Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương 559



Về phần tu vi dưới Hóa Đỉnh cảnh, hắn căn bản không nghĩ tới. Quá yếu nên không được tính vào phạm vi theo dõi.

Nhưng sau khi biết rằng người này là một tài năng song hạng đỉnh cấp, lại tìm được số lượng thiên tài địa bảo với chất lượng vượt trội như vậy khiến trong lòng Thánh tử Dao Trì có chút nghi ngờ.

Chỉ với một chút nghi ngờ này, hắn đã quyết định bắt giữ người này và kiểm tra một cách cẩn thận. Thà rằng bắt hụt chứ không bỏ qua.

Còn việc đối phương có bằng lòng hay không cũng mặc kệ.

Sau khi đếm vài phút, người phụ trách Dược Sơn cuối cùng cũng đếm được tất cả thiên tài địa bảo của Lâm Tiêu.

"Các hạ, ngài đã đổi được tổng cộng 15.300 điểm tích luỹ Dao Trì, nếu ngài cần đổi lấy vật thật hoặc phần thưởng khác, ngài có thể đến bên kia để đăng ký đổi." Người phụ trách vô cùng khách khí nói với Lâm Tiêu.

Lời này vừa nói ra, đã khiến xung quanh vang lên tiếng cảm thán.

Hơn 15.000 điểm tích lũy.

Trời ơi!!

Cho dù họ có đến mười lần thì họ cũng không thể lấy được nhiều như vậy.

“Được rồi, vậy ta đến đó đổi.” Lâm Tiêu bình tĩnh gật đầu, không hề cảm thấy bất ngờ.

Với nhiều điểm tích lũy như vậy, hắn có thể trực tiếp đổi lấy danh ngạch luyện đan phong ở thánh địa Dao Trì

Hừm, chí bảo Dao Trì, ta đến đây!

Nhưng lúc này, một giọng nói lạnh lùng cương quyết ngăn hắn lại.

"Này! Bản thánh tử cảm thấy thân phận của ngươi khả nghi, cần phải tiến hành kiểm tra ngươi!"

Thánh Tử Dao Trì vừa nói xong câu này thì tất cả mọi người đều sững sờ, đặc biệt là mấy người phụ trách, có người định mở mồm khuyên can vài câu nhưng lại nghĩ tới đối phương là Thánh Tử đại nhân. Vậy nên đành ngậm ngùi im mồm.

Mấy ngày nay Thánh Tử đại nhân đã ở chỗ cửa vào Dược Sơn kiểm tra hơn ngàn người, nhưng căn bản toàn kiểm tra những người cấp Hoá Đỉnh cảnh vào Dược Sơn tìm đồ.

Hôm nay lại đổi phương hướng kiểm tra những người là Huyền Đan cảnh sơ kỳ, đây…đây có hơi quá đáng.

Chủ yếu cũng là vì người kia có song đỉnh cấp, Thánh Tử đại nhân chả nhẽ định cướp cơ duyên của đối phương?

Bước chân của Lâm Tiêu cũng dừng lại lúc đó, sắc mặt của hắn vẫn bình thường nhưng trong lòng lại có chút kinh ngạc. Bản thân hắn để lộ sơ hở gì sao? Bị tra ra rồi?

Chắc không phải đâu nhỉ?

Dựa vào năng lực của Thánh Tử Dao Trì, sao có thể phát hiện hắn giả mạo thân phận được?

“Tham kiếm Thánh Tử đại nhân, xin hỏi ta có chỗ nào đáng nghi sao? Thánh Tử đại nhân muốn kiểm tra ta thế nào?” Lâm Tiêu không phản kháng cũng không sợ hãi nhìn Thánh Tử, nghi ngờ hỏi một câu.

Với tình hình hiện giờ càng muốn lùi bước lại càng dễ bại lộ. Hơn nữa không có cách nào trốn tránh được, chỉ còn cách đối diện trực tiếp.

Thánh Tử Dao Trì nghe thấy Lâm Tiêu dùng ngữ khí này để hỏi mình thì sắc mặt thêm vài phần u ám. Hắn là lần đầu gặp một tên Huyền Đan cảnh mà lại dám dùng giọng điệu này nói chuyện với hắn.

Chả nhẽ tên này tưởng bản thân song đỉnh cấp mà là nhất sao?

“Bản Thánh Tử cảm thấy nghi ngờ ngươi thôi, còn về tra xét thế nào, ngươi cứ giao nhẫn trữ vật của ngươi ra đây!” Thánh Tử Dao Trì híp mắt lại nhìn Lâm Tiêu.

Những người tìm đồ bên cạnh nghe thấy yêu cầu này của Thánh Tử đều cau hết cả lông mày lại.

Muốn kiểm tra nhẫn trữ vật của người khác, cái loại đối đãi này có đặt vào đâu đi chăng nữa cũng là thiếu sự tôn trọng với người khác, đây chính là có ý xúc phạm người khác. Ai mà chả có bí mật của riêng mình.

Mọi người đều âm thầm than thở, dùng ánh mắt đồng tình nhìn Lâm Tiêu. Có biết là thiếu tôn trọng nhưng bọn họ thì dám làm gì. Dù gì cũng là địa bàn của thần tộc Dao Trì, đây lại còn là Thánh Tử Dao Trì. Đối phương có vô lý thì cũng có ai làm được gì hắn đâu.

“Muốn kiểm tra nhẫn trữ vật của ta?” Lâm Tiêu híp mắt lại nói.

“Vậy, nếu ta nói không thì sao!!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.