Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương 807



"Lâm Tiêu, ngươi có biết Túc nhi ở đâu không?! Không phải con bé ở bên cạnh ngươi sao?.. Nếu vậy thì ta nhờ ngươi chăm sóc con bé, cả đời này ta nhất định sẽ tìm cách báo thù cho ngươi!" Trong mắt quân vương Đại Can mang lửa giận.

Bất Tử Cốc!

Ngay cả khi không thể đánh thắng Bất Tử Cốc, ông ta cũng phải tìm cách trả thù bằng nhiều cách khác nhau.

"Bệ hạ không cần bi quan như vậy, trưởng công chúa phúc lớn mạng lớn, nhất định còn sống, mới có một năm, nói không chừng có thể đang dưỡng thương ở nơi nào đó." Đằng lão ở bên cạnh an ủi.

"Đằng lão, ngươi không cần an ủi ta, dựa vào tính tình của cô gái đó, sau khi Lâm Tiêu gặp nạn, nhất định sẽ không ngồi yên không quan tâm, tính tình kích động như vậy, e rằng khó có thể….." Vương quân Đại Can than thở nói.

Con gái mình, ông ta còn không hiểu sao?! Điều may mắn nhất trong cuộc đời của Túc nhi có lẽ là gặp được Lâm Tiêu.

Đáng tiếc, thực sự đáng tiếc. Lâm Tiêu yêu nghiệt tuyệt đỉnh như vậy. Nếu có thể cho hắn thêm một hoặc hai trăm năm nữa, đừng nói là Bất Tử Cốc hiện tại, cho dù là Bất Tử Cốc thời kì đỉnh phong thượng cổ, e rằng cũng không dễ đối phó hắn.

Quân vương Đại Can nhìn nữ nhân đang khóc lóc buồn bã bên cạnh mình.

Đó là muội muội của ông ta, Can Văn Văn. Nữ nhân này và con gái của ông ta thực sự là đồng mệnh tương liên.

Khóc đi, chuyện này khóc ra sẽ cảm thấy tốt hơn một chút.

Quân vương Đại Can đã không tiến đến an ủi. Nỗi đau xót trong lòng ông ta cũng không kém bất cứ ai.

Tuy nhiên, ngay sau đó mọi người cảm nhận được trước mặt có thêm hai bóng người. Đằng lão và những đại thần khác ngay lập tức cảm nhận được. Họ đứng chặn trước mặt vương quân Đại Can và Can Văn Văn và nhìn hai vị khách không ngờ tới với ánh mắt kiêng dè.

Phải biết bên ngoài Kiếm Ma Các bố trí những tuyến phòng thủ.

Người có thể âm thầm tiến vào Kiếm Yêu Các mà không dẫn đến tuyến phòng thủ bên ngoài, thực lực tu vi chắc chắn là cường giả tuyệt đối trong những cường giả.

Chỉ là……

Khi mọi người nhìn rõ mặt hai người, sắc mặt đều thay đổi rõ rệt, biểu cảm của mọi người đều giống như nhìn thấy ma.

"Túc nhi?? Lâm Tiêu???" Quân vương Đại Can kêu lên thất thanh.

“Lâm Tiêu?”

“Là Lâm Tiêu thật sao?”

“Sao có thể, hắn không phải bị cường giả đại đế Bất Tử cốc giết rồi sao?”

“Đúng vậy, bên phía Bất Tử cốc đã công bố tin tức Lâm Tiêu chết và Kiếm Ma tông bị tiêu diệt rồi.”

“Vậy, vậy bọn họ là ai?”

Đám người trong Kiếm Ma các đều kinh ngạc, trong ánh mắt của mọi người đều là vẻ trấn kinh.

“Bệ hạ, Đằng lão, lâu rồi không gặp, mọi người vẫn khoẻ chứ!” Lâm Tiêu lên tiếng chào hai người.

“Phụ hoàng, nữ nhi về rồi đây!” Can Anh Túc mở miệng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.