Âm thanh quen thuộc này, lần nữa làm cho quân vương Đại Can và những người khác ngạc nhiên.
“Bọn họ, thật sự là….Túc Nhi và Lâm Tiêu?” Quân vương Đại Can mặt đầy nghi ngờ.
Lâm Tiêu và Can Anh Túc quay qua nhìn nhau đều thấy cạn lời.
“Bút tới!” Lâm Tiêu nhẹ giọng gọi.
Cây bút ngọc tím xuất hiện trong tay hắn, khí chất tài khí trên người hắn toả ra. Can Anh túc thì không cần rắc rối như thế, phút chốc sát khí quanh thân bốc lên, tràn ra khắp nơi.
Ngoài quân vương Đại Can và Đằng lão, những người khác đều trợn mắt, lòng bắt đầu run rẩy. Đúng là trưởng công chúa rồi, chính là nàng.
“Là trưởng công chúa và Lâm Tiêu!”
“Đúng đúng đúng, không thể sai được.”
“Không ngờ hai người này còn sống? Đây, rốt cuộc đã có chuyện gì.”
Mọi người sau khi nhìn thấy cảnh này ngay lập tức nhận định thân phận của hai người. Quân vương Đại Can lao tới ôm lấy nhi nữ của mình vào trong ngực, ông ấy nắm lấy tay nhi nữ nhà mình, mắt đã bắt đầu ướt ướt.
Cha con trùng phùng không khí toàn hiện trường trở nên ấm áp. Ngay lúc này có một cái bóng lao nhanh tới trước mặt Lâm Tiêu, người ấy nắm lấy tay Lâm Tiêu.
“Lâm Tiêu, ngươi có biết những người khác của Kiếm Ma tông thế nào không? Còn có người giống như các ngươi, may mắn sống sót?” Bóng người này nhìn chằm chằm Lâm Tiêu.
Những người khác nghe thấy thế cũng vội vã nhìn qua. Nếu Lâm Tiêu và trưởng công chúa có thể sống sót vậy những người khác ở Kiếm Ma tông cũng có thể sống sót?
Lúc trước tin Kiếm Ma tông bị san bằng sau một đêm quá bất ngờ làm cho tất cả mọi người không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Chỉ sau khi bên phía Bất Tử cốc thông báo tin tức bọn họ mới biết.
Hoá ra cả Kiếm Ma tông và Lâm Tiêu đều bị bọn họ tiêu diệt, Lâm Tiêu nhìn thấy bà ấy vội vã muốn biết đáp án mới nhẹ giọng trả lời: “Lúc ta và Can Anh Túc bị Đại Đế Bất Tử cốc truy giết may mắn trốn thoát. Còn Kiếm Ma tông bị Bán Đế Bất Tử cốc vây giết, cuối cùng không ai thoát được.”
Lâm Tiêu vẫn nói ra sự thật, Can Văn Văn ngã khuỵu xuống đất may mà Lâm Tiêu đỡ kịp.
“Nói như vậy, lúc đó người không có mặt ở đó làm sao biết được?” Can Văn Văn vẫn còn ôm một tia hy vọng.
“Ta sử dụng một loại bí thuật thần thông có thể nhìn thấy kiếp nạn của Kiếm Ma tông, nếu ngài muốn, ta có thể cho ngài xem.” Lâm Tiêu nhẹ nhàng nói.
“Không, không cần.” Nước mắt của Can Văn Văn bắt đầu trào ra.
Tia hy vọng vừa nãy mới chỉ kịp lóe lên đã bị dập tắt.
“Cô cô, ngài không cần bi thương.” Can Anh Túc không biết từ lúc nào xuất hiện bên cạnh Can Văn Văn. .
Truyện Đông Phương“Túc Túc ngươi còn sống, còn sống là tốt rồi.” Can Văn Văn nhìn thấy Can Anh Túc thì đưa tay lau nước mắt khẽ mỉm cười.
“Thực ra……” Can Anh Túc do dự nhìn Lâm Tiêu.