Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 417



Chương 417

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Bầu trời đã bắt đầu chấn động, màu sắc của đám mây độ kiếp đã chuyển từ xanh lam sang tím, vô số tia sét trong đám mây phát ra sức mạnh điên cuồng, cuồn cuộn mà tới.

Uỳnh!!!

Lôi kiếm màu tím nhạt đầu tiên, từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh xuyên vào trong phòng luyện đan.

Huyễn trận bắt đầu rung động kịch liệt, cảnh tượng trong phòng luyện đan lấp ló.

Oành!

Uỳnh uỳnh!!

Luồng thứ hai.

Luồng thứ ba.

Luồng thứ tư.

Luồng thứ năm.

Ngay khi luồng lôi kiếp thứ năm oanh liệt giáng xuống, uy lực đã đạt tới mức độ khủng b.ố rồi.

Ngay cả cường giả Hóa Đỉnh cảnh ở gần đó, ánh mắt cũng trở nên thận trọng.

Uỳnh!!

Cùng với tiếng nổ vang, toàn bộ phòng luyện đan đã bị nổ tan tành.

Một bóng người bay vọt ra giữa không trung, y phục trên người hắn đã nát đến không thể nát hơn, còn mang theo vô số tia điện màu tím.

Hơn nữa, một lò luyện đan không trọn vẹn, mờ ảo, tỏa sáng lấp lánh, xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.

Mà lúc phòng luyện đan nổ tung, còn có một bóng hình màu đỏ khác xông ra, bay tới bên cạnh.

Ánh mắt nàng ta mang theo sự lo lắng, yên tĩnh nhìn về phía thiếu niên giữa không trung kia.

“Lão Từ, là hắn ư?” Thánh chủ Thái Tuế dõi mắt về phía thiếu niên giữa không trung, kinh ngạc hỏi.

Lâm Tiêu này còn trẻ hơn nhiều so với tưởng tượng của ông ta.

“Vâng, thưa thánh chủ!” lão Từ đáp lại trong sự chấn động.

“Hội trưởng Mặc, ngài cảm thấy người thiếu niên này như thế nào? ….Hửm? Hội trưởng Mặc???” Thánh chủ Thái Tuế gọi hai tiếng, đối phương vẫn không có phản ứng gì.

Ông ta lúc này mới nghi hoặc quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy hội trưởng Mặc và phó hội trưởng Mã nhà mình đều đang trợn mắt há mồm, vẻ mặt không thể tin nổi.

“Lâm Tiêu, hóa ra là tiền bối Lâm Tiêu!!! Thật sự không ngờ, người đầu tiên thử đánh vỡ sự trói buộc của luyện đan sư ở Đông Vực, hóa ra lại là tiền bối Lâm Tiêu.” Hội trưởng Mặc lúc này mới lấy lại tinh thần, thất thanh nói.

“Hội trưởng, lần trước chúng ta gặp tiền bối Lâm Tiêu, năng lực luyện đan của tiền bối tuy là mạnh, nhưng còn lâu mới đạt tới mức này. Giờ mới qua chưa tới một tháng, sao lại….” phó hội trưởng Mã kinh sợ hỏi.

Hội trưởng Mặc vừa cung kính vừa sùng bái mà nhìn Lâm Tiêu, lẩm bẩm nói: “Trên thế giới này, thiên tài bất phàm, tiền bối Lâm Tiêu kia chính là người đứng đầu trong số tất cả thiên tài trong lĩnh vực luyện đan. Thiên tư bậc này, cho dù đặt ở bất cứ Thiên Vực nào khác, cũng là cấp độ Vấn Đỉnh đấy.”

Phó hội trưởng Mã bất giác gật đầu, đối với cách nói khoa trương đó của hội trưởng Mặc, ông ta cũng vẫn tin.

“Hội trưởng Mặc, Mã trưởng lão, các ngài cũng quen biết Lâm Tiêu ư??” thánh chủ Thái Tuế nghe cuộc nói chuyện của hai người, trong lòng càng kinh ngạc hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.