Sau hai ngày bình tĩnh, Kha Dĩ Huân cũng không tới tìm cô gây sự, tâm tình Diệp Nhiễm trở nên yên ổn, sinh hoạt lại lặng lẽ giống như ngày thường. Mở cửa, đóng cửa, đi ngủ.
Hai ngày nay Diệp Nhiễm rất ít nói, ngay cả Tỉnh Hồng cũng hiểu chuyện không nhắc lại. Tỉnh Hồng được nghỉ hè, cô ta cũng thường đến cửa tiệm phụ giúp. Mỗi lần Diệp Nhiễm lơ đãng hay ngẩn người, Tỉnh Hồng lại dùng ánh mắt soi mói nhìn cô.
Diệp Nhiễm cười cười, cô hiểu chứ, Tỉnh Hồng nhất thời không phân rõ ngày hôm đó có chuyện gì xảy ra không, nhưng thật ra trong lòng cô ta vẫn hay tò mò về quá khứ của cô và Kha Dĩ Huân.
Dì cô ghé thăm cửa tiệm sẵn tiện đưa tạp chí đến cho Tỉnh Hồng, Diệp Nhiễm cười khổ, nếu cô có cuộc sống thật tốt, dì cô sẽ bớt lo hơn. Mấy ngày nay thái độ của Tỉnh Hồng rất lạ, dường như cô ta muốn hỏi cô chuyện gì.
Vừa giúp một vị khách đóng gói hoành thánh xong, Tỉnh Hồng liền chạy vọt trở về, cô ta thở dốc liên tục, nói không nên lời, đem quyển tạp chí nhét vào trong tay Diệp Nhiễm.
Diệp Nhiễm cảm thấy vẻ mặt Tỉnh Hồng khác thường, cũng không hỏi nhiều, ánh mắt cô dừng lại trên cuốn tạp chí. Ảnh chụp rất rõ, là ảnh cô ngồi trên xe taxi, Thang Dung vừa trả tiền xe vừa chủ động hôn lên gò má cô.
Không giống như hình ảnh chụp bằng điện thoại, tư thế này trông rất đẹp, dung mạo của cô cũng không được làm mờ, biểu cảm trên gương mặt trông như miễn cưỡng. Tiêu đề bài báo ghi là: thần tượng Thang Dung cặp với tiểu thư nhà giàu bí ẩn! Ngày đó quả thật cô ăn mặc rất đẹp.
Diệp Nhiễm cầm chặt tờ báo, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
“A, chuyện đó..... ” Tỉnh Hồng kéo cô sang một bên, bởi vì cô đang ngơ ngác đứng ở hành lang, ngăn khách bước vào cửa tiệm. “Hì hì, ảnh chụp rất đẹp, bài viết cũng khen ngợi em dễ thương.”
Diệp Nhiễm đờ đẫn ngẩng đầu nhìn Tỉnh Hồng, nhìn xong lại không biết nói gì.
Cô nhìn sơ qua nội dung, đại khái bài báo ghi là: cô tiểu thư nhà giàu muốn lợi dụng sự nổi tiếng của Thang Dung để tiến hành kế hoạch bước vào làng giải trí.
Diệp Nhiễm không nói nên lời, thậm chí muốn phản ứng cũng không được, phẫn nộ, sợ hãi, buồn cười...... Các loại cảm xúc mãnh liệt đan xen vào nhau.
Cô nhìn trần nhà không chớp mắt, đột nhiên cô kiệt sức, cô muốn nằm ngủ một lát. Cô nghe thấy Tỉnh Hồng phân phó với người làm, nói “bà chủ” không thoải mái nên muốn nghỉ ngơi nửa buổi. Kỳ thực không cần, cô và cô gái trong tờ tạp chí kia không liên quan, cuộc sống của cô không bị ảnh hưởng.
Chỉ là hai ngày nay phát sinh nhiều chuyện khiến cô mệt mỏi, cô không chống đỡ được. Cô yên lặng nhắm mắt, muốn ngủ mà không thể ngủ, dường như cô sốt rồi.
Tỉnh Hồng và dì đi lên gác đưa thuốc hạ sốt cho Diệp Nhiễm, thấy cô bắt đầu đổ mồ hôi thì mới yên tâm xuống lầu.
Sau khi thuốc có tác dụng, Diệp Nhiễm ngủ thật sâu. Sáng sớm, cô đi tắm rửa mới thấy sảng khoái tinh thần.
Đúng giờ mở cửa tiệm, cô cùng khách quen chào hỏi vài câu, lo trong lo ngoài, cô biết, cô vẫn sống tốt.
Giữa trưa là thời điểm bận bịu nhất, Diệp Nhiễm phụ giúp dì Đỗ bưng thức ăn và dọn dẹp bàn. Cô thói tiền cho khách, mắt cô đột nhiên nhíu lại, dường như có một tia sáng nào đó ở lầu đối diện chiếu vào mặt cô.
***
Sắc mặt Tỉnh Hồng lại trắng bệch đưa tờ báo qua cho Diệp Nhiễm, lúc này cô mới biết ánh sáng kia là gì —— đèn flash của máy ảnh.
Tiêu đề lần này càng khiêu khích hơn, cô được miêu tả là một cô gái trẻ kinh doanh cửa tiệm hoành thánh, dùng tiền làm lụng để mua quần áo cao cấp đi lừa gạt Thang Dung, lên kế hoạch tiến vào Làng Giải Trí.
Chỉ mới có hai ngày, truyền thông đã có N phiên bản bịa đặt về cô. Lúc người đại diện của Thang Dung ra vẻ không biết gì, Diệp Nhiễm rốt cuộc cũng hiểu, Thang Dung đang có âm mưu, anh ta căn bản mượn cô tuyên truyền!
Cô gái “bán hoành thánh” là đề tài hot nhất trong scandal những ngày qua.
Đường phố đột nhiên ùn tắc, một đám phóng viên cầm đủ các loại máy móc đứng ở trước cửa tiệm Diệp Nhiễm chụp ảnh, lúc này cô mới hiểu được, cô đã trở thành nạn nhân duy nhất của toàn bộ sự việc.
Cả nhà dì đều chạy tới hỗ trợ, điều có thể làm bây giờ là đóng chặt cửa tiệm. Thình lình xảy ra chuyện lớn như vậy nên mọi người cũng không biết làm sao, các phóng viên không chịu di tản, mỗi ngày đều nhẫn nại đến đây truy lùng, thỉnh thoảng khách hàng đi ngang qua còn tưởng rằng cửa tiệm nợ nần.
Diệp Nhiễm ngơ ngác ở trong nhà dì, lần đầu tiên cô cảm thấy lúng túng.
Một tuần sau tình hình cũng không khả quan, phóng viên vẫn túc trực trước cửa tiệm, kéo cả khu vực này ùn tắc giao thông.
Những người trong công ty của Thang Dung kéo đến chỉ trích, cô cảm thấy vô cùng ủy khuất, uất ức nhiều ngày lửa giận phát tác. Ngay lúc đó có người đứng trước đại sảnh nhà dì cô truy vấn, cô nổi cơn thịnh nộ hỏi họ cô gây rối cái gì, cô mới là người gặp phiền toái. Giá trị của ngôi sao thần tượng Thang Dung gia tăng, còn cô thì sao? Cô bị mọi người công khai chỉ trích, là kẻ lừa đảo là thiếu nữ dã tâm, thậm chí phải đóng cửa tiệm.
Chờ Diệp Nhiễm bình tĩnh lại bọn họ mới giải thích là không muốn sự việc tiến triển quá xa, vì điều đó sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của Thang Dung. Bọn họ đến đây là để đón cô tới công ty bàn bạc.
Diệp Nhiễm chán nản, cô làm gì mà ảnh hưởng đến sự nghiệp của Thang Dung? Mấy ngày nay, đừng nói là cô, ngay cả gia đình dì cô cũng không yên thân, hơn nữa, sự tình phát triển như vậy, cô không đủ khả năng để xử lý.
Cô bị nhân viên hóa trang thành bộ dạng giống như kẻ đào tẩu —— trời rất nóng còn bắt cô đội mũ đeo kính, tay cầm hành lý của cô đưa cô trở về khách sạn.
Diệp Nhiễm đi theo phía sau nhân viên công tác vào một phòng họp, thấy Thang Dung ngồi cùng Kha Dĩ Huân, gương mặt phẫn nộ cùng với khí lực của cô đều tan biến.
Tất cả những nghi ngờ được sắp xếp lại, lúc trước cô không cách nào hiểu rõ, chỉ không ngờ người đứng sau màn kịch này lại chính là Kha Dĩ Huân ——
Không cần hỏi, chỉ cần nhìn thấy thái độ cung kính của người đại diện cho Thang Dung đối với Kha Dĩ Huân, cô biết, so thủ đoạn, cô chỉ là tiểu bối, còn anh mới là bậc tiền bối cao hơn.
Khẳng định là Kha Dĩ Huân chỉ thị cho Thang Dung làm như vậy, nhìn gương mặt Thang Dung xem ra rất hài lòng, tài diễn xuất đó đủ để anh ta có được một hợp đồng giá trị. Hơn nữa nhờ scandal này mà thanh danh của anh ta ngày càng leo thang, đồ uống mùa hạ của tập đoàn Mỹ Giai cũng lập tức ăn theo, Kha Dĩ Huân làm việc thì làm sao có thể lỗ vốn!
Cô bị bọn họ lãng quên ở góc khuất trong phòng họp, đối với bọn họ mà nói, căn bản cô không phải là giá trị để thảo luận. Tất cả mọi người đều vui vẻ ngất ngây, bọn họ bắt đầu lên kế hoạch cho ngôi sao thần tượng ký tặng trên bìa quảng cáo......
Diệp Nhiễm lặng lẽ ngồi đó, giờ đây cô phải thật bình tĩnh, sức lực tự dưng yếu đi, cô hiểu chứ, cô chính là một quân cờ, người cầm cờ là Kha Dĩ Huân, cô không thể chủ động nhảy ra ngoài, chỉ có thể chờ anh ta nhàm chán tự động ném đi.
Trước kia cô quá ngây thơ, cho rằng cô sai rồi thì cô né đi là có thể bắt đầu lại.
Sai rồi, cô lạnh lùng cười, phải ngồi đây đợi anh quyết định lại cho cuộc đời mình.
Điều cô sai lầm không phải là dùng hết toàn bộ nỗ lực để được gả cho anh, mà là cô đứng ở cửa tiệm hoành thánh Chính Hoa nhìn thấy anh bước xuống chiếc xe sang trọng, cho rằng anh là một người dễ đối phó. Khoảng cách giữa cô và anh lúc đó rất gần, để rồi cuối cùng cô mới thấu hiểu khoảng cách bây giờ thật sự xa.
Cô giương mắt nhìn người đàn ông đang ngồi ở vị trí chủ tọa, quá xa lạ, thậm chí cả nét mặt cũng không còn quen thuộc. Anh chẳng phải là người đàn ông thích ăn cơm do cô nấu, cũng chẳng phải là người đàn ông dành cho cô, trước kia cô cứ nghĩ rằng chỉ cần nỗ lực là có thể khiến người ta yêu mình.