“Được rồi, nếu có gì không vừa ý, Thánh Tử cứ đi nói với Thánh Chủ, người này lão phu xin phép đưa đi.” Hàn nguyên lão nói xong thì mặc kệ thái độ của Thánh Tử, kéo Lâm Tiêu vèo cái biến mất.
Chỉ còn mỗi Thánh Tử sắc mặt khó coi đứng ở đó. Hắn không ngờ Hàn nguyên lão bình thường dễ thương lượng là thế, vậy mà bây giờ lại có thể làm ra chuyện này.
Không phải chỉ là một tên song đỉnh cấp thôi sao! Luyện đan thì có cái gì ghê gớm, võ đạo mới là gốc.
Thánh Tử Dao Trì hừ lạnh một câu, hắn cũng không kiểm tra người khác nữa mà quay người bỏ đi.
Hắn sẽ tiếp tục tìm manh mối về tên trộm này, còn về tên tìm đồ lúc nãy Hàn nguyên lão đưa đi, nhất định sẽ gặp lại trong địa phận thần tộc. Đợi sau khi giải quyết xong việc trước mắt, tìm tên kia tính sổ sau cũng chưa muộn.
Lâm Tiêu bị Hàn nguyên lão đưa đi, cả đường bị lôi lôi kéo kéo về tới đỉnh phong. Ở đây linh khí nồng đậm, hương thơm đan dược phiêu đãng trong không khí, không cần nói cũng biết đây là đỉnh phong chuyên dùng luyện đan.
Lòng Lâm Tiêu lại phải cảm khái một câu, còn chưa kịp dùng 15 ngàn Dao Trì tích phân đã được đưa tới đây rồi, đợi khi nào trở về phải nghĩ cách tiêu số điểm kia mới được. Đúng là không thiệt thòi gì khi làm công hộ thần tộc.
“Tiểu tử, ngươi xưng hô thế nào?” Hàn nguyên lão sau khi bước vào một tòa lầu cao ngất thì lên tiếng hỏi.
“Ta họ Tiêu tên Lâm, cảm tạ Hàn nguyên lão đã ra tay cứu giúp.” Lâm Tiêu nói một câu cảm ơn.
Lúc này lòng hắn thật sự cảm kích hành động của lão giả này. Nếu không có đối phương kịp thời tới sợ rằng thân phận của hắn đã bại lộ từ lâu rồi, lúc đó chắc chắn phải đánh một trận với Thánh Tử.
“Chuyện nên làm, nếu ngươi rơi vào tay đám người Thánh Tử, đương nhiên sẽ phí phạm nhân tài. Đan đạo không dễ đi, có một người tài như ngươi khó mà cầu được.” Hàn nguyên lão đưa mắt đánh giá Lâm Tiêu một lượng, trong mắt lóe lên sự tính toán.
Sau khi liếc đối phương một cái Lâm Tiêu cũng thu hồi ánh mắt của mình.
“Vậy càng phải cám ơn Hàn nguyên lão rồi, đúng rồi, không biết Hàn nguyên lão mang ta tới đây, là chuẩn bị……?” Lâm Tiêu làm bộ dạng không hiểu chuyện gì hỏi.
Tu vi của Hàn nguyên lão đã đạt tới Hoá Đỉnh cảnh trung kỳ, Lâm Tiêu đã luyện hóa nhiều năng lượng Thái Tuế tới vậy nên hắn có tự tin có thể giải quyết đối phương. Nhưng trước khi nhìn thấy thần khí lò luyện đan của thần tộc Dao Trì, thì hắn không định ra tay làm gì đối phương.
Hơn nữa Lâm Tiêu cũng cảm nhận được, gần đây có cường giả đại năng đang ẩn nấp, chắc là để bảo vệ cho Hàn nguyên lão. Nếu hẳn thi triển Thiên Cấp Long Nhãn chắc chắn tìm được vị trí ẩn nấp, nhưng làm vậy cũng đồng nghĩa bản thân hắn bị bại lộ. Cho nên việc Lâm Tiêu có thể làm bây giờ chính là chờ đợi thời cơ.
“Tiêu tiểu tử, lão phu có thể cảm nhận được, lĩnh ngộ ý cảnh đan dược của ngươi không hề thấp, sư phụ ngươi ở đâu?” Hàn nguyên lão hỏi.
“Thưa Hàn nguyên lão, ta chỉ là một tán tu, không có sư phụ. Kỹ thuật luyện đan học được đều từ kinh nghiệm những tiền bối đi trước và từ sách vở mà lĩnh ngộ được.” Lâm Tiêu nửa giả nửa thật nói.
“Ồ! Không có sư phụ?” mắt Hàn nguyên lão sáng hẳn lên, ánh mắt lão ta nhìn Lâm Tiêu lại càng thêm kỳ quái.
Lâm Tiêu cau mày, không biết tại sao hắn luôn cảm thấy Hàn nguyên lão cướp hắn từ tay Thánh Tử, không đơn giản là muốn thu người về dưới trướng.
“Thế ngươi thấy lão phu thế nào, có thể nhận ngươi làm đồ đệ không?” Hàn nguyên lão nói như vẻ yêu mến nhân tài.
“Này…..” Lâm Tiêu do dự nhưng không trả lời.
Hắn đang đợi đối phương lộ ra mục đích thật.
“Không vội, nào, lão phu đưa ngươi đi nhìn luyện đan chân chính là thế nào!” Hàn nguyên lão nở một nụ cười, lão ta dẫn Lâm Tiêu đi vào sâu bên trong tòa lầu.
Lâm Tiêu ừ hữ một tiếng rồi đi theo sau, cả đường đi những người nhìn thấy Hàn nguyên lão thì luôn cung kính hành lễ. Hơn nữa khi nhìn thấy Lâm Tiêu đi đằng sau thì ai cũng dùng ánh mắt tò mò và ngưỡng mộ nhìn hắn.
Hai người cứ đi từ tầng này lên tầng khác cho tới lúc lên tới đỉnh của tòa lầu này. Lâm Tiêu cảm nhận được thực lực và trình độ của luyện đan sư xung quanh đây, hình như là luyện đan sư cấp 8.