Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương 413: Thần tộc Dao Trì sao?



Lâm Tiêu nghe xong tự nhiên lại thấy không thoải mái.

Đây là? Tình báo kiểu gì mà thông tin hạn hẹp vậy.

“Sát thủ lúc trước là ngươi phái tới??” Lâm Tiêu cũng không nhiều lời mà hỏi thẳng.

“Ta chỉ muốn xem ngươi có giống trong tình báo hay không thôi.” Nữ nhân này trả lời như ngầm thừa nhận.

“Sau đó thì sao?” Lâm Tiêu cười lạnh.

“Nếu giống như trong tưởng tượng của ta thì tốt, không ngờ Đông Vực còn có người như vậy, có thể sinh ra một thiên kiêu như thế.”

“Quên không giới thiệu, ta là Bắc Dao Tinh truyền nhân của thần tộc Dao Trì.

“Mục đích lần này là vì ngươi nên mới tới đây.”

Thánh nữ của Dao Trì lộ ra vẻ cao ngạo tự giới thiệu bản thân. Nàng ta nghĩ rằng khi giới thiệu danh tính như vậy, Lâm Tiêu sẽ phải sợ tới quỳ xuống đất tôn nàng ta là thần.

Nhưng, nàng ta phải thất vọng rồi.

“Thần tộc Dao Trì?? Là cái gì vậy?” Lâm Tiêu nghi ngờ hỏi.

“Thần tộc Dao Trì vậy mà xuất hiện rồi?” Khác với vẻ mù mờ của Lâm Tiêu, Can Anh Túc có vẻ kinh ngạc.

“Nha đầu, giải thích chút đi.” Lâm Tiêu nói.

Can Anh Túc cũng không định giấu gì hắn, kể hết những gì bản thân nàng biết về thần tộc Dao Trì cho Lâm Tiêu.

Thần tộc Dao Trì là tộc nhân có từ thời thượng cổ, bọn họ là nhân loài nhưng cũng không phải nhân loài. Bởi vì trong máu của bọn họ có một loại đặc tính liên quan tới huyết mạch, điều này làm cho bọn họ mạnh hơn người bình thường rất nhiều.

Hơn nữa trong tộc còn truyền lại một loại tiên thuật Dao Trì. Nhưng theo dòng thời gian thần tộc Dao Trì lựa chọn cuộc sống ẩn dật với thế giới bên ngoài, không ngờ bây giờ lại xuất hiện.

Mà người xuất hiện lại là truyền nhân đương thời của thần tộc, thảo nào đối phương lại có thể phái tới hơn 10 tử sĩ bán bộ Hoá Đỉnh cảnh.

Đối với những thế lực lớn ở Đông Vực thì số tử sĩ này là một sự xa xỉ đến đáng sợ. Nhưng với thần tộc Dao Trì thì sợ rằng nó chả đáng là gì.

Thần tộc Dao Trì sao? Lâm Tiêu cười ha ha vài cái trong lòng.

Trong trí nhớ của hắn trong trận chiến Diệt Thế có nhắc tới uy danh của thần tộc Dao Trì, nhưng cũng không có cảm giác gì quá đặc biệt.

Dưới góc nhìn của Lâm Tiêu, đây chả phải là một gia tộc cố gắng kéo dài chút hơi tàn thôi sao?

Hắn hiểu đạo lý lạc đà gầy vẫn to hơn ngựa. Cái khác không nói tới chỉ dựa vào bối cảnh của thần tộc Dao Trì cũng đã mạnh hơn bất kỳ thế lực nào ở Đông Vực.

Nhưng!!

Đây là Đông Vực, không phải Thương Lan Thiên Vực. Cho nên, Lâm Tiêu không định làm quen với loại người này.

“Vậy không biết quý thần tộc đây tìm ta có việc gì?” Lâm Tiêu hỏi lại.

Thánh nữ Dao Trì không ngờ Lâm Tiêu sau khi biết về thần tộc mà lại có dáng vẻ hờ hững thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.