Vạn Độc Quỹ Môn

Chương 124: Hồi 124





Ầm...



Không dằn được cơn tức giận, Vương Hán Sơn đã đẩy tới một chiêu Hắc Phong chưởng, kình khí di động ào ào theo thế Hắc Long Thám Động xô thẳng vào Huệ Tiên.



Chỉ thấy một lằn sáng trưng như tia chớp. Huệ Tiên đã dùng thế Kim Thiền Thoát Xác lách khỏi luồng chưởng phong dữ dội của Hán Sơn, thật nhanh chóng không ngờ.



Rầm rầm.



Luồng chưởng phong đi trệch, vụt gọn một rặng cây và đào sâu một lỗ bên sườn đồi như miệng giếng.



Tuy chẳng bị nguy tính mạng song Huệ Tiên cũng ngạc nhiên bởi lần gặp lại này không hiểu do đâu mà chàng trai kia có được công lực siêu phàm đến thế.




Cô ả quắc mắt :



- Hắc Phong chưởng từ lâu đã tuyệt tích trong giang hồ. Ngươi tìm đâu ra ngón võ công thất truyền ấy?



Cẩm Tiên cũng tự hỏi như Huệ Tiên, vì sao Hán Sơn học được Hắc Phong chưởng là bí kíp hàng trăm năm qua không còn thấy tại Trung Nguyên.



Chàng trai bật cười :



- Ác phụ, ngươi đã sợ Hắc Phong chưởng. Vậy hãy mau biến đi kẻo lại quật cho tan xác.



Huệ Tiên bỗng cười lạt :



- Ta chỉ hỏi ngươi vì một chút tò mò còn công lực của ngươi dù có Hắc Phong chưởng cũng chẳng làm phiền được ta đâu.



Bình bình... ào...



Câu nói của Huệ Tiên chưa dứt thì thân hình ả bị xô lệch qua một bên vì ngọn kình phong từ Cẩm Tiên quật tới thình lình.



Phải uốn thân mình như cánh cung Huệ Tiên mới tránh được chưởng chiêu tối độc của Cẩm Tiên.



Ả ta trụ bộ thật vất vả, rồi xẹt luồng nhãn quang như điện chớp vào mặt đối thủ vừa tung độc chiêu.




Ả thét lên rùng rợn :



- Con tiện tỳ lớn mật, ngươi dám dùng Sử Nữ âm kình để đánh lén ta sao?



Dứt lời, ả dựng ngay song thủ đẩy tới hai luồng chưởng khí trắng đục như sương, kình phong quái dị tỏa rộng ào ào, trong chớp mắt đã ập vào Cẩm Tiên như thác đổ.



Cẩm Tiên chuyển bộ thật nhanh, huy động kình lực quật lại đối thủ một chiêu Ma Phong Lãnh Khí, là tuyệt chiêu trong Sử Nữ âm kình. Chưởng khí song phương chạm nhau dữ dội, chuyển động một vùng như địa chấn.



Hai đối thủ cùng bắn lùi cả trượng, trố mắt nhìn nhau. Sắc diện Huệ Tiên không hề thay đổi nhưng Cẩm Tiên đã nhộn nhạo nội tạng mặt trắng bệch như tờ giấy.



Huệ Tiên gằn giọng :



- Quái nữ, ngươi không chống nổi Âm Dương Bạch chân khí của ta đâu. Khôn hồn hãy cút đi, để gã tiểu tử cho ta xử lý.



Phun trong miệng ra một búng máu Cẩm Tiên cười lạt :



- Dâm phụ, ngươi đừng nằm mộng giữa ban ngày, bọn ta chẳng bao giờ sa vào vòng kiềm tỏa của ngươi đâu.



Trừng mắt lên, Huệ Tiên giật gọng :



- Vậy thì ngươi đã đến hồi tận số rồi.



Tiếng thét của Huệ Tiên làm Hán Sơn rúng động. Chàng quay nhìn Cẩm Tiên nói nhanh :




- Tiểu huynh và Cẩm muội phải hợp công mới mong thắng được dâm phụ lăng loàn kia.



Bùng bùng... rầm.



Hán Sơn triển vận nội lực bung ra hai luồng Hắc Phong chưởng, cả một vùng tối đen như đêm dài trên mộ địa, gió chưởng thổi ầm ầm. Cẩm Tiên cũng xuất chiêu xua ra luồng lãnh khí toan áp đảo đối thủ trong chớp mắt.



Nhưng Huệ Tiên đã xô lệch thân mình qua một bên, đôi tay vỗ ra luồng lãnh khí như trận gió mùa đông đầy băng giá. Sức mạnh của chiêu lãnh chưởng xua tan Sử Nữ âm kình và Hắc Phong chưởng chỉ trong nháy mắt.



Tiếng ả gầm lên the thé :



- Các ngươi hãy đón nhận một cái chết tan thây.



Thanh âm cuối cùng chưa dứt, Huệ Tiên đã rùn mình xuống. Tức thời toàn bộ chân lực của ả vận lên hữu chưởng từ từ đưa ngay lên đình trung, xoay vòng tròn huy ra luồng sáng màu trắng đục, kình khí cuồn cuộn giữa chưởng trung tỏa rộng. Sóng chưởng như thác ngàn dội tới, âm ba vang động như xé tét màng tai, kình lực bao trùm cả hai đối thủ chẳng khác nào màng lưới tử thần.



Đùng đùng...



Âm thanh chát chúa, kình phong ào ào đè gãy hàng loạt thân cây, nó còn hơn một trận bão giông...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.