Chương 300
Sau đó, tìm trong đám người tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn, cho dù có một trăm tên tu luyện, cũng chưa chắc đã tìm được một tên có thể lĩnh ngộ Hoang Chi Ý Cảnh.
Quá khổ.
Mục lão chỉ muốn nói bản thân khổ quá đi mà.
“Cảnh lão quỷ, ông, ý cảnh kiếm ý của ông lĩnh ngộ được bao nhiêu rồi?” Mục lão bất đắc dĩ hỏi.
“Vừa tới bậc thứ tám.” Cảnh lão thì cảm thấy chẳng sao cả.
Lâm Tiêu tuổi trẻ tài cao, có thể lĩnh ngộ kiếm ý tới bậc này, ông vô cùng vui sướng.
Trên chiến trường.
“Cường giả Hóa Đỉnh Cảnh, chỉ có chút bản lĩnh vậy thôi sao? Vậy ta sẽ tiễn ông xuống đoàn tụ với con trai mình.” Lâm Tiêu miễn cưỡng nắm chặt trường kiếm, cố ý chế giễu.
Một đòn này, hắn đỡ không hề nhẹ nhàng chút nào.
Hóa Đỉnh Cảnh tùy tiện ra tay, hắn phải xuất ra toàn bộ kiếm ý mới có thể đỡ lại được. Đây không phải là một tin tốt đâu.
Cho nên, bắt buộc phải nghĩ cách làm loạn tâm lí, tiết tấu của đối phương, như vậy mới có thể tìm được cơ hội trong đó.
Bên phía Ngụy Vương, sắc mặt lộ vẻ kinh sợ, đồng thời, ánh mắt đã trầm xuống. Rốt cuộc lão ta cũng đã hiểu, tam hoàng tử nhà mình chết trong tay Lâm Tiêu như thế nào rồi.
Yêu nghiệt.
Lâm Tiêu này tuyệt đối là một yêu nghiệt đỉnh cấp. Đánh giá trước đó của lão về hắn, vẫn còn là đánh giá thấp rồi.
Nếu đã như vậy.
Thế thì….tốc chiến tốc thắng thôi.
“Lâm Tiêu, bản vương muốn xem xem, ngươi có thể ngông cuồng đến bao giờ!”
Trong ánh mắt Ngụy Vương, xẹt qua một tia tăm tối.
Ngay lúc đó, cơ thể lão bành trướng lên gấp đôi, một bóng đen ẩn hiện lên phía sau cơ thể lão.
Uy áp và khí tức của Hóa Đỉnh Cảnh kia cũng tăng lên gấp đôi.
“Trảm!!”
Ngụy Vương hô lên một tiếng.
Ngay sau đó, tốc độ thân hình ông ta nhanh đến không tưởng.
Một làn sức mạnh cực kỳ đáng sợ, bùng nổ ra.
Luồng sáng đen ầm ầm lao tới.
Ầm!!
Một thân ảnh bị bắn về phía sau như một viên đạn. Linh giáp cực phẩm trên cơ thể vỡ vụn, lồng ngực nứt ra một vết thương cực lớn, toàn thân ướt đẫm máu.
Là Lâm Tiêu.
“Á!!!! Lâm Tiêu sư huynh!”
“Toang rồi, với thương thế như này, Lâm Tiêu sư huynh chết chắc rồi.”