Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 333



Chương 333

“Rốt cuộc ngươi định làm gì!” Lâm Tiêu bất lực nói.

Hắn đúng là định đi theo Khương Lãng, nhưng mà không định gây sự với đối phương, chỉ là đột nhiên thấy cơ duyên. Khí vận tụ ở trên người Khương Lãng đột nhiên tăng lên gấp 10 lần, lại còn không ngừng tỏa sáng. Đây giống như điềm báo một cơ duyên tốt sắp tới.

Nếu như có thể đi theo tên đó, cướp lấy cơ duyên của đối phương, ài ài ài …… Càng nghĩ lại càng thấy thú vị.

Nhưng những loại chuyện kiểu này, hắn chỉ thích làm một mình. Nữ nhân này đột nhiên đi theo, định làm cái gì.

“Ta chỉ muốn đi theo ngươi, bảng Chân Long sắp bắt đầu rồi, tới lúc đó chúng ta mới gặp lại nhau, vậy thì thà cứ ở bên nhau suốt đi!” Can Anh Túc tự nhiên nói.

Lâm Tiêu sửng sốt, đây là cái đạo lý chó má gì vậy. Hắn muốn tìm một lý do để từ chối hoặc là cưỡng ép cắt đuôi nữ nhân này. Nhưng mà hắn đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, hắn nghi hoặc nhìn nữ nhân đối diện.

Xì…..

Lâm Tiêu nhắm mắt lại miệng thì thở dài một cái, vận khí trên người nàng ta lúc nãy còn là màu đỏ, sau biến thành màu tím, hơn nữa còn ngày càng to ra. Đây là cái chuyện gì vậy?

Chả nhẽ cơ duyên của nữ nhân này cũng sắp tới rồi?

Hay rồi đây.

Một đứa là nhi tử của khí vận, một đứa là nữ tử của khí vận?

Đây vẫn chỉ là suy đoán của hắn, bởi vì sức mạnh lúc nãy thu được, hắn còn chưa hiểu rõ về nó.

“Được rồi, ngươi cứ theo ta đi, nhưng ta có một yêu cầu.” Lâm Tiêu nghiêm túc nói.

“Ngươi cứ nói đi, đừng nói là một yêu cầu, mười yêu cầu cũng được.” Can Anh Túc vui vẻ hẳn lên.

Nàng ta không biết tại sao Lâm Tiêu lại đột nhiên thay đổi thái độ, nhưng chỉ cần cho nàng ta đi theo thì nàng ta cũng đã mãn nguyện lắm rồi.

“Được, ngươi nói đấy, vậy mười yêu cầu.” Lâm Tiêu gật đầu.

Can Anh Túc trợn cả mắt lên, con ngươi bỗng chốc biến thành màu đỏ, răng nghiến vào với nhau.

Tên này, thật muốn cắn chết hắn!

“Theo ta thì không thể tùy ý động chân động tay. Muốn làm cái gì thì phải nói với ta trước. Những yêu cầu khác đợi ta nghĩ ra rồi nói!” Lâm Tiêu nói.

“Được rồi, ta biết rồi.” Can Anh Túc thấy đối phương cũng không đưa yêu cầu gì quá đáng thì lại hồi phục tâm trạng vui vẻ.

“Vậy thì đi thôi.”

Lâm Tiêu dẫn theo Can Anh Túc đi cách xa đoàn người của Khương Lãng.

Hắn đồng ý dẫn theo nữ nhân này, đầu tiên là vì muốn xem xem sức mạnh vừa mới nhận được là như thế nào. Thứ hai là nếu có thể lấy luôn cả cơ duyên của nữ nhân này thì có phải là vui càng thêm vui, tội gì không làm.

Cái thứ cơ duyên này hắn cũng đâu có thể gặp được nhiều đâu.

Ở một bên khác, đoàn người Thái Tuế thánh địa của Khương Lãng đã chuẩn bị quay về thánh địa. Lần này coi như là phí công vô ích.

Không, bọn họ còn tổn thất tới 50 viên linh thạch cực phẩm. Cái thứ khí vận Kim Long này đã bị Lâm Tiêu lấy đi mất rồi.

Thật đáng ghét.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.