Vạn Giới Chí Tôn

Chương 87: Bách Nhãn Guile



Cách thời điểm Trường Thiên hạ gục Zero hai canh giờ, trên không trung cao vút vượt qua cả những tầng mây, ở nơi đây áp súc không gian và độ loãng không khí rất lớn, nếu người bình thường ở nơi này chỉ vài giây thì họ sẽ chết chắc. Nhưng đối với những người tu luyện có đẳng cấp tương đối thì ở vài canh giờ cũng không có gì quá nguy hiểm cho lắm.

Một con cự long khổng lồ như tòa núi nhỏ lơ lửng đang liếc mắt nhìn đám long tộc nhỏ hơn mình cùng với mấy con sư thứu to lớn, chỉ là cái nhìn đơn giản nhưng long uy hùng hậu tỏa ra mới là thứ khiến đám sinh vật kia không một con nào dám lại gần.

Trên lưng nó không ai khác chính là Gaia, hắn ta đang ngồi bàn bạc cho kế hoạch sắp tới cùng với Erilu, Eric và FZWF7rC5 vài vị tướng lãnh khác.

"Erilu, sao ngươi không đi theo hầu hạ đại nhân mà lại lên đây làm gì? Ngươi không lo lắng ngài ấy sẽ thiếu người trò chuyện, phục vụ mà cảm thấy buồn chán sao?"

Gaia nhàm chán ngồi ngã ra đằng sau đồng thời buông lời đùa giỡn Erilu ngồi đối diện, hắn đã ở độ cao này từ rạng sáng cho đến bây giờ, quả thật hắn sắp không chịu nổi nữa rồi, nếu không làm gì đó giải trí chắc hắn sẽ một thân một mình lao xuống thành trì bên dưới chém giết thống khoái mất.

Có điều, Erilu trưởng thành và bình tĩnh hơn vẻ ngoài phóng khoáng của nàng nhiều lắm, hoàn toàn không vì vài ba câu châm chọc mà nổi đóa hay làm chuyện đại loại như thế, nàng thản nhiên vuốt tóc mỉm cười.

"Ta thấy người cần lo lắng phải là ngươi mới đúng a, không biết ngươi sẽ gặp phải chuyện gì khi ta mang điều ngươi nói về bẩm báo với đại nhân. Đùa giỡn ta có lẽ sẽ không có kết quả tốt đẹp gì đâu nhỉ?"

Gaia nghe vậy thì bĩu môi khinh thường, hắn không cho rằng những gì Erilu nói là đúng, đáng tiếc Gaia không hề thấy nụ cười ranh mãnh trên gương mặt nàng, nếu không hắn sẽ không hờ hững dùng bụng dạ đơn giản của mình đi đo lòng nữ nhân. Đặc biệt là đóa hoa hồng đầy gai như Erilu.

Đang muốn nói vài câu nữa để giết thời gian thì dị biến phát sinh, tầng mây bên dưới cách họ không xa đột nhiên trở nên tối sầm lại, từng tia lôi điện to đùng chớp giật khắp nơi.

Đám Gaia ngay lập tức ngưng trọng cúi xuống nhìn.

"Ai có năng lực kinh khủng như vậy?"

"Ngươi nghĩ là ai, ngoài đại nhân Widky của chúng ta ra thì còn ai đủ khả năng làm chuyện điên rồ như thế này."

"Các ngươi trật tự đi, chuẩn bị đội hình, có lẽ chúng ta phải bay cao hơn một chút nữa. Ta bắt đầu cảm thấy tình hình có dấu hiệu không ổn rồi đấy!!"

Không dám chậm trễ, Gaia lập tức hạ lệnh cho đại quân bay cao thêm vài trăm mét, tận lực tránh xa khu vực lôi điện khủng bố kia.

GRÀO!!!

Khi mọi thứ đã xong xuôi thì bất chợt một tiếng long ngâm từ bên dưới đám mây đen vang lên, cùng lúc đó hơn chục khu vực hình thành lốc xoáy khổng lồ đánh xuống đất biến đám mây bồng bềnh ban đầu trở thành một cái tổ ong đúng nghĩa.

Điều đáng nói ở đây chính là long uy cường đại ẩn giấu bên trong tiếng long ngâm kia, Thiên Long quân đoàn và cả con cự long đang chở nhóm Gaia thiếu chút nữa vì hoảng sợ mà rơi rụng toàn bộ. May mắn khoảng cách giữa họ với nơi diễn ra trận chiến của Trường Thiên cùng Zero rất xa, cho nên chỉ sau vài phút thì mọi thứ đã trở về trạng thái ổn định.

Gaia toát mồ hôi hột, khoảng cách xa đến vậy mà vẫn còn dư uy kinh khủng bậc này, nếu như trực diện hứng chịu thì còn gì để nói nữa.

"Quân thủ thành đã tháo chạy khỏi Trung Châu Đệ Tam, mục tiêu của chúng là Thanh Hào thành!!!"

Một giọng nói to, rõ ràng vang lên cắt đứt mớ suy nghĩ hỗn độn của Gaia, đôi mắt hắn ánh lên sự hưng phấn mãnh liệt.

"Cuối cùng cũng tới!!"

Hắn chưa kịp ra lệnh thì tên lính cưỡi sư thứu vừa báo cáo đã tiếp tục lên tiếng.

"Có điều bọn chúng hình như không phải rút lui thông thường mà hoàn toàn là chạy trốn, quân ta có ra truy đuổi nhưng không hề thấy sự phản kháng nào từ chúng cả."

"Không bình thường!! Rất không bình thường!!"

Đây là kết luận mà Gaia đưa ra sau khi nghe được thông tin vừa rồi, không lẽ chiêu thức lúc nãy khiến bọn lính thủ thành kia hoảng sợ nên mới chạy trốn. Không đúng!! Gaia ngay lập tức bác bỏ ý đó trong đầu, kế hoạch chờ chủ nhà tự mở cửa này là do Trường Thiên bày ra, không lý nào hắn lại ngu xuẩn đến mức tự tay phá hỏng nó được. Chỉ có thể là do một nguyên nhân nào đó khác dẫn đến tình trạng rối loạn hiện nay mà thôi.

Nghĩ được một đáp án thích hợp, Gaia liền suy nghĩ bước tiếp theo, sử dụng phương thức cũ sẽ thất bại, đó là điều chắc chắn. Gaia nhíu mày quay đầu nhìn những người xung quanh thì thấy bọn họ cũng đang dùng ánh mắt trông chờ nhìn mình. Hắn hít sâu một hơi gật đầu, hy vọng đại nhân sẽ không trách tội khi mình phá hỏng kế hoạch của ngài lần thứ hai.

"Eric, thế cục bên dưới phải nhờ ngươi rồi, chỉ huy bộ binh di chuyển theo đằng sau đám lính chạy nạn kia, nhớ giữ khoảng cách đủ xa để bọn trinh thám của Thanh Hào không thấy."

"Rõ!!!"

Không nói hai lời, Eric nhanh nhẹn nhảy lên lưng con sư thứu (griffin - điểu sư, mình gọi sư thứu cho mọi người quen tai, dễ hình dung) được chuẩn bị sẵn, dùng tốc độ nhanh nhất xuyên qua tầng mây bên dưới.

"Hy vọng tên khốn kia trụ vững! Erilu, tập hợp đội ngũ, chúng ta rất có thể sẽ trở thành quân tiên phong trong trận này, tình hình phức tạp hơn trước quá nhiều rồi."

Erilu không do dự gật đầu, nàng biết trong những thời điểm như lúc này thì bộ óc chiến thuật gia hàng đầu của Gaia mới là thứ quan trọng, phát huy tác dụng lớn nhất. Những điều nàng cần làm chính là chờ lệnh và nhận lệnh.

...

Bên dưới mặt đất, con đường đất đỏ gồ ghề sau cơn mưa đang bị vô số bàn chân dẫm đạp lên.

"Nhanh... Chạy càng nhanh càng tốt..."

"Chủ soái đại nhân...Zero đại nhân thật đáng sợ...chúng ta phải vào Thanh Hào thành nhờ sự trợ giúp của Zodias và Guile đại nhân thì may ra mới sống được!!!"

"Nhưng bọn họ là người của Vohamas Vương quốc mà, liệu có giúp đỡ chúng ta không??"

"Đừng hỏi mấy câu ngớ ngẩn như vậy nữa... Chỉ cần có hy vọng thì đều phải thử!!!"

Những tiếng nghị luận mang theo sự hốt hoảng, lo lắng tột độ liên tục vang lên trên suốt dọc đường, bọn họ thậm chí còn không thèm để ý những tiếng sột soạt hai bên bìa rừng.

Hơn một canh giờ sau, một tòa thành trì to lớn không kém Trung Châu Đệ Tam là bao hiện ra trước mắt mọi người. Bao vây bốn bức tường là một hào nước rộng chừng trăm mét.

"Thanh Hào thành!!!"

"Chúng ta tới rồi!!!"

"Thật sự đến nơi rồi!!"

Bỗng chốc mấy chục vạn người đua nhau nhắm hướng Thanh Hào thành chạy tới, qua vẻ mặt có thể thấy được sự phấn khích, vui mừng sau khi thoát khỏi cái chết của bọn họ.

Bãi đất trống diện tích chục dặm vuông rộng đến như thế nhưng khi đoàn người đông như kiến kia chạy ngang qua thì lại trở nên chật chội vô cùng.

Trên tường thành đằng xa, tất cả đều biết tình hình sẽ diễn ra như vậy, bởi lính do thám đã thông báo sự việc cách đây hơn mười phút nên không có mấy người kinh ngạc cho lắm.

Đứng ở đài cao trung tâm là hai thân ảnh, một nam một nữ, trông bộ dạng khuôn mặt giống nhau đến sáu phần, xem ra là chị em ruột hoặc là anh em ruột gì đó. Nam nhân cao to vạm vỡ, mày kiếm, mắt sáng, nơi cằm có chòm râu thưa mới mọc, một nam tử điển trai mang phong cách phương Tây cổ điển (mình so sánh để mấy bạn đọc dễ hình dung một tí, chứ ở cái thế giới này làm quái gì có phương Tây, phương Đông gì =))).

Nữ tử xinh đẹp mị hoặc trong bộ giáp phục mỏng manh, nhẹ nhàng, không dày cộm nặng nề như những người khác, hay nói nôm na dễ hiểu thì phần giáp trang chỉ có ở một vài chỗ chứ không che phủ toàn bộ cơ thể. Làn da trắng nõn mịn màng dị thường nhờ đó mà được lộ ra, ba vòng hoàn hảo như trong tưởng tượng của bao thanh niên yêu thích sự mũm mỉm đẩy đà, khuôn mặt thì càng khỏi phải nói, Erina có ở đây cũng chưa chắc dám ưỡn ngực tự cho là vượt trội, chỉ có đệ nhất nữ thần Dực Xà mới chiếm được thế thượng phong hoàn toàn.

Điều đáng nhắc tới ở đây chính là sự săn chắc, mạnh mẽ của người chinh chiến nơi sa trường chứ không phải vẻ mềm mại dịu dàng của tiểu thư khuê các. Càng đặc biệt hơn cả là vẻ ngoài lạnh như băng sơn tuyết liên, từ khí chất cho đến dung mạo, nếu nói nàng là khối băng vạn năm không tan, thì cái lạnh của "tiên nữ" băng lãnh Tiên Hào thành trước đây hay cô vợ không hiểu chuyện của Thiết Nham chỉ là một tảng băng nhỏ tùy thời bị hòa tan mà thôi, thật sự không đáng nhắc tới trước mặt cô nương xinh đẹp này.

Nam tử cao to mở miệng trước tiên.

"Guile, muội nói xem, ở Trung Châu gặp phải sự cố gì lại khiến cho đám kiến hôi này chạy tới đây lánh nạn? Thằng nhãi quái vật kia không lẽ lại bại trận nhanh như vậy, còn chưa đến nửa ngày mà, ta còn không nghĩ ở mấy tiểu Vương quốc của Kim Phượng có nhân vật nào đủ mạnh để hạ gục hắn."

Nữ tử xinh đẹp tên Guile không chút cảm xúc gật đầu, một kiểu chuyện đó chả liên quan gì đến ta cả, mà đúng thật là nó đâu có liên quan gì đến nàng...

"Hạ được hắn ta đồng nghĩa với việc thắng được huynh, hết tám phần chính là lão yêu quái nào đó do Đế đô phái xuống giúp đỡ."

"Vì sao lại chỉ có tám phần? Ta nghĩ là phải mười phần là như vậy mới đúng, nếu như người đến là một kẻ xa lạ không thuộc sự quản lý của Đế đô Kim Phượng thì lại càng vô lý, ở mấy tiểu Vương quốc quanh đây như Gondor, Hathem, Hada,... đều chẳng có cái gì giá trị đủ để cường giả Vũ Quân trở lên động tâm cả."

Nam tử nghi hoặc cúi nhìn muội muội đứng bên cạnh mình, nói về đầu óc và sự nhanh nhạy trong những việc tính toán như thế này thì nàng nói nàng đứng thứ nhì thì không có kẻ nào dám xưng đứng đầu. Đâu phải đơn giản mà cả Bát đại Đế quốc lại dùng hẳn một trận đại chiến quy mô ngang với việc chống lại Hải tộc để tranh giành một mình nàng.

Và một câu nói duy nhất của nữ nhân này đã làm cho trận chiến kết thúc một cách chóng vánh. "Mỗi ba năm ta sẽ đưa ra một yêu cầu, kẻ nào thực hiện được điều đó thì ta sẽ phục vụ trong vòng ba năm."

Và tất nhiên ba năm trước Địa Quy là phe cánh may mắn chiếm được nàng, đó là lý do vì sao một đại lục yếu hơn hẳn Kim Phượng lại có thể thắng cuộc và thậm chí là vào tận sâu trong lãnh thổ Kim Phượng, một thành trì đặc biệt quan trọng như Thanh Hào thành cũng bị đoạt lấy. Tất cả đều do chính tay Guile làm ra, không một ai phủ nhận được sự đáng sợ của nữ nhân này.

"Bách Nhãn Guile" là biệt danh mà người ta dành tặng cho nàng, nghe có vẻ hơi ghê tởm một chút nhưng đó là cách đánh giá xác thực nhất đối với năng lực của nàng.

"Tám phần là đã đánh giá cao sự gan dạ của Kim Phượng rồi đấy, nếu chính xác thì chỉ có sáu phần. Thứ nhất bọn chúng phải lưu giữ chủ lực cho trận chiến quyết định, lực chiến của Zero là Vũ Quân Lục tinh, muốn hạ hắn nhanh như vậy cũng phải là Vũ Tôn cấp, mà Vũ Tôn xuất chiến chắc chắn sẽ dẫn đến sự chú ý của Địa Quy. Bọn họ chỉ cần âm thầm phái ra hai người Vũ Tôn là có thể tiêu hao một con cờ chủ lực của Kim Phượng, mất sẽ nhiều hơn được."

"Thứ nhì chính là đại hoàng tử Darka cùng với Zones của Chu Tước Đế quốc đã tới Đế đô Kim Phượng, mặc dù muội không rõ là làm gì nhưng chắc chắn không ngoài chuyện cầu tình, bởi vì phía Bắc chu Tước đang bị Thiên Hổ toàn lực tấn công, phía Tây và Đông Nam thì lại đang phải đau đầu với hai Đế quốc Cang Luân, Thịnh Hà. Nếu không có sự trợ giúp hoặc biến cố nào bất ngờ xảy ra thì sau trận chiến năm nay, hai phần ba Chu Tước sẽ thuộc quyền sở hữu của kẻ khác, Trung Châu Đệ Ngũ bị xóa tên là điều không khó đoán."

Khuôn mặt lãnh tĩnh, kiên nghị của nam tử trở nên trắng bệch, nội tâm hắn một mảnh rung động thật sâu trước những lời của Guile. Hắn không thèm để tâm đến vì sao trong ba năm qua Guile vẫn luôn ở đây mà vẫn có thể biết sự tình ở bên ngoài rõ ràng đến thế, nàng ta luôn là như vậy, "Bách Nhãn" cũng từ đây mà có.

"Không lẽ lời tiên tri của bà điên kia là đúng, Hải Hà sẽ đại loạn thật sao? Nhưng vì sao lại khơi mào trên đầu Darka chứ?"

Nam tử lẩm bẩm một mình rồi sau đó như nhớ ra điều gì, hắn quay hẳn người nhìn muội muội lớn giọng hỏi.

"Vậy tên Darka kia thế nào? Kim Phượng sẽ đồng ý giúp Chu Tước chứ?"

Guile hiểu rõ ý anh trai mình là gì, nàng tất nhiên biết hắn, Darka và Zero đã từng là huynh đệ vào sinh ra tử cho nên làm sao mà hắn không lo cho Darka được. Nàng thở nhẹ không nhanh không chậm trả lời.

"Muội chỉ nói những điều muội nghĩ thôi, phạm vi muội dò xét không thể vào trong cấm điện của những Đế quốc khổng lồ kia được. Nhưng huynh cứ yên tâm, Nagudon là một lão già nham hiểm, làm sao lão có thể từ chối miếng thịt tươi ngon dâng đến tận miệng được chứ. Mười phần hết chín phần Darka vẫn còn sống, chỉ có điều sẽ phải thay đổi quốc tịch đôi chút."

"Thay đổi quốc tịch khác gì phản bội quốc gia của mình đâu, càng như vậy hắn mới càng thê thảm."

Nam tử lắc đầu cười khổ, Darka tính tình thế nào hắn thừa biết, tuy nhiên, việc đã định thì có làm gì cũng không thay đổi được nữa. Điều khiến hắn ngạc nhiên là sự phán đoán chính xác đến kinh người của cô em gái này, không phải lần đầu tiên thấy nhưng mỗi lần đều không giữ được sự bình tĩnh trước mặt nàng. So sánh với Guile thì nam tử thấy mình như một kẻ vũ phu không hơn không kém.

"Zodias!! Huynh đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa, thần bí nhân ẩn núp dưới nước huynh đã nghĩ ra biện pháp xử lý chưa?"

Guile lạnh lùng lên tiếng khiến nam tử giật nảy mình, nghe xong hắn mới vỗ đầu nhớ ra, đêm hôm qua có một cao thủ nào đó đã lén lặn xuống hào nước quanh tòa thành, nếu không phải Guile đã có dặn trước sẽ có trường hợp như vậy xảy ra thì hắn cũng không dễ dàng phát hiện tên kia. Theo lời nàng nói.

"Thanh Hào thành dễ thủ khó công, và cũng khó chạy nữa, đối phương dùng những cách thuần túy bài bản thì sẽ không bao giờ công phá được nếu thiếu người có thực lực Vũ Tôn. Nhưng đó chỉ dành cho mấy cái phương thức dùng binh theo sách giáo khoa, còn nếu như đối phương cho một ai đó giữ được cổng thành luôn mở thì Thanh Hào thành sẽ chính thức gặp nguy hiểm."

Thậm chí nàng còn tính đến khả năng Trung Châu Đệ Tam thất bại, một điều mà không ai nghĩ tới được. Phải biết Trường Thiên căn bản là nhân tố đặc biệt, hắn vô tình xuất hiện ở Hải Hà và bắt buộc phải tham gia chiến tranh để thu thập những gì mình còn khiếm khuyết.

Vậy khi Trung Châu thành đại bại thì điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

"Sẽ có hai trường hợp, một là gặp phải nhân tài mới nổi hoặc kẻ lạ mặt nào đó trợ giúp cho cánh quân Kim Phượng, và hiển nhiên kẻ này không thể nào là Vũ Tôn cấp được, toàn bộ Vũ Tôn cấp có mặt trên khắp đại lục đều thuộc quyền sở hữu của tám Đế quốc hùng mạnh, chỉ trừ mấy kẻ không màng đến thế tục, những người đó càng không có khả năng cho nên được loại trừ tất cả Vũ Tôn cấp.

Một khi Vũ Tôn cấp bị loại thì chỉ còn Vũ Quân cấp mới đủ sức thắng Zero, mà có thắng thì cũng sẽ thắng không quá vượt trội, Zero đáng sợ thế nào ai cũng biết rất rõ. Vì vậy hắn sẽ vừa đánh vừa lui quân về Thanh Hào thành để giúp binh lính có chỗ dựa, từ đó mới không bị rối loạn đội hình."

"Trường hợp thứ hai và cũng là trường hợp khó xảy ra nhất, đó chính là điều không tưởng như đã đề cập ở trường hợp một, hoặc là nhân vật Vũ Tôn cấp ẩn cư nào đó buồn chán nên tham gia giúp đỡ phe cánh Kim Phượng, hoặc là một lão quái Vũ Tôn được Đế đô bất chấp nguy hiểm liều lĩnh phái xuống.

Nếu điều đó xảy ra vậy thì Zero sẽ bại cực kỳ nhanh chóng, quân thủ thành sẽ chịu tổn thất thảm trọng mang tính hủy diệt. Bỏ của chạy lấy người chắc chắn diễn ra, vừa đánh vừa lui ngược lại sẽ càng khiến họ chết nhanh hơn mà thôi. "

"Và khi một trong hai trường hợp trên xảy ra, với tính cách của huynh thì hạ cổng thành là chuyện ai cũng đoán được. Nguy hiểm đối với Thanh Hào thành bắt đầu từ đây, nếu bị một thứ gì đó núp ở dưới nước chờ đợi thời cơ thì khi cổng thành hạ xuống, thứ đó sẽ khiến nó không thể đóng lại được nữa.

Zero không cản được bước tiến của nhân vật mấu chốt kia thì huynh càng không thể làm được, Thanh Hào thành thất thủ chỉ còn là vấn đề thời gian."

Đó là tất cả những gì Guile nói với Zodias cách đây ba ngày, trước cả khi Trường Thiên nghĩ ra cách thức hạ một lượt hai thành, dù không đúng hoàn toàn với sự thật, nhưng cũng hết chín phần là chính xác, phần còn lại là do nhân tố đặc thù xuyên không Trường Thiên của chúng ta.

Không phục không được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.