Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương 941: Có món hời từ trên trời rơi xuống như vậy sao



“Bia đá Tam Sinh? Đó không phải là thứ nằm trong truyền thuyết ở Hoang Cổ Cấm Địa hay sao?”

“Nghe nói có thể nhìn thấy kiếp trước kiếp này, thậm chí có thể kiểm chứng cơ duyên bảo vật bí mật trong tương lai. Thứ này vậy mà lại xuất thế rồi?”

Hai Đại Đế đều bất ngờ và kinh ngạc.

“Nhiều lời thế làm gì, mau nói cho ta biết, có nhìn thấy người này hay không?” Một nữ tử khác nổi cáu, cơn giận trong mắt như thiêu như đốt.

“Thấy, có thấy, đi về phía bên kia rồi.” Một Đại Đế vội vàng chỉ về một hướng.

Hai người vừa mới thoát khỏi hiểm cảnh, bây giờ không muốn dính vào rắc rối nữa.

Hơn nữa, từ khí tức trên người mấy nữ nhân này toát ra vô cùng mạnh mẽ, cực kỳ bất phàm.

Nghĩ chắc hẳn cũng không phải là kẻ có thân phận tầm thường.

Chí ít thì tu vi cũng sẽ không thấp hơn hai người bọn họ.

Sau khi nghe thấy vị Đại Đế này chỉ đường, những nữ tử này đều nhìn về phía một nữ tử trong đám người.

“Lạc tỷ, thế nào, hắn ta nói có thật không? Có thể cảm nhận được vị trí của tên kia không?” Một nữ tử trong số đó hỏi.

Nữ tử được gọi là Lạc tỷ lắc đầu, tỏ ý tạm thời vẫn chưa được.

“Vậy xin hỏi hai vị, nơi này là nơi nào thế? Cảm thấy thật kỳ lạ, ta mới lần đầu tới đây.” Lại một nữ tử khác hỏi hai người, thái độ lại rất dịu dàng, hoàn toàn khác biệt với nữ tử trước đó.

“Đây là Thiên Huyền Giới, các vị là từ trên thông đạo giữa hai thế giới mà xuống.” Một Đại Đế trong đó mang theo sự khó hiểu mà đáp.

Người đến cũng đến rồi, còn không biết nơi này là nơi nào ư, những nữ tử này thật là kỳ lạ.

“Thiên Huyền Giới?? Nơi này tồn tại thật à! Ta cứ tưởng nơi này chỉ có trong câu chuyện của những bậc trưởng bối thôi chứ.”

Nghe nói cường giả cấp bậc Đại Đế ở đây rất khan hiếm, vậy chúng ta ở nơi này chẳng phải là có thể một tay che trời, không kẻ nào ngăn được hay sao.”

“Tạm thời đừng quan tâm vấn đề này, chúng ta mau chóng đuổi theo tên kia trước rồi tính.”

“Muội muội nói có lý, đi thôi!”

Bảy nữ nhân ríu ra ríu rít, vừa thảo luận vừa bay nhanh về một hướng khác.

Sau khi bóng dáng của bọn họ biến mất, hai vị Đại Đế mới tỉnh táo lại.

“Ta hình như đã từng gặp qua một nữ tử trong số đó, là thánh nữ của Tinh Nguyệt Tông, thiên phú, tư chất thuộc vào hàng hiếm gặp ở lứa thanh niên.”

“Bọn họ đang đuổi theo ai vậy? Người kia vậy mà lại cõng theo bia đá Tam Sinh!”

“Sao mà ta biết được, nhưng mà, thiếu niên quái vật kia cũng đuổi theo, chuyện này không nói cho bọn họ biết sao?”

“Chuyện này có gì đáng để nói sao, không nhìn thấy thái độ của mấy nữ nhân đó sao, bộ dạng kiêu ngạo, nhìn người bằng lỗ mũi ấy, trông mà phát bực. Đợi đám người đó đụng mặt nhau rồi, khà khà khà, cảnh tượng đó nhất định rất đặc sắc.”

“Cũng đúng, đi thôi! Thiên Huyền Giới này càng lúc càng không thái bình rồi, chúng ta vẫn nên tránh đi trước thôi.”

Hai Đại Đế không nói nhiều, liền nhanh chóng rời khỏi hiện trường.

Thiên Huyền Giới này còn đáng sợ hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ, mọi chuyện phải thật cẩn thận mới được.

Ở một nơi khác.

Hai người, nam nhân cõng bia đá Tam Sinh và Lâm Tiêu, ngươi đuổi ta chạy, cứ thế căng thẳng đến nửa tiếng đồng hồ, vẫn không có kết quả.

Kẻ phía trước không cắt được đuôi, người phía sau cũng đuổi không kịp.

Trong lòng hai người đều vô cùng bất ngờ.

Nam nhân cõng bia đá Tam Sinh sắc mặt trầm xuống, sau khi hắn cảm nhận được bất thường ở thông đạo giữa hai thế giới, quả thực hết cách mới đành mạo hiểm xông vào.

Sự thực chứng minh, lựa chọn của hắn là chính xác.

Tố chất thân thể của hắn cực mạnh, lại có bia đá Tam Sinh hộ thể, áp lực cực mạnh giữa hai thế giới cũng không hề tạo thành trở ngại đối với hắn.

Vốn dĩ định là sau khi tới Thiên Huyền Giới thì sẽ tự do bay nhảy, tự do tự tại.

Ai mà ngờ vừa mới thoát ra, còn chưa kịp hít một hơi của bầu không khí tươi mới này đã bị một tên tiểu tử Sinh Tử Cảnh kỳ quái ở đâu ra đuổi theo.

Lúc mới đầu, hắn cứ tưởng dựa vào tốc độ của mình có thể nhẹ nhàng cắt đuôi đối phương.

Không ngờ qua lâu như thế rồi mà vẫn bị đối phương cắn chặt không buông.

Tốc độ của tên tiểu tử Thiên Huyền Giới này cũng quá nhanh rồi.

Mà tu vi mới chỉ là Sinh Tử Cảnh thôi đấy, chuyện này đúng là kỳ quái!

Một mặt khác.

Lâm Tiêu đuổi sát phía sau, trong lòng cũng kinh hãi không thôi.

Đệt!!!

Cái tên cõng bia đá phía trước rốt cuộc là kẻ nào vậy?

Tốc độ này cũng quá là nhanh đi.

Hắn đã dùng sức mạnh của Trọng Lực Quy Tắc và Hoang Chi Quy Tắc gia cố lên cơ thể, sau đó mới dốc toàn lực đuổi theo rồi mà vẫn không đuổi kịp đối phương.

Phải biết là đối phương còn đang cõng một tấm bia đá dày và nặng trên người nữa đấy, tốc độ này thật khiến cho người ta kinh hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.