Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 922: Đáng tiếc bát canh này bọn họ còn chưa kịp uống



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thanh thế cực lớn và đáng sợ.

Lâm Tiêu giống như một vòng xoáy khổng lồ, không ngừng hấp thụ sức mạnh thần bí từ cánh cửa bị phong ấn.

Khi cánh cửa bị phong ấn muốn ngắt kết nối của cả hai và làm suy yếu việc truyền sức mạnh thần bí thì Lâm Tiêu nhắm mắt lại, khẽ cau mày. Trên người hắn phát ta một lực hút mạnh gấp mười, gấp trăm lần.

Trong chớp mắt lại có càng nhiều, càng nhiều sức mạnh thần bí được Lâm Tiêu kéo ra khỏi cánh cửa bị phong ấn hơn.

Một phần những lực lượng này rót vào cơ thể Lâm Tiêu, một phần khác hình thành một cơ thể năng lượng giống như cái kén bao quanh hắn.

Mọi người đều bị sững sờ và không nói nên lời khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Hắn là ai?

Đôi mắt của Can Anh Túc đầy sự ngạc nhiên.

Lại nữa rồi?

Lại hoá kén rồi?

Nàng ta nhớ rằng ở vài ngày trước ở vương triều Đại Can, sau khi Lâm Tiêu đập vỡ cánh cửa bị phong ấn, đã biến thành một tinh thể tiên khí hình thoi.

Lần này thậm chí còn kỳ lạ hơn, giống như biến thành một cái kén vậy. Tiếp theo, sẽ biến thành một con bướm sao? Lâm Tiêu có thêm một đôi cánh có lẽ sẽ càng thú vị hơn.

Ngay sau đó.

‘răng rắc——răng rắc! '

Tiếng răng rắc vang lên bên tai mọi người.

"Hả? Có chuyện gì vậy, có một vết nứt trên cánh cửa đó."

"Vết nứt này vẫn đang lan rộng và ngày càng lớn hơn."

"Tại sao ta lại có linh cảm không lành?"

"Đừng xem náo nhiệt nữa, dù sao lôi đài Thiên Địa đã biến mất, chúng ta mau trở về đi."

"Đúng vậy, đi, mau đi thôi."

Nhìn những vết nứt liên tục xuất hiện trên cánh cửa bị phong ấn, bầu không khí trong toàn bộ khu vực này trở nên có chút căng thẳng.

Mọi người không có ý định đợi thiếu niên này phá kén trùng sinh gì đó nữa.

Thiếu niên đó không phải là người dễ động vào.



"Rắc——rắc...bùm!!!"

Kèm theo một tiếng nổ lớn, cánh cửa bị phong ấn cuối cùng không thể chịu đựng được nữa, nó đã vỡ ra thành thành vô số mảnh.

Sau đó, những mảnh vỡ này lặng lẽ dung hợp vào trong cái kén lớn do Lâm Tiêu tạo ra theo nhiều hướng khác nhau.

Lúc này, bầu không khí ngột ngạt đến cực điểm ở hiện trường biến mất. Cái kén lớn do Lâm Tiêu tạo thành cũng kìm hãm tất cả khí tức lại.

Mọi người: "..."

Vỡ rồi.

Cánh cửa chứa đựng những đại cơ duyên này thực sự đã bị phá vỡ.

Đáng tiếc bát canh này bọn họ còn chưa kịp uống.

Nhưng dù thế nào lúc nên rồi đi rồi thì hãy rời đi, nơi này không phải là một nơi tốt đẹp gì.

Có một câu nói rằng, không muốn điều gì đến thì nó sẽ đến.

Vù!!

Một luồng uy lực lượng rất mạnh từ xa xông tới, chỉ trong một nhịp thở, hai bóng người xuất hiện trước mặt mọi người.

"Là ai đã giết chết đệ tử và các trưởng lão của Bất Tử Cốc ta, đứng ra đây bản đế!!!" Một giọng nói lạnh lùng mà đầy phẫn nộ vang lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.