Vạn Giới Chí Tôn

Chương 32: Rời khỏi xích dạ



Như Ngọc từ trong khiếp sợ tỉnh lại gian nan lên tiếng: "Thiên ca! Đây là...!" Trường Thiên đôi mắt vẫn nhắm chặt cười bất đắt dĩ: "Ta cũng không ngờ uy lực của đồ chơi này lại mạnh như thế!!" Từ lúc Trường Thiên tu luyện đến giờ vẫn chưa có ai làm đối thủ đúng nghĩa để hắn có thể thoải mái thể hiện, cũng như biết được cực hạn của bản thân.

Trường Thiên thu lại Quỷ Ảnh sau đó đi đến bên cạnh Triệu Võ ân cần hỏi: "Đứng lên được chứ, tiểu tử ngươi tham lam quá đấy, thử sức là được rồi, còn ăn luôn một phần năng lượng của ta nữa!" Triệu Võ gãi đầu cười hì hì: "Thiên ca ngươi mạnh như vậy, cho đệ một ít cũng đâu có tổn thất gì nhiều!"

Trường Thiên lắc đầu kéo Triệu Võ đứng dậy, gọi Như Ngọc lại sau đó cả ba rời khỏi khu vực bị tàn phá này. Đang đi trên đường Trường Thiên như nhớ ra gì đó, quay lại hỏi Như Ngọc: "Giá bán đan dược ở Hoàng Hạ như thế nào?" Nàng ngẫm nghĩ một lúc rồi mới trả lời: "Theo như muội biết đan dược tại những thành trì nhỏ được bán với giá rất cao, bởi vì ở đó đan dược rất khan hiếm nên Nhất cấp đan cũng được bán với giá trên trời. Còn ở Tiên Hào thành, một viên sơ giai Nhất cấp đan bán được 200 kim nguyên, trung giai 500 - 600 kim nguyên, cao giai đỉnh phong 1000 - 1500 kim nguyên.

Lên đến Nhị cấp đan thì từ một vạn cho đến năm vạn kim nguyên tùy giai bật, Tam cấp đan trở lên liền được đưa đi bán đấu giá, ở đó giá tiền một viên đan dược cao hơn rất nhiều. Muội nhớ không lầm thì tuần sau là đại hội tuyển chọn nhân tài trẻ tuổi trong thành, năm người thắng cuối cùng sẽ được giao đấu cùng nhân tài hai thành còn lại, đến khi còn ba người giỏi nhất liền được tiến vào Siêu cấp tông môn ở Bát Nguyên Lam Thu bồi dưỡng. Trước đại hội một ngày là một buổi bán đấu giá toàn thành."

Trường Thiên chậm rãi mở đôi mắt ra, bên trong con ngươi màu tím lóe lên một tia sáng thâm thúy, sắc bén, hắn mỉm cười quỷ dị rồi từ từ nhắm đôi mắt lại. Một kế hoạch mới sắp được diễn ra, Trường Thiên quay sang ôm eo hai người rồi biến mất tại chỗ. Đến khi hiện ra thì cả ba người đã xuất hiện trên một ngọn cây cao khổng lồ, từ vị trí này có thể nhìn thấy được đường chân trời rất xa, nhìn yêu thú bên dưới không khác gì những con kiến đang bò chậm cả.

Trường Thiên chắp tay sau lưng quan sát thiên hạ bên dưới chân mình, giọng nói bình thản vang lên: "Ngọc nhi muội được quyền tham gia đại hội đó chứ?" Như Ngọc ngẩn ra một chút, sau đó liền hiểu ra gật đầu nói: "Muội là nhị tiểu thư Tiên gia, tất nhiên là được tham gia rồi, ý của Thiên ca là muốn Như Ngọc tiến vào Siêu cấp tông môn kia!"

Trường Thiên mỉm cười quỷ dị: "Nào chỉ có mình muội vào đó thôi đâu, cả tiểu Võ và tiểu Di ba người các ngươi phải cùng vào." Như Ngọc nghi hoặc nhưng cũng không hỏi nhiều, có Triệu Võ đi cùng, nàng ước còn không được.

Triệu Võ cũng không để ý lắm, có cơ hội thể hiện bản lĩnh, hắn phải quậy tưng bừng một phen. Trường Thiên như nhớ ra gì đó: "Ở đấu giá hội có thường xuyên xuất hiện Đấu kỹ không?" Như Ngọc gật đầu ngay lập tức: "Gần như ở mọi đấu giá hội đều xuất hiện Đấu kỹ hiếm có, kể cả công pháp cao cấp cũng hay xuất hiện!"

Trường Thiên hơi nhíu mày: "Nếu vậy chúng ta phải bán một ít đan dược kiếm kim nguyên, đến đấu giá hội mua vài cái Đấu kỹ tốt cho các ngươi sử dụng!" Triệu Võ giật mình: "Vậy còn Thiên ca thì sao?"

Trường Thiên nhếch môi khinh thường: "Mấy cái Đấu kỹ đó trong mắt người thường có thể là báu vật, nhưng trong mắt ta chẳng khác gì đống giấy vụn. Thiên giai Đấu kỹ ở trước mắt may ra ta còn nhìn lướt qua một chút!" Triệu Võ, Như Ngọc nhìn nhau hít một hơi khí lạnh, Thiên ca cũng quá bá đạo rồi á.

Trường Thiên không phải nói chơi, riêng hai đấu kỹ mà hắn tự sáng tạo ra cũng đã xa xa vượt qua Thiên giai Đấu kỹ rồi. Trường Thiên vỗ đầu hai người: "Ở trên đây Nguyên khí mộc hệ khá đậm, rất tốt cho việc thư thả cơ thể, thanh tỉnh tinh thần, ở trên này nghỉ ngơi hai ngày đi, đến hôm tập trung chúng ta xuống dưới tụ họp cùng mấy đứa tiểu Di!"

Triệu Võ, Như Ngọc gật đầu đồng ý sau đó tìm mỗi người một góc ngồi xuống. Thời gian rất nhanh trôi qua, chớp mắt đã hai ngày, khi mặt trời vừa ló dạng. Triệu võ từ trong tĩnh tọa mở mắt ra, trước mặt hắn là Trường thiên nhắm chặt mắt đang đứng mỉm cười, không đợi Triệu Võ lên tiếng thì Trường Thiên một tay chụp lấy vai Triệu Võ, tay còn lại ôm eo Như Ngọc, cả ba biến mất trên ngọn cây.

Ở cách đó không xa, Tử Di đang ngồi trên lưng tiểu Lang, thân mật vuốt ve đầu nó: "Tiểu Lang, ta là người đến sớm nhất đệ không được dành với ta đâu đấy!" Một thanh âm non nớt bất mãn vang lên: "Tử Di tỉ tỉ thật ăn gian, rõ ràng là đệ sắp đến nơi thì tỉ lại đem Thiên ca ra hù, làm đệ mất thăng bằng nên mới bị ngã, không công bằng tí nào."

Tử Di vui vẻ cười khúc khích không ngừng, ngay khi cả hai đang đùa giỡn thì Cuồng Sư Dực Xà đã đến nơi, hình dạng nhân hình của cả hai hiện nay cực kỳ khác so với những gì mọi người đã nghĩ. Cuồng Sư trong bộ dạng yêu thú to lớn như một tòa núi nhỏ, nhưng khi ở nhân hình liền như một tiểu hài tử mười bốn mười lăm tuổi, chỉ cao có mét sáu, hắn chính xác là bị nhỏ con chứ không phải còn trẻ như vậy.

Dực Xà kế bên càng làm người ta trợn mắt há mồm, đầu yêu thú xấu xí dữ tợn lại là một nữ nhân cực kỳ thành thục, xinh đẹp, sự quyến rũ tỏa ra trong FUeIqfTJ từng cử chỉ, mỗi cái nháy mắt có thể làm điên đảo bất kỳ nam nhân nào nhìn nàng, đặc biệt là bộ ngực cực kỳ đồ sộ với khe rãnh sâu hút hồn, liếc một cái liền không thoát ra được, bờ mông cong cong càng tôn thêm vòng eo mảnh khảnh không xương kia, thật sự là một yêu nữ mê người đến yêu mị mà.

Hai người vừa đến nơi thì trên trời cũng xuất hiện thêm ba thân ảnh, Tử Di vui mừng kêu lên: "Thiên ca, tiểu Võ, Ngọc nhi tỉ!" Trường Thiên mỉm cười chậm rãi đáp xuống, sau đó đi tới nắm tay Tử Di, lúc này mới nhìn lại những người đang có mặt.

Tiểu Lang cũng biến thành nhân hình là một cậu bé mười hai mười ba tuổi, ít hơn Tử Di một tuổi, khi nhìn sang Cuồng Sư cùng Dực Xà thì Trường Thiên cũng rung động không thôi, đặc biệt là Dực Xà, quả thật không thua kém gì Tử Di ở bên cạnh, dáng người thì Trường Thiên thề đây là lần đầu hắn thấy dáng người nào hoàn hảo như vậy.

Rung động đến nhanh mà đi cũng nhanh, tia huyết mạch Đại Địa Kim Hùng cùng vô thượng công pháp Vĩnh Hằng Yêu Quyết trong người khiến ánh mắt Trường Thiên được nâng lên rất cao, phần nhiều là thưởng thức, nhưng nếu dâng lên miệng thì Trường Thiên không ngại mà thanh lý sạch sẽ, hắn còn chưa thoát kiếp FA đây.

Trường Thiên nhìn qua mọi người một lượt rồi mới hài lòng gật đầu: "Rất tốt, ngoài mong đợi của ta, Cuồng Sư,... à tiểu Sư, biến nhân hình thì ta cũng thay đổi cách gọi các ngươi vậy, gọi thẳng tên không tốt cho lắm, Siêu cấp trung kỳ, tiểu Xà cũng vậy, tiểu Lang cùng tiểu Di giỏi nhất, đột phá cả đại cảnh giới trở thành Siêu cấp sơ kỳ rồi, Ngọc nhi cũng đạt Cao cấp Nguyên khí đỉnh phong."

Trường Thiên đột nhiên dừng lại, ánh mắt đóng chặt đã lâu chậm rãi mở ra, trong con ngươi lóe lên tia sáng ngạc nhiên cùng vui mừng. Mọi người đang nghi hoặc nhìn vào mắt Trường Thiên thì ở xa xa vang lên tiếng hét: "Đại nhân, ngài quên thuộc hạ rồi sao, thuộc hạ mới là người giỏi nhất đấy nhé!!"

Trường Thiên nhếch môi: "Ngưng cốt cảnh sơ kỳ, không sai, tiểu Giao ngươi làm tốt nhất, còn mang về cả Tử Diệp Linh Tuyền Thảo, không còn gì để nói, tuyệt vời!" Băng Giao nghe Trường Thiên liên tục khen mình liền hất đầu với mấy tên bên cạnh, hắn nhanh chóng bước đến trước mặt Trường Thiên, dâng lên hai tay nhánh thực vật quý hiếm kia.

Trường Thiên phất nhẹ tay Tử Diệp Linh Tuyền Thảo liền biến mất, hắn cũng không hỏi dư thừa, cái Trường Thiên quan tâm chính là kết quả, kết quả tốt liền được khen tặng, đây là cách làm việc của Trường Thiên hắn. Trường Thiên búng ngón tay, ba viên đan dược màu xanh đậm bay vào tay Băng Giao.

"Tam Trận Đề Khí Đan, đợi lúc thích hợp rồi sử dụng, tin tưởng ngươi sống lâu như vậy chắc cũng biết cách xài chứ hả?" Băng Giao hưng phấn gật đầu: "Thuộc hạ đương nhiên biết, đa tạ chủ nhân đã ban thưởng!" đám Cuồng Sư xung quanh nhìn vào ba viên đan dược trên tay Băng Giao mà nuốt nước bọt không thôi, thầm ghen tị với tên lười biếng nhưng thích khoe khoang này.

Trường Thiên không quan tâm phất tay áo: "Không cần đưa những cái biểu tình đó ra trước mặt ta, có công ắt có thưởng, nhánh Tử Diệp Linh Tuyền Thảo vừa rồi chính là tài liệu quan trọng nhất để điều chế một loại Thất cấp Đan dược quý hiếm. Tiểu Giao có công phát hiện mang nó về đây, đáng được trọng thưởng, chỉ cần ai trong các ngươi hoàn thành nhiệm vụ hoặc có những ý tưởng, phát hiện tốt thì cũng sẽ được như hắn mà thôi!"

Trường Thiên không đợi bọn họ trả lời, hắn mở mắt ra nhìn chằm chằm phương xa sau đó mạnh mẽ, bá đạo lên tiếng: "Đã đến lúc chúng ta rời khỏi nơi này rồi, Xích Dạ sẽ là căn cứ địa của chúng ta, sau này khi đã phát triển được chỗ đứng vững chắc trên toàn đại lục rồi chúng ta liền về đây, phải để tên tuổi chúng ta vươn xa đến mức không ai chưa nghe không ai không biết!!"

Tử Di cùng Dực Xà ánh mắt tràn đầy sùng bái kèm theo một loại tình cảm đặc biệt nhìn bóng lưng Trường Thiên, mấy tên tiểu tử còn lại ánh mắt hưng phấn mơ mộng về một tương lai xa xăm. Trường Thiên cười tà dị "Song Giới đại lục sao, cũng chỉ là một nơi nhỏ bé, nhanh thôi ta sẽ đứng trên đầu cái đám gọi là đỉnh cao cường giả kia."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.