Vân Gia Phụ Tử Tam Nhân Hành

Chương 6



Vân phụđang nằm dưới đất nhưng nuốt lấy dịch thể của nhi tử, chỉ chốc lát sau liền cảm thấy thân thểđã có khí lực trở lại. Y phục nửa người trên của y vẫn còn hoàn hảo, nhưng nửa người dưới lại bị cởi ra sạch sẽ, toàn thân *** loạn bất kham, dịch thể hòa cùng *** dịch bị bôi loạn khắp toàn thân.

Lúc này Vân Phi Dương mang đến một chiếc giường lớn chẳng biết lấy từ nơi nào, đủ cho năm sáu người nằm, phóng tới giữa sân, cởi quần áo trèo lên giường, Vân Bất Phàm ôm lấy Vân phụ, nhấc tấm màn mỏng lên, thả y xuống giường lớn đãđược sắp xếp hoàn hảo, hai người chuẩn bị gian *** phụ thân mình ngay giữa ban ngày.

“Lần này ta tới trước.” Vân Phi Dương để Vân phụ vểnh mông lên, cầm lấy gối đầu đặt ở dưới thân của y, nói rồi liền cắm ngón tay vào trong thí mắt ướt đẫm của Vân phụ.

“Được rồi, lần này tặng cho ngươi, nhưng ngươi phải nhanh lên một chút a.” Vân Bất Phàm không thể làm gì khác hơn là dùng đại phân thân ma sát vào đầu nhũ của Vân phụ.

Trợn trắng mắt liếc nhìn qua, Vân Phi Dương không thèm đểý tới Vân Bất Phàm, chuyên tâm trừu sáp thí mắt của Vân phụ, khiến nó chảy ra từng cổ từng cổ *** dịch, tay đều ướt đẫm, “Đãướt như thế này rồi sao… Thực sự là một phụ thân *** đãng… Đủ khiếm thao… Căn bản không cần ta khuếch trưởng… Có thể trực tiếp sáp vào…”

“Ân…” Vân phụ tỉnh lại, thí mắt bị ngón tay của nhị nhi tử trừu sáp, xương cùng thoải mái đến tê dại, cánh mông phì nộn khẽ lắc lư, khẩn cầu: “Hảo nhi tử… Thí mắt đã sớm chuẩn bị xong từ lâu rồi… Nhanh cắm đại phân thân vào đi… Phụ thân đã sớm muốn bịđại phân thân thao… Nhanh thao ta đi… A a a!”

“Người này tao phụ thân… Đại phân thân cho người đây… Thao lạn thí mắt của người… Làm chết người… Cho người cả ngày phát tao… Khiếm thao… Hô… Hảo chặt a… Muốn kẹp chết nhi tử của người sao… Tao hóa…” Vân Phi Dương thuận theo yêu cầu của tâm can phụ thân, tách cánh mông phì nộn đầy thịt ra, thoáng cái đại phân thân liền xỏxuyên qua, cuồng làm mãnh thao khiến cho thắt lưng gầy yếu không ngừng lắc lư, *** thủy bị thao đến mức văng ra tứ phía.

“A…... Hảo thỏa mãn a… Chính là như vậy… Đại phân thân thao thoải mái chết đi được… A… A… Thao chết phụ thân đi… Tao thí mắt đã sớm muốn bị thao… Úc… A… Phụ thân muốn đại phân thân muốn điên rồi… Ngô…” Thân thể của Vân phụ bị nhi tử thao đến nghiêng trái ngã phải, phân thân run rẩy run rẩy chảy ra dịch thể, khoái cảm trào dâng hết đợt này đến đợt khác, rất nhanh liền bị thao ra bản tính *** đãng, y nhìn phân thân to đen nổi đầy gân xanh của đại nhi tửở trước mặt, không cần nhi tử nói, y liền chủđộng há mồm ngậm vào, hai cái miệng nhỏ nhắn trên dưới điên cuồng phun ra nuốt vào phân thân của nhi tử.

“Hô… Hô… Phụ thân thực *** đãng… Bị thao thí mắt chưa đủ còn chủđộng ngậm lấy phân thân… Thực sự là tao hóa… Hôm nay liền thao tử người… Thao tử người… Cho người phát tao… Nên sớm thao người rồi… Tao hóa khiếm thao… Thao…” Vân Bất Phàm đèđầu Vân phụ xuống, rất cóăn ý với Vân Phi Dương trước sau thao Vân phụ, Vân phụ bị làm đến trợn trắng mắt, nước bọt chảy ra giàn giụa, rất nhanh liền bị sáp bắn.

“Ân… Ngô…” Miệng của Vân phụ bịđại phân thân thao, vô pháp nói nên lời, chỉ có thể dùng mũi rên rỉ, một cặp mắt đào hoa lóe ra *** dục câu dẫn Vân Bất Phàm.

Vân Bất Phàm bị nhìn như vậy phân thân liền trướng lớn thêm một vòng, thi ngược nắm lấy tóc của Vân phụ, thao làm càng thêm mãnh liệt.

Cuồng sáp một mạnh một nhẹ, Vân Phi Dương và Vân Bất Phàm song song bắn ra, đút cho hai cái miệng của Vân phụăn no ăn no, thở phì phò nằm trên giường nghỉ ngơi.

Vân phụ tê liệt ngã xuống giường, nước mắt chảy ra đầy mặt, khóe miệng còn chảy xuống dịch thể, thí mắt bị thao biến thành đỏ bừng, cũng hộc ra dịch thể, cả người càng không ngừng co quắp, toàn thân hiện lên màu đỏửng do mới đạt tới cao trào.

Ba người đều kịch liệt thở hổn hển, qua một lát sau, Vân phụ là người khôi phục thể lực đầu tiên, dù sao thì hai cái miệng cũng đãđược ăn nhiều dịch thể như vậy rồi còn gì.

Y bò đến bên người nhi tử, cũng không thèm quản thí mắt đã bị thao đến không thể khép lại, hơn nữa còn đang chảy ra dịch thể, hai tay đã bắt đầu bộ lộng hai đại phân thân của nhi tử.

“A… dương v*t vừa thô vừa nóng… Một tay đều cầm không hết… Ân lại cứng lên rồi… Giỏi quá ” Vân phụ nhìn chằm chằm hai đại phân thân yêu dấu trước mặt, cả người lại bắt đầu nhộn nhạo lên.

dương v*t của đại nhi tử vừa đen vừa thô, đầu đỉnh lớn cỡ cái trứng gà, phủđầy gân xanh đại phân thân của nhị nhi tử tuy rằng không thô bằng đại nhi tử, thế nhưng lại rất dài, mỗi lần đều có thể thao đến hoa tâm, cũng khiến cho người khác không ngừng đạt tới cao trào.

“Hô… Phụ thân lại bắt đầu phát tao… Thí mắt còn chưa có kịp khép lại đâu… Nhìn xem… Bên trong toàn bộđều là dịch thể của chúng ta…” Vân Phi Dương hưởng thụ bàn tay nhỏ bé của phụ thân xoa nắn, chính mình lấy một tay cắm vào trong thí mắt của Vân phụ trừu sáp, khiến cho dịch thể phốc phốc chảy xuống.

“Đến ăn đại phân thân của nhi tử… Ân… Miệng giỏi quá… Mút đến thực thoải mái… Người xem cái đầu nhũđã sưng to này… Cái mông phóng đãng đều là *** nhục…” Vân Bất Phàm một tay đùa bỡn đầu nhũ của Vân phụ, một tay vuốt ve cánh mông phì nộn đầy thịt của Vân phụ, đùa đến bất diệc nhạc hồ.

“Ân… Ngoạn nhẹ thôi… Tao đầu nhũ chịu không nổi…” Vân phụ oán trách nửa thật nửa giả, sau đó lại nghe lời mà cúi đầu xuống ngậm lấy phân thân, đầu nhỏ cứ như gàmổ thóc, một hồi ăn ăn cái này, chốc lát sau lại ăn ăn cái kia, ngậm đến mức đại phân thân lại trướng lớn vài vòng, khiến cho cái miệng nhỏ nhắn đều ngậm không hết.

“Chịu không nổi… Tao phụ thân ngậm thật giỏi… Nên thưởng… Đến dùng cái miệng phía dưới ăn đại phân thân của nhi tửđi… Hắc hắc… Phụ thân tự mình động…” Vân Bất Phàm ôm lấy Vân phụ nặng nề ngồi lên phân thân của mình, từ dưới cắm vào, để Vân phụ chính mình đến.

“A a… Hảo đầy… Đại phân thân hảo bổng… Hô… Thí mắt sắp hỏng rồi… A… Phụ thân ăn đại phân thân của nhi tửđây…” Vân phụđỡ lấy vai của nhi tử, lắc lư cái mông *** nhục run rẩy, điên cuồng chuyển động lên xuống, một lần so với một lần càng thêm ra sức, một lần so với một lần càng thêm tăng tốc, phân thân vểnh cao cọ lên ***g ngực cường tráng của nhi tử, đầu nhỏ lay động loạn cả lên, cả người bị thao đến như mê như say.

“Hô… Thí mắt hảo chặt… Rõ ràng đều đã bị thao thật lâu nha… Đều thao đến đỏ bừng vẫn còn chặt như thế… Tao thí mắt… Tao phụ thân… Thao tử người… Thao tử người… Khiếm thao a…” Vân Bất Phàm bị thí mắt của Vân phụ kẹp chặt đến hai mắt đỏ bừng, nắm lấy eo của Vân phụ ra sức đè y ngồi xuống phân thân của mình.

Vân Phi Dương nhìn nóng mắt, cũng đi qua hỗ trợ, một bên dùng đại phân thân cọ lên tấm lưng đã thấm đẫm mồ hôi của Vân phụ, một bên ra sức nâng vai của Vân phụ lên xuống, để cho Vân phụ bị thao đến càng sâu.

“A a… Muốn chết… Bị thao chết… Ôô… Đỉnh đến hoa tâm rồi… A a… Ruột… Ruột cũng bị thao hỏng… A…... Thí mắt bị thao rách rồi… Đại phân thân nhi tửđâm hảo sâu… Ôô… Muốn hỏng… Bị thao đến muốn chết… Ruột cũng bị chọc hỏng… A a… Muốn ra…” Vân phụ bị thao chảy hết cả nước mắt, liên tục thét chói tai bắn ra, rõ ràng đã bị thao đến cả người vô lực, thế nhưng thí mắt vẫn là liều mạng kẹp chặt lấy đại phân thân của nhi tử, *** thủy lẫn với dịch thể bị trừu sáp vang lên tiếng phốc phốc, chảy đầy cả giường.

“Hô… Thao… Thao tử người… Phụ thân khiếm thao… Hô… Hô… Cảđời đều thao không đủ… Tao hóa… Đâm hỏng thí mắt của người… Cho người câu dẫn ta… Cho người phát tao… Thao tử người… A a a…” Vân Bất Phàm cắn răng, phần eo đỉnh động cố sức thao làm vài cái, rống giận bắn ra.

Thoáng cái Vân phụ xụi lơ vào trong lòng Vân Bất Phàm, nửa người dưới bị bắn đến run rẩy, đống lớn dịch thể từ trong thí mắt hộc ra ngoài, đến cảđại phân thân cũng không thể ngăn lại.

Vân Phi Dương vội vãôm lấy Vân phụđã xụi lơ, tách hai chân thon dài ra để lên vai, cắm đại phân thân đã nghẹn đến mức sắp nổ tung vào trong thí mắt, cũng không thèm quản đến cái gì kêu là kỹ xảo, trực tiếp cuồng thao mãnh làm, cắm vào, rút ra, cắm vào, rút ra, mang theo *** nhục đỏ bừng trong thí mắt ra ngoài, “Thao tử người… Thao tử người… Tao hóa… Thao tử người… Hô… Tao phụ thân… Thao lạn thí mắt của người… Thao tử người… Tiện hóa… Tao thí mắt…”

“A a… Thực sự… Cũng bị thao tử… Ôô… Thí mắt bị thao hỏng rồi… Chậm một chút… A a… A a a…... Bịđại phân thân nhi tử thao sắp chết… Trời ơi… A a… Phụ thân sắp bị thao tử…” Vân phụ bị nhị nhi tử trừu sáp gần như cuồng dã khiến cho trợn trắng mắt, thân thể nhạy cảm không ngừng run rẩy, cặp chân dài điên cuồng run rẩy cứ nhưđang chèo truyền, cái mông phóng đãng liều mạng kẹp chặt, nghênh hợp với sự trừu sáp của nhi tử.

Vân Phi Dương bị Vân phụ lãng kêu kích thích đến đỏ mắt, hắn để Vân Bất Phàm từ phía sau ôm lấy chân của Vân phụ kéo cong nó lên, biến hai chân thành chữ M, giống như là tư thếđi tiểu, lộ ra thí mắt đang bị thao làm, cánh mông phì nộn bị vuốt ve đến đỏ bừng, sau đó hai tay chống tại bên người Vân phụ, điên cuồng đỉnh động vòng eo trừu sáp, càng thao càng mãnh liệt, càng sáp càng nhanh, “Vù vù… Hô… Thao tử người… Thao tử tao hóa… Vù vù… Thao hỏng thí mắt… Tao hóa khiếm thao… A a… Thao tử phụ thân…”

Vân Phi Dương mãnh thao vài trăm cái, rốt cục cũng nhịn không được mà bắn dịch thể vào trong thí mắt của tâm can phụ thân, sau đó hung hăng xoa nhẹ lên cánh mông phì nộn đầy thịt của Vân phụ rồi mới rút đại phân thân ra ngoài.

Vân phụ hoàn toàn bị thao đến sắp ngất, thí mắt còn liều mạng phun ra nuốt vào dịch thể, hai chân mở rộng, bị thao đến không thể khép lại, cả người đầy vết xanh tím không ngừng co quắp.

Sau khi hai huynh đệ nghỉ ngơi lại cho tốt, cũng không quản Vân phụ có tỉnh hay chưa, phóng y tới trên bàn đá trong lương đình tiếp tục thao làm, người này thao xong thìđổi sang người khác, khắp nơi trong lương đình đều là dịch thể do bọn họ bắn ra.

Vân phụ bị thao tỉnh bắt đầu *** kêu, hai tay nếu không phải làđang đùa bỡn đầu nhũ của mình, thì chính bộ lộng một đại phân thân của nhi tử, vĩnh viễn cũng không thấy đủ.

Có đôi khi hai nhi tửđổi nhau thao làm, sẽ phải rút phân thân ra, y còn bất mãn oán trách, muốn để cho phân thân của nhi tử vĩnh viễn cắm trong thí mắt mình, khi Vân phụ oán trách như vậy thường thường sẽ bị nhi tử thao đến ngất đi, không biết trên người đãđược tưới bao nhiêu dịch thể, ngược lại bởi vì ngâm trong dịch thể nên thân thể càng thêm trắng nõn nhẵn nhụi, lóe lên một tầng *** quang, khiến hai nhi tử yêu thích không buông tay.

Ba phụ tử Vân gia trở về phòng lại tiếp tục đại chiến ba trăm hiệp, thẳng đến khi mệt mỏi rã rời mới ngủ thật say, đồng thời trong thí mắt của Vân phụ vẫn còn cắm phân thân của nhi tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.