Vân Gia Phụ Tử Tam Nhân Hành

Chương 7



Đến khi mặt trời lên cao ba phụ tử mới tỉnh lại, tối qua ngủ qua loa cũng không có rửa mặt chải đầu, trên giường trên người khắp nơi đều là dịch thể.

Vân Phi Dương và Vân Bất Phàm phân phó hạ nhân chuẩn bị hảo nước nóng, ôm Vân phụđã bủn rủn cả người đi tắm rửa.

“Phụ thân, tối qua nhi tử thao người có thoải mái không, ân?” Vân Phi Dương một bên gội mái tóc dài của Vân phụ, một bên cười xấu xa hỏi phụ thân nhà mình.

“Ân đại phân thân của nhi tử thao phụ thân thoải mái chết đi được, thí mắt đều không thể khép lại rồi nha ” Sao Vân phụ có thể sợ nhi tử cho được, cho nên y cũng trêu chọc lại.

“Hắc hắc, phụ thân thực *** đãng, nhìn hai cái đầu nhũ này, so với nữ nhân đều lớn hơn rồi, vừa thơm vừa ngọt lại hảo ngoạn.” Vân Bất Phàm nói là tắm, nhưng hai tay lại không thành thật chạy đi đùa bỡn đầu nhũ của Vân phụ, cúi đầu vừa mút vừa cắn, khiến cho Vân phụ thở hổn hển.

“Còn có cái mông tao này, không phải hôm qua đã bị thao biến lớn luôn rồi sao? Một tay đều cầm không hết, tất cảđều là *** nhục, thí mắt đều ẩn ở bên trong, muốn tiến vào thao còn phải tách mông ra, hảo chặt.” Vân Phi Dương vừa nói phía sau cũng bắt đầu vuốt ve lên cánh mông phì nộn của Vân phụ, còn vỗ vỗ cho nó kêu lên ba ba.

“A nhẹ chút một chút cũng không thương tiếc phụ thân, thịt của phụ thân rất nộn đó ” Vân phụ nhẹ nhàng đung đưa cái mông phóng đãng, đầu nhũ cũng đỉnh về phía đại nhi tử, mị nhãn như tơ bắn ra tứ phía.

Trải qua hai lần tẩy lễ bằng dịch thể, thân thể *** lãng của Vân phụ lại trở nên càng thêm mẫn cảm, vừa nghe tới khí tức của nhi tử, thí mắt đã bắt đầu mấp máy, chỉcần nhi tử nhẹ nhàng trêu chọc, nhất định sẽướt át đến cực điểm, phân thân vừa cắm xuống liền có thể thao ra lênh láng nước.

Ba người ở trong phòng tắm lại cuồng sáp mãnh thao một trận, đến khi đói không chịu nổi nữa mới chấp nhận đi ra ngoài.

Lúc ăn cơm trước hết hai người để cho Vân phụ ngồi xổm xuống ăn đại phân thân của bọn họ, chờđến khi bọn họăn xong rồi mới lại để cho Vân phụ ngồi lên phân thân ăn cơm, đến khi mọi người đều ăn no, lại bắt đầu một ngày *** đãng.

Theo lý thuyết nếu như ba phụ tử loạn luân như vậy, hẳn là sẽ cho hạ nhân thôi việc để tiện cho bọn họ thao làm, nhưng Vân Phi Dương lại không chịu như vậy, hắn thích cái loại cảm giác yêu đương vụng trộm thế này.

Có đôi khi thừa dịp mọi người không chúý sẽ kéo Vân phụđến một góc âm u thao làm, khiến một đám hạ nhân đi tìm loạn khắp nơi cóđôi khi vào lúc Vân phụđang nói chuyện với hạ nhân, vuốt ve cái mông của Vân phụ, chờđến khi Vân phụ không chịu được nữa liền cho hạ nhân lui xuống, ôm lấy Vân phụ cuồng thao cóđôi khi đi ra lữ***, trà quán, đường phố, chỉ cần không có người nhìn đến sẽ dùng phân thân khi dễ thí mắt của Vân phụ một chút.

Cái gì? Các ngươi hỏi trong lúc đó Vân Bất Phàm đang làm cái gì hả?

Đây không phải là nói lời vôích sao! Những chuyện bên trên đều có một phần của Vân Bất Phàm đó.

Thỉnh thoảng Vân Phi Dương phải nghiên cứu dược hoàn, không thểđút phụ thân ăn này nọ, lúc này toàn bộ đều trở thành trách nhiệm của Vân Bất Phàm, dù sao thì Vân Bất Phàm hoàn toàn là một tên t*ng trùng thượng não, trong đầu chỉ có cái miệng nhỏnhắn của phụ thân, đầu nhũ của phụ thân, đôi chân dài của phụ thân, cái mông phóng đãng của phụ thân, thí mắt của phụ thân, nga, được rồi, còn có dược hoàn có công dụng đặc biệt nữa.

Hơn nữa thể lực Vân Bất Phàm siêu cường, không có ngày nào Vân phụ không bị thao đến ngất xỉu đâu? Không phải ngày nào cũng để y mang cả người đầy dịch thể chìm vào giấc ngủ sao?

Vân phụ cảm giác mỗi ngày trôi qua đều rất hạnh phúc, bởi vì loại dược hoàn kia có thể khiến cho thân thể hấp thu tinh hoa của hai nhi tửđể khôi phục thân thể, quả thực so với các nhi tử còn muốn *** đãng hơn, khi nhi tử nghỉ ngơi, y liền đi câu dẫn, thí mắt mới nghỉ ngơi đôi chút liền ngứa ngáy khó chịu, hoàn toàn là một tao hóa.

Cho nên hiện tại trong một góc âm u ở Phiên Vân sơn trang, trên một cái giường lớn nào đó, ngươi có thể nghe được thanh âm như vậy —— “Ba ba ba…” “Bèm bẹp bèm bẹp…” “Phốc xuy phốc xuy…” “Hô… Làm chết tao phụ thân… Thao tử tao phụ thân… Hô… Thí mắt hảo chặt…” “A a… Dùng sức… Thí mắt cũng bị thao hỏng… A... Đại phân thân nhi tử hảo thoải mái… Nhanh lên một chút… Muốn chết…”

Chậc chậc, thực sự là một cuộc sống đầy tính phúc a!

Sau đó ba phụ tửđều không thể tiếp nhận được chuyện đối phương tìm nữ nhân sinh con, không thể làm gì khác hơn là chọn ra một hậu đại có nhân phẩm tốt trong nhánh khác của Vân gia để tiếp quản Vân gia, ba người mang theo đầy đủ bạc rời đi.

Không ai biết bọn họđi nơi nào, nhưng là tin chắc rằng, mặc kệở nơi nào thì đó cũng đều là một thế ngoại đào nguyên.

===Hoàn===

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.