Người đứng thứ hai mới chỉ nâng được sáu mươi đại đỉnh thôi, kẻ đứng đầu tiên là hắn lại nâng được hẳn một nghìn đại đỉnh.
Cách biệt này cũng quá xa rồi.
Có cần phải khoa trương vậy không.
Không ganh tị hay ghen ăn tức ở như các thế lực khác, thánh địa Thái Tuế bên này lại tràn đầy sự kinh ngạc.
“Haha, tiền bối Lâm Tiêu này cũng quá lợi hại đi, lực nâng ngàn đỉnh, nghìn năm có một đó.”
“Uổng công ta còn lo cho tiền bối Lâm Tiêu, đây rõ ràng là lo thừa mà.”
“Kéo dài khoảng cách như này, ta thấy tiền bối Lâm Tiêu lần này chính là người đứng đầu bảng Chân Long rồi.”
“Haizz, đáng tiếc tiền bối Lâm Tiêu không phải là người của thánh địa Thái Tuế chúng ta, hay là người của vương triều Đại Hạ.”
“Đúng vậy, thật quá đáng tiếc.”
“Cũng không biết tầng thứ hai của tháp Chân Long có gì nhỉ.”
“Hi vọng ưu thế lớn của tiền bối Lâm Tiêu có thể tiếp tục giữ vững.”
…….
Tầng thứ hai tháp Chân Long Thiên Mệnh.
Sau khi ánh sáng lóe lên.
Một trăm hai mươi người đã xuất hiện tại nơi này.
Tầng thứ hai rõ ràng là nhỏ hơn tầng thứ nhất nhiều.
Vượt qua một tầng đã loại mất một nửa số người. Điều này khiến những thiên kiêu may mắn ở lại, đều luôn ở trong một trạng thái tinh thần căng thẳng.
Ở tầng hai này không gian không lớn, ở ngay vị trí trung tâm, đặt một bức tượng to chừng mười mét. Thân rồng đầu báo, sau lưng có hai sừng, toàn thân có vảy dựng đứng.
Bức tượng rồng này có gương mặt hung dữ, tỏa ra sát khí.
Không ít thiên kiêu khi nhìn bức tượng này, trong nháy mắt liền đổ mồ hôi lạnh.
“Đây, đây hình như là một pho tượng rồng.”
“Có chút giống rồng, lại có chút không giống.”
“Sao trên pho tượng này lại có một cỗ sát khí cực mạnh vậy nhỉ.”