Vạn Độc Quỹ Môn

Chương 142: Tẩu hỏa nhập ma





Gặp Vương Hán Sơn trong chốn vực sâu mà phải trốn chạy, Linh Phụng thật đau lòng...



Nhưng biết làm sao khi cái ngàn vàng của người con gái đã chẳng còn nguyên vẹn?



Nàng đau đớn tự nhận mình chẳng còn xứng đáng với Hán Sơn, dù sự việc xảy ra chẳng phải do nàng gây nên tội.



Vừa tan vỡ mối tình trong trắng từ tuổi hoa niên, vừa biết thảm họa gia đình... phụ mẫu cùng hai đệ đệ đều bị tru sát... đau thương càng gấp bội như phá vỡ trái tim Linh Phụng. Nàng thấy lòng mình tan nát, đầu óc quay cuồng và trong một lúc tinh thần suy sụp nàng đã toan tự kết liễu đời mình cho xong một kiếp hồng nhan.



Nhưng Linh Phụng đã kịp thời được bầu nhiệt huyết nung nóng cả tâm hồn lẫn thể xác. Nàng nhớ đến mối gia thù sâu nặng với bọn Vạn Độc Quỷ môn và bổn phận thiêng liêng của nàng là hậu duệ kế tục Chưởng môn với nhiệm vụ phục hưng Thượng Quan gia phái.




Lòng căm thù bọn ma giáo sôi sục, cùng nghĩa vụ với gia môn đã giúp Linh Phụng đứng vững. Nàng vươn lên trong tinh thần dũng cảm, vượt lên trên những đau đớn tuyệt vọng để tiếp tục nuôi dưỡng hờn căm, buộc bọn Vạn Độc Quỷ môn phải đền nợ máu.



Hôm nay, Linh Phụng cùng Phi Bằng trở lại vực sâu tìm một hang động cho Phi Bằng luyện nửa pho võ công. Còn nàng tiếp tục truy tầm nửa pho hậu chiêu của bí kíp Thiên Chiêu Sưu Lục...



Phi Bằng đã mang sẵn ý đồ thầm kín. Gã không tiết lộ cho Vạn Độc giáo chủ biết tin tức về pho võ công tuyệt thế, mà quyết định luyện bộ bí kíp này để quật lại bọn chúng, cứu thoát mẹ cha trong mật thất của Dương Sùng.



Bởi vậy dù mới nắm được phần đầu của Thiên Chiêu Sưu Lục, Phi Bằng vẫn xem qua phần chỉ dẫn rồi ẩn nơi hang động khởi sự vận khí hành công.



Từ một góc hang Linh Phụng âm thầm theo dõi Phi Bằng.



Cuộn da đặt trước mặt, Phi Bằng tọa công vận khí, càng lúc càng tập trung nội khí chân dương để tiếp thu bí kíp tuyệt luân.



Thời khắc trôi qua, mỗi chu kỳ hành công là mồ hôi Phi Bằng toát ra như tắm.



Bỗng Linh Phụng thấy đỉnh đầu Phi Bằng tỏa lên một luồng khói mờ ảo trắng tinh... Diện mạo gã bạc phếch, đỏ rần, xanh tái rồi trở thành xám ngoét...




Thình lình Phi Bằng rú lên một tiếng khủng khiếp và té ngửa trên nền dá tựa một thân cây bật rễ.



Linh Phụng vội chạy lại gần, nàng thấy đôi mắt Phi Bằng nhắm nghiền, sắc diện trắng như tờ giấy ướt đẫm mồ hôi, hai mép rỉ máu... rồi cả thất khiếu đều tuôn máu như suối trào.



Linh Phụng kêu to :



- Trời ơi, Tống huynh chết mất!



Dù sao Tống Phi Bằng cũng là bạn đường đã cùng nàng trải qua nhiều hiểm nguy sóng gió, Linh Phụng giật mình kinh sợ vì biết gã công tử đã bị tẩu hỏa nhập ma...



Đến ngay bên cạnh Phi Bằng, nàng khống chế mấy huyệt đạo cho máu bớt tuôn chảy, nhưng gã trai vẫn hôn mê, ngất lịm.



Chụp lấy cuộn da ghi chép võ công, Linh Phụng đọc nhanh và chợt hiểu nguyên nhân...



Nàng lẩm bẩm :



- Tống Phi Bằng luyện khí hành công đúng phương pháp chỉ dẫn... Nhưng chân dương nội khí của chàng ta không đủ tiếp thu những chiêu thức Thiên Chiêu Sưu Lục nên đã bị tẩu hỏa nhập ma... nếu không cứu cấp kịp thời sẽ nguy tính mạng.




Linh Phụng dựng Phi Bằng ngồi lên. Nàng thấy mồ hôi gã toát đẫm thân mình, tay chân lạnh giá.



Nàng trầm giọng kêu lên :



- Ôi... Hãn Xuất Như châu, Tứ Chi Quyết Lãnh... phải truyền nội khí cho chàng ta mới mong cứu gỡ được.



Lập tức áp hai bàn tay, vừa đỡ thân hình Phi Bằng vừa truyền chân khí cho gã.



Thời gian trôi qua, cơ thể Phi Bằng ấm nóng dần và Linh Phụng cũng cảm thấy kiệt sức. Nàng đặt Phi Bằng nằm xuống tiếp tục xoa nắn các huyệt đạo.



Chợt nhớ trong bọc có mấy viên Hoàn Kiện đơn, Linh Phụng lấy ra hai viên nhét vào miệng gã công tử.



Gương mặt Phi Bằng không còn xanh tái nữa, nhưng Linh Phụng biết gã chưa qua cơn nguy hiểm. Thần khí của gã chưa hồi phục kinh mạch xáo trộn, tim gã có thể ngừng đập chưa biết lúc nào.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.