Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương 600: Đây... Đây là đang làm cái gì vậy?



Hắn không muốn giải thích, cái vấn đề thân phận này hắn có nói thì người khác cũng chưa chắc tin. Lúc mới gặp thiếu nữ này Lâm Tiêu có kích hoạt Thiên Cấp Long Nhãn. Thiếu nữ này cũng là tộc Chu Tước, chỉ là mới lên được Hoá đỉnh cảnh sơ kỳ mà thôi.

“Ngươi……”

“Vậy các ngươi đi theo ta.”

Thiếu nữ hít vài hơi ổn định lại tâm tình. Nếu không phải chính miệng thiếu tộc trưởng dặn dò thì nàng sẽ cưỡng ép hỏi bằng được.

Trên cả đoạn đường đi Lâm Tiêu cũng gặp thêm vài người trong tộc Chu Tước, nếu so sánh với diện tích đất to lớn thì dân số của tộc Chu Tước không nhiều.

Lâm Tiêu phát hiện người khác, đương nhiên người khác cũng cảm ứng thấy Lâm Tiêu. Chỉ là sau khi cảm nhận được khí tức nhân loài trên người hai người Lâm Tiêu bọn họ đều lộ ra vẻ thiếu thiện cảm.

“Tước Cửu, ba ngày sau là ngày thiên táng của yêu vương Tước Phượng, ngươi còn dám đem hai nhân loại vào trong tộc, ngươi muốn làm cái gì” Một giọng nói nghiêm nghị vang lên.

Sau đó là thân ảnh một nam nhân cao to chặn trước mặt ba người Lâm Tiêu.

“Tước Sơn, đừng có nói bừa, đây là khách quý của thiếu tộc trưởng, không được vô lễ!” Thiếu nữ lập tức lên tiếng.

Mặc dù nàng cũng không thích nhân loài nhưng đây là người được thiếu tộc trưởng gọi là đại nhân, nhất định là khách quý.

“Hừ, vậy thì sao! Thiếu tộc trưởng không biết đúng sai, ngươi cũng không biết à?” Kẻ được gọi là Tước Sơn lạnh lùng nhìn Lâm Tiêu, hắn không thèm để ý lời thiếu nữ nói.

“Nếu không người nói với thiếu tộc trưởng đi!” Thiếu nữ trợn mắt một cái tư thế như sắp đánh nhau.

Không khí như sắp rút đao quyết chiến, đúng lúc này Lâm Tiêu đi tới giữa hai người.

“Người ta nói tộc Chu Tước có sức chiến đấu kinh thiên, lần này ta thật sự muốn xem xem rốt cuộc hậu duệ của tộc Chu Tước có như lời đồn, hay chỉ là mấy con yêu điểu tầm thường biết phun lửa.” Lâm Tiêu lạnh nhạt lên tiếng hoàn toàn phá vỡ cục diện.

Điều gì tới sẽ tới, ở trong yêu tộc nắm đấm mới là chân lý. Nói nhiều chỉ phí nước bọt, không phục thì tới đây.

Ngay khi Lâm Tiêu nói ra câu này, nó đã trực tiếp khơi dậy sự tức giận của tổng cộng tám người của tộc Chu Tước có mặt.

Những điểu thú bình thường chỉ có thể thở ra lửa và nói to.Con người này căn bản là không biết sống chết lại, lại còn đến tộc Chu Tước bọn họ nói ra những lời như vậy.

Đây là một sự khiêu khích đối với tộc Chu Tước họ. Thực sự cho rằng là người được thiếu tộc trưởng đưa vào thì có thể làm bất cứ điều gì mình muốn?!

"Nhân loại, ngươi sẽ phải trả giá đắt cho lời nói của mình! Đây không phải là địa bàn Thiên Vực của loài người ngươi, đây là đất nước của yêu tộc, vùng đất của bộ tộc Chu Tước!!" Tước Nhạc hung dữ nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu và mắng.

"Vậy thì đừng nói nhảm nữa, từng người một lên hay là toàn bộ lên." Lâm Tiêu nhìn hắn ta cười nhạt nói.

"A! Tức chết mất!" Thanh niên tên Tước Nhạc vội vàng xông tới.

Toàn bộ thế lực Hoá Đỉnh cảnh viên mãn trên cơ thể hắn ta đều được giải phóng ra, áp xuống Lâm Tiêu. Tay phải ngưng thành nắm đấm, đột nhiên nổ tung.

Ầm ầm ầm.

Trong nháy mắt, hắn ta đã vọt tới trước mặt Lâm Tiêu.

Hả!? Xảy ra chuyện gì vậy. Tại sao con người này lại đứng yên tại chỗ, không ra tay cũng không né tránh.

Đây... đây là đang làm cái gì vậy?

Trong mắt Tước Nhạc thoáng qua một sự nghi hoặc, lực lượng trong tay cũng bị rút đi 30%.

Bùm!!

Một quyền của hắn ta trực tiếp đánh vào cơ thể của Lâm Tiêu.

"Tước Nhạc!!" Thiếu nữ hét lên để ngăn cản đối phương, nhưng đã quá muộn.

Rắc rối.

Đây là khách của thiếu tộc trưởng, nếu như bị Tước Nhạc đả thương, nàng ta làm sao có thể giải thích với thiếu tộc trưởng đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.