Chương 573
“Nói đi, ngươi muốn chết như thế nào, ta còn có việc, không rảnh ở đây nói chuyện với ngươi.” Lâm Tiêu không có hứng thú nói.
“Điên! Điên cuồng! Thật sự điên cuồng!! Trước nghe nói ngươi rất kiêu ngạo, không nghĩ tới tận mắt chứng kiến, ta mới phát hiện ngươi so với trong lời đồn còn kiêu ngạo hơn!”
“Trước mặt người ngoài, ngươi là tuyệt thế thiên kiêu, trước mặt bản ma, ngươi chẳng là gì cả!”
“Lại đây cho ta!!” Ma quang từ trong cơ thể tà ma phun ra, hóa thành một sợi xích đen, cuộn về phía Lâm Tiêu với tốc độ cực kỳ nhanh.
Khi Lâm Tiêu chưa có phản ứng gì, sợi xích màu đen đã trói chặt hắn lại.
“Kẹt kẹt kẹt, ở tình huống này, tà ma chúng ta là tồn tại vô địch.” Tà ma cười lớn nói.
“Hai kẻ trước đó đi vào cũng nói như vậy.” Lâm Tiêu thản nhiên nói.
“Hả?” Tà ma cảm thấy có gì đó không ổn.
Rõ ràng là chính bản thân câu hồn thần thông ràng buộc, chỉ cần niệm một cái, hắn có thể bị biến thành tro bụi. Nhưng tại sao Lâm Tiêu vẫn bình tĩnh như vậy?
Răng rắc răng rác.
Lâm Tiêu vê đứt tất cả các xiềng xích màu đen trên cơ thể như nhào mì.
“Đây có lẽ không phải là bản thể của ngươi, có chút yếu.” Lâm Tiêu có chút thất vọng nói.
Xem ra, đây chẳng qua là một tia ma niệm hoặc là phân thân của tà ma, cũng không biết thu hoạch được gì hay không.
“Ngươi, ngươi, ngươi có thể thoát khỏi câu hồn thần thông của ta? !” Tà ma kinh ngạc nói.
Lâm Tiêu không thèm để ý tới hắn, nhìn thanh kiếm nhỏ màu đen lơ lửng phía trên linh hải cách đó không xa.
“Tà ma này giao cho ngươi đó.” Hắn thản nhiên nói.
Thanh kiếm nhỏ màu đen khẽ rung lên, như thể đang hoan hô.
Lâm Tiêu gật đầu và đưa tay về phía trước, vung tanh kiếm nhỏ màu đen lên đâm thẳng về phía tà ma đó.
Nhưng ngay khi thanh kiếm màu đen sắp đánh trúng, một tia sáng vàng đột nhiên xuất hiện bắn về phía thanh kiếm màu đen.
Lâm Tiêu hơi ngạc nhiên.
Đó là tháp Chân Long.
Có chuyện gì vậy?
Thấy tháp Chân Long đã bay phía tà ma sau khi thanh kiếm nhỏ màu đen được rút ra.
Một sức hút mạnh mẽ bao phủ lấy tà ma.
Vào lúc này, ma niệm tà ma cảm thấy toàn thân không thể nhúc nhích. Một luồng khí tức khiến hắn toàn thân run rẩy phát ra.
Tà ma lập tức nhìn lên.
Đột nhiên, ma khí toàn thân hắn bắt đầu rung chuyển, cả cơ thể trở nên bất ổn.
“Đây, đây là… đúng, đúng, chính là tòa tháp đó. Mặc dù hình dáng đã thay đổi, nhưng cái mùi mà ta ghét đó thì cả đời này không quên được.”
“Tại sao, tại sao nó lại ở trong tay ngươi!…A!!!…Lâm Tiêu…Lâm Tiêu, đúng không…Ngươi…ngươi cho ta…chờ đã! A…!! ”
Ma niệm tà ma này bị tháp Chân Long thu vào trong, hóa thành những sợi năng lượng vỡ vụn, sau đó hấp thụ và tiêu hóa.
Hào quang xung quanh tháp Chân Long rực rỡ hơn, dường như khí tức cũng nồng hơn.
Lâm Tiêu: “? ? ?”