Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương 987: Lâm Tiêu cũng tò mò



"Hiện tại ta đã đốt được hai mươi sáu ngọn Thiên Đăng, nếu như thuận lợi thu hết đám Đại Đế đang ở Hải vực Cực Bắc vào thì chắc sẽ được năm mươi ñ8ợm"

"Thiên Đạo Tháp đã tiết lộ với ta rằng, xác suất thành công của việc hồi sinh sẽ phụ thuộc vào số lượng Thiên Đăng mà ta có thể đốt được, đốt được càng nhiều thì xác suất càng lớn."

"Ví dụ như, nếu đốt được năm mươi ngọn, vậy sẽ có năm phần mười cơ hội. Sáu mươi ngọn, sẽ có sáu phần mười cơ hội...

Đây là lần đầu tiên Lâm Tiên nghiêm túc kể chuyện hồi sinh Kiếm Ma tông cho Can Anh Túc nghe.

Sau khi nghe xong, Can Anh Túc không khỏi thở phào nhẹ nhõm thay cho Đại Tiêu Tiêu.

"Vậy chẳng phải chỉ cần đốt được một trăm ngọn Thiên Đăng, là có thể năm chắc thành công sao?" Trong mắt Can Anh Túc lóe lên tia sáng.

"Nói thì nói vậy, nhưng muốn đốt được một trăm ngọn Thiên Đăng rất khó, điều này gần như là không thể. Cho dù có thể làm được, cũng không biết đến

năm nào tháng nào." Lâm Tiêu lo lắng nhất chính là điểm này.

Một trăm ngọn Thiên Đăng, nói thì dễ đấy nhưng hiện thực phũ phàng hơn nhiều.

Hắn cũng chỉ có thể cố gắng hết khả năng nâng xác suất lên mức cao nhất có thể.

Khoảng chín phần rưỡi, hẳn là đủ rồi.

Với vận may của hắn, cộng thêm xác suất chín phần rưỡi, chắc sẽ không thất bại đâu.

Can Anh Túc nghĩ một chút, cũng cảm thấy đau đầu. Kế hoạch đốt Thiên Đăng này.

Giai đoạn đầu đương nhiên dễ dàng.

Tiện tay tóm vài Đại đế là có thể đốt được.

Nhưng ý cảnh phổ biến chỉ có vài loại.

Đợi đến khi đốt hết năm mươi ngọn Thiên Đăng, cũng đã gom gần hết mấy loại ý cảnh rồi còn đâu.

Về sau, trừ khi gặp được người sở hữu ý cảnh hiếm thấy, nếu không số lượng Thiên Đăng sẽ không tăng lên được nữa.

"ý cảnh hiếm tại Thiên Huyền Giới không nhiều, nhưng ở Tôn Hoàng Giới chắc chắn không ít." Lâm Tiêu lên tiếng nói.

"Đại Tiêu Tiêu, ngươi định đến... Tôn Hoàng Gới sao?" Can Anh Túc chớp. mắt, vẻ mặt phức tạp hỏi.

Nếu Đại Tiêu Tiêu đi, nàng có nên đi theo không.

Nhưng mấy năm nay, nàng chỉ sống ở Thiên Huyền Giới, nếu đột nhiên rời đi, nàng luôn có cảm giác khó tả.

Nếu không đi, nàng sợ một người xuất sắc như Lâm Tiêu sẽ bị những nữ tử khác để mắt tới.

Bảy nữ tử trước đó chính là ví dụ điển hình.

Còn chưa đến Tôn Hoàng Giới, đã có nhiều nữ tử bám riết như vậy, nếu đi thì còn ra sao nữal!

Hừt

Hắn đi, nàng cũng đi.

Ai sợ ai chứt

Can Anh Túc đã thầm hạ quyết tâm.

Còn về Đại đế Cảnh, con đường tu luyện của nàng đi theo hướng thông thường của Thiên Huyền Giới.

Nàng mới đột phá Bán Đế có hai ngày thôi, khoảng cách đến Đại đế Cảnh vẫn còn khá xa.

"Nghĩ gì vậy?! Đợi ta giải quyết xong cánh cửa phong ấn thứ ba, con đường giữa hai giới sẽ hoàn toàn thông suốt, đến lúc đó cường giả Bán đế cũng có thể

tự do qua lại mà."

Lâm Tiêu nhìn thấy đôi mắt của Can Anh Túc cứ đảo đi đảo lại, liền đoán ra đối phương đang nghĩ gì.

Can Anh Túc nghe vậy mới bừng tỉnh. Đúng vậy.

Cánh cửa phong ấn thứ ba đã tìm được, con đường giữa hai giới đương nhiên sẽ sớm thông suốt.

Những vấn đề nàng nghĩ đến đều trở nên thừa thãi.

"Hì hì, không biết cánh cửa phong ấn thứ ba sẽ như thế nào nhỉ?!" Can Anh Túc lẩm bẩm một câu.

Lâm Tiêu cũng tò mò về vấn đề này. Cánh cửa phong ấn thứ nhất có thể nuốt chửng mọi thứ, cuối cùng bị hắn đánh nổ, điều này làm cho sáu mươi nghìn tỷ tế bào trong cơ thể hẳn biến đổi,

thể chất tăng mạnh.

Cánh cửa phong ấn thứ hai là Lôi Đài Sinh Tử, sau khi hẳn đánh thắng một trăm trận, thần hồn nguyên thần của hắn lại tiến hóa thêm một bậc.

Vậy cánh cửa phong ấn thứ ba này sẽ là gì đây?! Hơn nửa ngày sau.

Lâm Tiêu đi theo sự chỉ dẫn của miếng vảy, cuối cùng cũng đến được Hải vực Cực Bắc.

Cánh cửa phong ấn thứ ba trên bầu trời đã lộ ra được bốn phần năm. Bên dưới có rất nhiều người tụ tập.

Không chỉ có những Đại Đế Tôn Hoàng Giới mà cả những Đại Đế Thiên Huyền Giới vừa thức tỉnh cũng nhanh chân chạy đến đây.

Lúc này, Lâm Tiêu cũng chú ý đến một điểm khác biệt.

Ngay bên dưới cánh cửa phong ấn thứ ba, có một hàng số liên tục thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.