Vạn Giới Chí Tôn

Chương 108: Diễn kịch



Darka vừa mới bay được một đoạn thì đã bị hai thân ảnh bất thình lình hiện ra chắn trước mặt, tâm trí Darka hiện giờ rất hỗn loạn, hắn gấp gáp hét lớn định biến thân, hòng lách qua hai người phía trước để tới ngăn cản Trường Thiên.

"Các ngươi làm gì vậy, không thấy tên kia nổi điên sao??? Chúng ta phải mau chóng chấm dứt hành động điên rồ của hắn, nếu không người dân vô tội sẽ chết hết mất."

"chả trách đại nhân nói ngươi định lực quá kém!! Haiz!!"

Mục Hải thở dài lắc đầu sau đó chỉ tay về một hướng, nơi đó là khu vực tập trung nhiều hỏa cầu tấn công nhất. Nhìn lướt qua thì không có gì đặc biệt nhưng khi Darka cẩn thận nheo mắt nhìn kỹ thì mới giật mình phát hiện, ngọn lửa cuồng mãnh kia hầu hết chỉ phá hủy nhà cửa, công trình chứ không hề tước đi sinh mạng thường dân nào.

Tuy nhiên bởi vì hoảng sợ cho nên bọn họ bắt đầu xô đẩy nhau chạy tán loạn, từng ánh mắt tuyệt vọng, kính sợ nhìn lên vị thần mang đến sự hủy diệt cho họ.

Vô số tiếng la hét thất thanh, tiếng kêu cha gọi mẹ của những đứa trẻ bị bỏ lại, nhà cửa thì đổ nát bốc cháy phừng phừng, gần một phần ba Chu Tước Đế quốc lâm vào khủng hoảng trầm trọng. Như Trường Thiên đã nói, hôm nay ngày tàn của đất nước lừng lẫy một thời này.

Hàng chục hàng trăm triệu thường dân không thể hiểu cao tầng quốc gia đã gây ra chuyện gì, để khiến đất nước phải gánh chịu hậu quả như bây giờ, bọn họ bất lực gào khóc trong vô vọng để đổi lại sự tàn phá còn nặng nề hơn trước gấp trăm ngàn lần.

"Cứu!!! AAA...."

"Quân đội!!! Quân đội đang ở đâu...."

"Bọn họ đang ở đâu và làm gì, tại sao không bảo vệ Đế quốc chứ...."

...

Từng thanh âm thở dài, than vãn trong tiếng nức nở của phụ nữ và con nít, không một ai đáp lời bọn họ cả.

Trường Thiên tuy ở trên cao nhưng vẫn nghe rõ ràng những tiếng than thở đó, hắn cười phá lên, giọng nói vang vọng đánh sâu vào trong tâm trí ức vạn người dân.

"Quân đội??? Hahaha, bọn chúng đã sớm rời bỏ Đế quốc và lũ kiến hôi các ngươi để bảo toàn tính mạng rồi. Một Đế quốc lụi tàn thì làm sao có thể đào tạo ra được một đội quân tốt cơ chứ, không sớm thì muộn cũng sẽ có một thế lực tìm đến và tiêu diệt đất nước này, ta chỉ là đến sớm hơn một bước, giải thoát cho vùng đất đang ngày càng lụi tàn mà thôi. Đừng trách ta, có trách thì hãy trách các ngươi có một đám thủ lĩnh quá yếu kém và ngu xuẩn!!"

Đúng vậy, kết quả dù thế nào thì bọn họ vẫn sẽ chết, chạy để làm gì nữa? Không ai bảo ai, từng người một buông xuôi tất cả quỳ phịch xuống đất, họ ngửa đầu lên trời nhìn thật kỹ thân ảnh kia, thân ảnh màu đỏ rực tựa ác quỷ, đôi mắt quỷ dị khiến người ta có cảm giác chỉ cần nhìn vào một cái là không cách nào thoát ra được. Chỉ một người và một thanh loan đao, chỉ trong vòng nửa ngày, biến một Đế quốc hùng mạnh trở thành phế địa không hơn không kém.

có thể nói hắn vô nhân tính, nói hắn tàn ác, nói hắn không khác gì con quỷ khác máu, nhưng lại không thể phủ nhận một điều, "hắn làm đúng". Đây chính là quy luật, kẻ mạnh luôn luôn đúng, ngươi muốn chứng minh rằng hắn đang sai lầm, vậy thì hãy dùng chính bàn tay mình đánh gục hắn đi, như vậy sẽ không có người nào nghi ngờ điều ngươi nói nữa.

Sống trong thế giới nhược nhục cường thực thì phải biết làm cách nào khiến bản thân mạnh hơn mỗi phút mỗi giây, nếu ngươi dậm chân tại chỗ cũng tương đương với việc rằng ngươi đang yếu đi, ngươi yếu đi trong khi kẻ khác lại mạnh lên thì kết quả là những kẻ đó lần lượt vượt qua ngươi và sau cùng sẽ giết chết ngươi. Chu Tước Đế quốc chính là ví dụ điển hình nhất, vậy thì Trường Thiên sai sao? Không, hắn không làm gì sai cả!.

Có phải khi con người ta tuyệt vọng thì những lời cầu khẩn của họ sẽ đến được tai chúa trời, hay thiên đàng chăng? Không ai biết, và cũng chẳng ai để ý, tuy nhiên lần này có lẽ điều đó đã linh ứng thật sự.

Trước thời điểm mười hỏa cầu cự đại sắp sửa thiêu hủy nốt phần còn lại vài giây, một đôi cánh rực lửa khổng lồ dùng tốc độ nhanh hơn cả âm thanh, xé gió lao tới hất bay đám hỏa cầu kia ra khiến chúng phát nổ trên không trung.

Sóng xung kích lan tỏa làm cho vô số người thường tu vi thấp kém bên dưới ngã nhào ra đất, đợi khi đợt sóng cuối cùng qua đi, bọn họ mới gắng gượng bò dậy nhìn lên trời.

Một hình bóng rất đỗi quen thuộc với mỗi người dân Chu Tước, vị hoàng tử hiền lành yêu thương, quý trọng dân chúng như anh em ruột thịt. Mới vài ngày trước còn nghe được tin đồn vị hoàng tử đó cấu kết với kẻ xa lạ cướp đoạt Thiên Hỏa, bổn mệnh của Chu Tước Đế quốc.

May mắn thay, chỉ một số ít người dân là mù quáng tin vào điều đó, phần đông còn lại vẫn lựa chọn quý mến ngài như cũ. Và hôm nay, niềm tin một lần nữa bùng lên mãnh liệt, bởi vì nhân vật vừa mới đến giải cứu mọi người trong lúc dầu sôi lửa bỏng không ai khác chính là vị hoàng tử nọ, Darka Darem.

Không thể không nói, Darka lựa chọn thời điểm xuất hiện quá tuyệt vời, sớm một chút thì sự ỷ lại của dân chúng chưa đủ liều, còn tới muộn chút nữa thì xem như thất bại hoàn toàn.

Cảm nhận được vô số ánh mắt cuồng nhiệt, sùng kính nhìn mình, tự tin của Darka tăng lên rõ rệt, hắn biết chuyện hôm nay hơn phân nửa là thành công rồi. Darka quay đầu mỉm cười trấn an thần dân tương lai của mình sau đó giả vờ phẫn nộ nhìn chằm chằm Trường Thiên.

"Tên khốn kiếp, thật uổng công ta coi ngươi là bạn, mang ngươi về đây là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời Darka Darem này."

Nói đoạn hắn chậm rãi đáp xuống đất.

Huỵch!!!

Bất ngờ Darka quỳ sụp xuống trước mặt người dân còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì, giọng nói nghẹn ngào mang theo nước mắt của hắn vang lên làm rung động những tâm linh yếu ớt.

"Hôm nay Darka quỳ trước mặt mọi người để tạ tội, Chu Tước bị hủy diệt đến không còn hình dạng đều là do lỗi của ta mà ra. Ta quỳ ở đây xin chịu tất cả lời chỉ trích, mọi người hãy làm gì đó tùy thích, miễn sao giải tỏa được nỗi bức xúc, oán hận trong lòng mọi người là ta mãn nguyện lắm rồi."

Nghe từng câu từng chữ phát ra từ nội tâm Darka, đã có không ít người chảy nước mắt theo hắn, thấy Darka quỳ mãi dưới đất không chịu đứng dậy, một số lão nhân có danh vọng, địa vị cao vội vàng đi đến đỡ hắn dậy.

"Điện hạ không nên tự trách mình nữa, có ngày hôm nay âu cũng là do ý trời đã định, một đất nước nếu không phát triển cường đại hơn chắc chắn không sớm thì muộn sẽ lụi tàn theo thời gian. Không trách được ngài mà cũng chẳng thể trách vị cường nhân trên kia."

"Đúng vậy, nếu không có ngài thì vừa rồi chúng tôi đã tan biến cùng Chu Tước rồi, bây giờ chỉ cần ngài muốn, chúng tôi sẽ làm theo mọi sự chỉ huy của ngài."

Mấy người còn lại nghe vậy đồng loạt gật mạnh đầu hưởng ứng, nhìn một màn như vậy khiến Darka xúc động khẽ lắc đầu cười khổ, phải đóng kịch lừa gạt những người dân lương thiện quả thật, hắn không đành lòng chút nào. Nhưng cơ hội không đến hai lần, Trường Thiên đã chấp nhận đóng vai ác để hắn hoàn thành kế hoạch một cách mỹ mãn, Darka không có lý do gì từ chối được cả.

Darka nhìn kỹ từng người trong đám bô lão rồi tự tin mỉm cười.

"Đã như vậy thì ta sẽ cố gắng không phụ lòng mọi người."

"Vall!!! Muội đưa người dân rời đi trước, nơi này để lại cho ta!!"

Vall từ đằng xa chạy lại mím môi gật đầu, nàng lưu luyến nhìn hắn một lát sau đó giơ tay ra hiệu người dân xung quanh đi theo.

"Điện hạ cẩn thận!!!"

Vào thời khắc quan trọng như lúc này, không ai để một chuyện... Vì sao Trường Thiên chỉ đứng nhìn mà không làm gì đó để ngăn Darka lại??

Sau khi người cuối cùng khuất dạng, Darka mới thở phào một hơi thoải mái. Mục Hải và Kraken nhìn nhau khẽ cười, có điều cả hai vừa ngẩng đầu quan sát Trường Thiên thì bỗng nhiên sắc mặt đại biến, hắn đang rơi tự do ở độ cao vài trăm mét.

"Đại nhân!!!"

Hai người dùng tốc độ nhanh nhất bay tới đỡ lấy Trường Thiên, giúp hắn an toàn hạ cánh xuống đất. Vừa đặt chân lên mặt đất, Trường Thiên lập tức ho khan, liên tục nôn ra máu, tình hình có vẻ không đơn giản như mọi người nghĩ.

Trường Thiên đã có nói, đây là lần đầu hắn sử dụng Thánh Hỏa Giáp cũng như lần đầu mang Thiên Địa Thánh Hỏa ra chiến đấu. Khống chế ngọn lửa bình thường tùy tâm sở dục khó một thì điều khiển Thánh Hỏa khó gấp ngàn, khó gấp vạn lần, Trường Thiên chưa có cơ hội tập luyện kỹ năng khống hỏa với món đồ chơi mới này bao giờ cả, nên việc bị phản phệ là điều rất dễ xảy ra. Cộng thêm một đòn toàn lực của bảy vũ Tôn trên Ngũ Tinh, nội thương càng tăng mức độ nghiêm trọng lên.

Và một điều dù có đánh chết Trường Thiên cũng không thể nào ngờ được, bị Thánh Hỏa phản phệ, "Bất tử thân" vô pháp thể hiện được năng lực vốn có.

Bấy giờ Darka bắt đầu nhận ra Trường Thiên không ổn cho lắm, không chút chậm trễ, hắn dẫn ba người đi tới vị trí vương điện trước đây sau đó thi triển vài ấn chú, một vòng tròn ma pháp lóe lên rồi nhẹ nhàng tan biến, chừa lại một cánh cửa tầng hầm thông xuống lòng đất dưới chân mình.

...

Không lâu sau, tại một căn mật thất tối om tối mò, ánh sáng duy nhất tồn tại chính là ngọn đèn ma pháp được gắn trên trần phòng.

"Đại nhân cần ít nhất là một tháng để tịnh dưỡng, chúng ta tốt nhất nên ra ngoài chờ, trong thời gian này giúp đỡ Darka di chuyển dân cư đến những thành trì khác sinh sống tạm thời!! Chỉ cần vượt qua đợt chiến tranh năm nay là có thể xây dựng một đất nước hoàn toàn mới rồi."

Âm thanh giọng nói của Mục Hải phá vỡ không gian yên tĩnh, Kraken và Darka ngồi bên cạnh chăm chú gật đầu.

"Ý kiến không tồi! Nhưng bên phía Zones cùng Guile thì phải làm sao, đợi đại nhân tỉnh dậy thì cũng gần ba tháng kể từ thời điểm giao quyền cho nàng ta rồi. Liệu có xảy ra vấn đề gì không??"

"Haiz!! hy vọng mọi chuyện vẫn nằm trong tầm kiểm soát!!"

"Không cần đợi đâu!!"

Một giọng nói quen thuộc bất ngờ xen ngang cuộc trò chuyện, từ trong bóng tối Trường Thiên chậm rãi bước ra với chiếc áo choàng đen phủ kín toàn thân.

"Ngày mai!! Trở về Kim Phượng, thời gian của ta không còn nhiều nữa."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.