánh mắt của vô số người.



“Hả? Kia là Thái Tuế thánh địa đúng không, nhưng mà Thái Tuế thánh địa của vương triều Đại Hạ lần này đâu có trong danh sách dự bị.”

“Chứ sao nữa, đừng nói tới Thái Tuế thánh địa, mà cả vương triều Đại Hạ cũng không có ai cả.”

“Chắc là tới góp vui thôi.”



Mấy người này cười cợt chế giễu cực kỳ phô trương, cho nên Thái Tuế thánh địa có thể nghe được, nhưng ông ấy chỉ cau mày cũng không định để ý.

Cuộc thi mới là quan trọng, ông ấy có thể nhịn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.