“Thôi bỏ đi, cha nói thẳng với con. Mẹ con giao nhiệm vụ cho cha, bảo cha hỏi con bao giờ thì được bế cháu!” Lời này của cha đúng là chưa thấy chết quyết không tha.
Lâm Tiêu vừa mới lấy từ trong tủ lạnh ra một lon nước ngọt chưa thấy bao giờ, uống một ngụm.
Giờ nghe thấy câu này của cha, trực tiếp phun ngụm nước ngọt kia ra.
Phụt!!!
Ôm cháu?
Cái gì ấy vậy!
Hai người thật đúng là dám nghĩ!
“Cha, cha nghĩ nhiều rồi đấy, bọn con bây giờ chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, có lẽ là thân hơn bạn bè bình thường một chút. Nhưng còn chưa tới cái bước có thể ôm cháu đâu, quá là phi lí rồi.” Lâm Tiêu bó tay.
Cha hắn hừ một tiếng, lườm con trai mình rồi nói: “Phi lí cái gì! Con trai, con gái của anh chị họ con cũng đã sắp kết hôn rồi kia kìa. Qua hai năm nữa, bác cả của con cũng được ẵm chắt rồi đấy.”
Lâm Tiêu đối diện với vấn đề này, quyết đoán từ chối.
Nếu hắn sống luôn trên trái đất, thế thì vấn đề này có thể cân nhắc.
Nhưng hắn bắt buộc phải quay về thế giới huyền huyễn.
Vận mệnh mà hắn phải gánh vác, không cho phép hắn sống an ổn như vậy.
Nếu thật sự miễn cưỡng định cư lại, sớm muộn cũng có một ngày, trái đất này sẽ đi tới ngày tận thế.
Đến lúc đó, chỉ e là hắn không thể quay trở lại nữa rồi.
Mà trở về thế giới huyền huyễn, nguy hiểm và kẻ địch mà hắn phải đối mặt có quá nhiều, quá nhiều.
Lúc đó, ngay cả bản thân hắn còn không lo nổi, sao có thể lo cho người khác đây.
“Cha à, muốn đẻ thì cha đẻ đi, con thì thôi, bỏ đi.” Lâm Tiêu trực tiếp chặn lại.
“Cha cũng muốn lắm chứ, nhưng mẹ con chắc chắn không đồng ý.” Cha hắn lỡ miệng nói.
Vấn đề này trong lòng ông cũng từng nghĩ tới.
Tiếc là trái đất đang đối mặt hiểm nguy và chuyện con trai mất tích, khiến những ý nghĩ này không thể nào thực hiện được.
Lâm Tiêu thấy dáng vẻ của cha mình, sao còn không biết cha mình đang lo lắng điều gì.
Không ai hiểu cha như con.
Cho dù là mấy chục năm không gặp.
Nhưng cha vẫn mãi là cha.
“Cha, trong vòng một tháng, không, trong vòng nửa tháng, con sẽ giải quyết triệt để hiểm họa của trái đất. Tới lúc đó, cha và mẹ muốn bao nhiêu đứa thì đẻ bấy nhiêu đứa, cứ việc đẻ!”
“Dù gì cũng đã là cường giả Hóa Đỉnh Cảnh rồi, chút tinh lực đó vẫn còn đầy đủ.” Lâm Tiêu trực tiếp kéo về chủ đề chính.
Hắn không ngại có thêm em trai em gái gì đó đâu.
Dù sao thì đợi sau khi giải quyết xong nguy cơ lần này của trái đất, hắn sẽ nghĩ cách cắt đứt triệt để lối dẫn từ vị diện khác đến vị diện Trái Đất.
Đây cũng là một cách giải quyết nỗi lo sau này của hắn.