Chương 601
“Ta hiểu, vậy tại sao ta phải bảo vệ ngươi, tự ta ra ngoài rồi đi thông báo cho tứ đại Văn Cung là được rồi.”
“Đã tới lúc này rồi các ngươi không có tí trách nhiệm gì à? không thể hy sinh cái nhỏ lấy cái lớn sao?”
“Hừ đừng có mơ nữa, ta không đi chịu chết đâu.”
Đại năng Nho đạo và cường giả Hoá Đỉnh cảnh quay qua tranh luận với nhau, nhưng chả ai muốn hy sinh bản thân mình.
Hai người dẫn đầu cãi nhau, những người còn lại chả ai dám lên tiếng, chỉ dám đứng lép vào nhóm của mình. Lúc này mà chọn sai phe là chết chắc.
Những yêu quái này cứ giết mãi không hết, bọn họ đã chiến đấu một ngày một đêm, bao nhiêu linh lực cũng tiêu hao gần hết. Đến cả những viên linh thạch trên người cũng đã gần cạn.
Vậy mà số yêu ma không giảm ngược lại tăng lên nhiều hơn. Đây mới chính là vấn đề của chiến trường ngoại ma này.
Hai cường giả dẫn đầu phát sinh mâu thuẫn, nếu cứ kéo dài như thế này thì sẽ chết hết cả đám.
Đúng lúc này đột nhiên một đạo quang mang loé sáng cả một góc. Một bóng người xuất hiện cách bọn họ không xa.
Xoẹt!
Bóng người này cầm thanh kiếm đỏ rực lao vào trong đám ma quỷ. Chỉ thấy thanh kiếm rực lửa như múa giữa đám yêu ma cùng với tiếng thét thảm thiết cũng chúng.
Chỉ với một nhát kiếm có đến hàng trăm con yêu quái đã bị chém thành hai mảnh.
“Các ngươi qua đây, các ngươi có biết đây là chuyện gì không?” Lâm Tiêu hỏi nhóm người kia.
Nhưng điều làm Lâm Tiêu ngạc nhiên chính là……mấy người này thay vì tỏ lòng biết ơn hắn thì mặt mày lại nhăn nhó nhìn hắn, ánh mắt lại còn tràn đầy phẫn nộ.
“Hả?” Lâm Tiêu kinh ngạc.
Đây là cái chuyện gì vậy?
“Đồ yêu ma! Ngươi nghĩ bọn ta ngu à?”
“Lần trước thì biến ra một nhóm nhân loài bị thương, lừa bọn ta vào đây. Bây giờ lại giả vờ cứu bọn ta, ngươi nghĩ bọn ta ngu thêm lần nữa hả?”
“Đừng có qua chỗ hắn, bọn yêu ma này thấy lâu như vậy không giết được chúng ta nên mới giở trò đấy.”
“Đúng vậy, mấy con yêu quái này đang sỉ nhục chúng ta. Làm sao lại có một nhân loại trẻ tuổi như vậy mà khí chất cao siêu thế này. Chiêu thức hắn đánh ra phải bằng một Hoá Đinh cảnh??”
“Hơn nữa, cường giả võ đạo sao lại giết yêu quái được, bọn yêu ma có khả năng chống lại chiêu thức của võ đạo.”
“Nhưng con quỷ này diễn cũng thật quá, ta nhìn nó chém đồng lại mà còn phải tin.”
Mấy người kia cứ xì xào với nhau nhưng nhất quyết không bước qua chỗ Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu: “……”
Nghe mấy người này nói chuyện với nhau Lâm Tiêu cũng hiểu được ra một số chuyện. Xem ra những con yêu ma ở đây rất gian xảo, sẽ tạo ra huyễn cảnh lừa người khác bước vào.
“Ta vào đây với người của Văn Cung của vương triều Đại Can kiểm tra dị thường ở nơi này.” Lâm Tiêu bất lực giải thích.
“Mẹ kiếp! thời gian đổi người tuần tra còn những hai năm nữa, người của Văn Cung tới đây làm gì.”
“Nó lỡ mồm kia, nó chắc chắn là yêu ma không còn gì để nghi ngờ đâu.”
“Hơn nữa người Văn Cung đưa một võ tu vào đây làm gì.”