Người cuối cùng không lĩnh hội được điều bí ẩn bị truyền tống ra ngoài.
Tới lúc này, thí luyện của bảy tầng đầu của tháp Chân Long Thiên Mệnh đã kết thúc.
Tổng cộng còn lại bốn mươi chín người.
So với hai trăm bảy mươi chín người tiến vào, đã giảm đi 4/5 rồi. Tỉ lệ loại đã đạt đến con số kinh khủng: 175.
Cũng may, từ tầng hai đến tầng bảy đều là khảo nghiệm ngộ tính, đối với những thiên tài như bọn họ mà nói, có thể trở thành những nhân tài xuất sắc, nổi bật nhất của các vương triều, thì ngộ tính nhất định là vượt qua người thường.
Bảng danh sách ở bên cạnh không ngừng phát sáng, có thể thấy từng cái tên một bên trên.
(Hạng nhất, Lâm Tiêu, 64000 điểm tích lũy Chân Long.)
(Hạng hai, Can Anh Túc, 34600 điểm tích lũy Chân Long.)
(Hạng ba, Trần Thanh Vân, 11400 điểm tích lũy Chân Long.)
(Hạng bốn, Si A Ngưu, 10200 điểm tích lũy Chân Long.)
(Hạng năm, Lãnh Vô Lệ, 8900 điểm tích lũy Chân Long.)
...............
Qua sáu vòng thí luyện ngộ tính, bất luận những thiên kiêu này đã dốc toàn lực ra sao, vẫn bị Lâm Tiêu và Can Anh Túc bỏ xa mười con phố.
Đặc biệt là thành tích của Lâm Tiêu, cho dù lấy thành tích của người từ hạng ba tới hạng mười cộng gộp lại, cũng vẫn cách biệt không ít.
Có thể nói đây đúng là một kẻ dẫn đầu.
Tiếp theo đây, còn có thí luyện tầng thứ tám và tầng thứ chín, nếu không có gì bất ngờ xảy ra. Chỉ e là không ai có thể vượt qua hắn rồi.
Haizz!!!
Bốn mươi mấy người còn lại nhìn thứ hạng trên bảng danh sách, lắc đầu bất lực.
Lúc này, trên thân mọi người đều tỏa ánh sáng trắng.
Bọn họ biết, phải đi tới tầng tiếp theo rồi.
Soạt!!
Màn sáng trắng phủ lên toàn bộ tầng bảy, bóng hình của tất cả mọi người đều biến mất.
Khi bọn họ xuất hiện một lần nữa, đã ở trong một thành thị hoang phế rồi.
Trên đầu là bầu trời, dưới chân là mặt đất.
Dường như nhìn mãi cũng không thấy điểm cuối.
Những người tham gia bảng Chân Long vừa rồi còn đứng bên cạnh, giờ đã không thấy tăm hơi rồi.
Trên mặt mỗi người đều là sự kinh ngạc.
Đây là đâu? Có còn trong tháp Chân Long Thiên Mệnh không?
Chắc không phải là bọn họ bị truyền tống ra ngoài rồi chứ? Nếu không, tầng thứ tám sao lại rộng thế này?