Vạn Giới Chí Tôn

Chương 88: Đông đủ



Zodias day day trán, bộ dạng phiền não không nói cũng biết.

"Người trốn dưới hào nước thực lực không tầm thường chút nào, cho dù ta xuất thủ cũng chưa chắc đã hoàn toàn thắng được hắn."

"Vậy thì không cần phải mở cổng thành ra làm gì nữa!"

Guile hời hợt đáp lời Zodias, đối với nàng thì có mất Thanh Hào hay không cũng không liên quan đến nàng, hợp đồng ba năm đã hết cách đây hai tháng rồi. Nàng ở lại Thanh Hào cơ bản là vì người anh trai tính tình bốc đồng nhưng lại rất trọng nghĩa khí này.

Như nghe được chuyện vô lý nhất trên đời, Zodias trợn mắt nhìn em gái mình.

"Muội nói vậy là có ý gì, còn Zero thì..."

"Zero không có mặt trong đám người ngoài kia!!"

Câu nói của Guile giáng một trọng quyền vào mặt Zodias, hắn vội vàng quay đầu quan sát thật kỹ đoàn quân cắm đầu cắm cổ chạy ngoài kia.

Một phút...

Hai phút...

...

Mười phút trôi qua, quả thật Zodias không hề thấy Zero có mặt trong đó, hắn thầm nghĩ kỹ lại cũng thấy đúng, tính cách Zero như thế nào chứ, cho dù chết cũng không bao giờ làm ra loại hành động bỏ chạy bán sống bán chết như thế này.

Zodias đang muốn hỏi ý kiến Guile thì nàng đã lên tiếng giải đáp.

"Một là đã chết, hai là bị bắt. Tám phần là đã chết, từ năng lượng dao động ở khu vực Trung Châu thì có thể thấy có Vũ Tôn cấp ra tay, thậm chí là có hai người, tu vi không một ai dưới Vũ Tôn Tứ tinh cả."

"Hai Vũ Tôn!!!"

Khuôn mặt tuấn tú nháy mắt trắng bệch, đùa cái gì vậy, một Vũ Tôn cũng đủ để Zero chết mất xác rồi huống gì tận hai tên, chênh lệch đẳng cấp không phải là thứ có thể dùng hai từ "quái vật" hay "biến thái" là dễ dàng lấp đầy. Zodias thất thần thầm nghĩ, nhưng vì sao lại có đến tận hai người Vũ Tôn cấp cùng đến chứ?

Đừng nói là Zodias mà ngay cả Guile cũng không hiểu cho lắm, bởi vì một trong hai khí tức kia vừa quen thuộc mà vừa xa lạ nên nàng không dám khẳng định suy đoán của mình.

Nghĩ tới việc Zero tử trận, Zodias liền nắm chặt hai bàn tay đến nỗi máu tươi đã chảy ra rơi từng giọt xuống đất. Đôi mắt vằn lên những tia máu tràn đầy phẫn nộ, hắn hạ quyết tâm chốc nữa dù liều mạng cũng phải làm được điều gì đó báo thù cho người anh em đã khuất.

Trong khi hai người nói chuyện thì ở bên dưới đám tàn binh của Trung Châu Đệ Tam cũng đã đến trước hào nước.

"Xin hãy mở cổng cho chúng tôi vào với!!!"

"Xin hãy mở cổng ra, bọn tôi là binh lính ở Trung Châu Đệ Tam!!!..."

"Làm ơn...."

...

Vô số âm thanh van xin truyền đến tai Zodias, còn riêng Guile thì lạnh lùng, hờ hững như không nghe thấy. Zodias ngửa đầu lên trời thở dài một hơi.

"Cái gì đến rồi cũng sẽ đến, cho dù ta đóng cổng thì trước sau gì nó cũng bị mở ra, chi bằng ta hạ cổng để cứu vớt đám tàn binh của người huynh đệ quá cố kia, giúp đỡ hắn những gì ta có thể làm được."

"Mở cổng ra!!!"

Giọng nói uy nghiêm, hữu lực vang vọng bốn phương tám hướng, mấy chục vạn binh lính như được đặc xá vui mừng nhảy nhót.

Cánh cổng bằng gỗ được gia cố kim loại hạng nặng diện tích chục dặm vuông chậm rãi hạ xuống, bắt ngang con hào sâu hun hút.

Tuy nhiên dị biến lại phát sinh đúng thời điểm mang đến cho muôn người hy vọng sống sót này, từ trong dòng nước bên dưới tấm cửa gỗ hai bàn tay khổng lồ dùng tốc độ cực nhanh phóng ra khỏi mặt nước bấu chặt vào cánh cửa. Tiếp sau đó là một cái đầu lâu to lớn quen thuộc ngoi lên, không ai khác ngoài Thiết Nham đã vắng mặt mấy chương gần đây cả.

Cảnh tượng diễn ra khiến đám lính chuẩn bị chạy qua cầu sững sờ đứng trân trối tại chỗ, không một ai đủ can đảm dám bước tiếp.

"Cự Nhân tộc, không đúng, Cự Nhân tộc không thể to lớn như tên này được."

Zodias ngưng trọng lẩm bẩm, rốt cuộc cũng biết kẻ núp dưới nước từ đêm hôm qua là nhân vật như thế nào rồi. Dù kết quả đã được đoán trước nhưng chỉ có một tên khổng lồ quái cỡ như thế kia dám ngang nhiên chặn cầu thì cũng quá kinh người rồi. Là tự tin vào bản thân đến mức ngông cuồng hay ngu xuẩn hết thuốc chữa?

Tuy nhiên, biết thì biết, còn bây giờ điều quan trọng là phải nhanh chóng hạ gục tên khổng lồ ấy đi để tránh phát sinh thêm nhiều tình huống bất lợi.

"Tiễn thủ, Ma pháp sư, đại pháo chuẩn bị đợi lệnh!!!"

Zodias giơ cao tay ra hiệu, chờ khi mọi người đã vào vị trí thì hắn vung mạnh về phía trước.

"Bắn!!!"

Ngay lập tức có vô số vòng ma pháp hiện ra trên không trung, những cung tên do binh lính bắn ra khi đi qua vòng tròn map pháp đó thì đột nhiên số lượng tăng lên gấp chục lần, trăm thành ngàn, ngàn thành vạn,... Chẳng mấy chốc một cơn mưa mũi tên nhắm Thiết Nham lao vút xuống.

"Trò mèo!!"

Thiết Nham khinh thường xì mũi, hắn dứt khoát nhảy hẳn lên cầu, đã hiện thân thì cần gì phải ở dưới nước chờ người tới bắt, thà liều mạng chiến một trận cho sảng khoái không phải tốt hơn sao.

Thân hình nặng nề của hắn nhanh nhẹn đến mức khiến người ta có cảm giác hoa cả mắt, chỉ tíc tắc ngắn ngủi đã thấy hắn đứng vững vàng trên cầu.

Thiết Nham đến nhìn cũng không thèm nhìn đám cung tiễn đầy trời kia, ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn tập trung vào hai thân ảnh ở trung tâm tường thành, chính xác là đang đứng đối diện với hắn.

Toàn thân Thiết Nham bất động như ngọn núi thái sơn hùng vĩ, đợi đến khi mưa tiễn đến gần sát trước mặt hắn mới mở miệng rống to một tiếng.

Âm ba mạnh mẽ cuốn bay tất cả mũi tên trên cao, thậm chí làm cho binh lính trên tường thành phải vội vàng cúi người xuống để né tránh sóng âm lan tới.

Hành động tiếp theo càng khiến người ta giật mình, chỉ thấy Thiết Nham đưa ngón trỏ chỉ thẳng mặt Zodias rồi lắc lắc ý bảo "nhiêu đó vẫn chưa đủ!", sau đó hắn lại chỉ vào mặt Zodias một lần nữa, lần này hắn không lắc như trước mà nắm chặt bàn tay lại rồi chỉ ngón cái vào người mình, "ngươi, chiến với ta!!!"

Zodias là ai chứ, dù không thông minh đến quỷ khóc thần sầu như em gái mình nhưng ít nhất hắn cũng không phải hạng đầu óc ngu si tứ chi phát triển. Cho nên ý đồ khiêu khích của Thiết Nham hoàn toàn thất bại, Zodias cười lạnh quay đầu nhìn mấy vị tướng đứng sau lưng mình gật nhẹ đầu.

Hơn mười cao thủ Vũ Hoàng cấp bậc hiểu ý đồng loạt bước về phía trước sau đó nhảy xuống trước mặt Thiết Nham, Zodias cũng tương tự nhảy theo sau mọi người, hắn biết đông thì đông thật nhưng không thể hạ được Thiết Nham dễ dàng như vậy, không tự mình chủ trì quần công thì Zodias không cảm thấy yên tâm được.

"Ngươi đạt đến cấp độ này cũng không phải chuyện dễ dàng, ta không biết vì điều gì mà ngươi lại đi trợ giúp cho đám tiểu quốc yếu ớt kia nhưng... ta khuyên ngươi tốt nhất nên rời khỏi nơi này ngay bây giờ, nếu động thủ thực sự thì ngươi chắc cũng đã đoán ra được kết quả rồi chứ?"

Zodias âm trầm lên tiếng, hắn không muốn đánh nhau với tên khổng lồ trước mặt lúc này, ai biết hạ được hắn sẽ mất bao lâu, đến khi đại quân phe địch đuổi tới thì mọi chuyện đã muộn.

Trả lời hắn là sự mỉa mai, khinh bỉ của Thiết Nham.

"Sao? Sợ rồi à? Kết quả mà ngươi nói ta không biết mà cũng không quan tâm, ta chỉ biết nếu không hoàn thành nhiệm vụ mới chính thức xong đời. Hắc hắc!!"

Zodias gật đầu không nói gì nữa, hắn nghiêm nghị vung tay.

Nhận được lệnh, hơn mười đạo thân ảnh như tên rời cung phóng tới Thiết Nham.

"Liệt Điểu!!!"

"Du Tâm Kích!!!"

"Liệt Diễm Phần Thiên!!!"

...

Hàng loạt các chiêu thức đủ màu sắc sinh động nhắm hướng Thiết Nham mà công kích, trong vẻ đẹp tráng lệ đó là uy lực khủng bố người gặp người sợ.

Trong khi một số người dùng cách tấn công NUIW5KFD cự ly xa thì số còn lại vòng ra đằng sau chờ đợi cơ hội nhất kích đắc thủ.

ẦM!!!...ẦM!!!...

Từng âm thanh từ những vụ nổ vang dội khắp tứ phía, trong làn khói bụi một thân ảnh khổng lồ dần dần hiện ra, hoàn hảo không chút tổn hại nào. Thiết Nham lười biếng lắc lắc cổ, Cự Nhân tộc của hắn nổi danh trên đại lục Song Giới là dựa vào nhục thân cường hãn không hề thua kém cự long, thậm chí khi biến về trạng thái hoàn mỹ nhất thì còn mạnh hơn một bậc. Tu vi căn bản là thứ phụ, không đáng nhắc tới, thứ đó trong mắt Cự Nhân tộc cốt yếu là để đánh giá đẳng cấp nhục thân của tộc nhân mà thôi.

Mấy đòn công kích vừa rồi chỉ đủ gãi ngứa chứ không làm gì được hắn cả. Trong mắt Zodias lóe lên tia dị sắc, sự tình càng ngày càng khó chơi rồi.

Đột nhiên hắn và Thiết Nham đồng thời ngẩng mạnh đầu, trên bầu trời cao vút có vô số chấm đen đang di chuyển càng ngày càng gần Thanh Hào thành. Người xung quanh thấy hành động kì lạ của cả hai thì tò mò ngẩng đầu nhìn theo, không một ai phát hiện Guile đã nhìn lên bầu trời trước đó vài phút rồi, có điều vẻ mặt nàng không hàm chứa sự bất ngờ cùng sợ hãi như mấy người bên dưới, biểu cảm của nàng giống như chỉ có một kiểu duy nhất đó là lạnh, lạnh và lạnh.

Không để bọn họ chờ lâu, những điểm đen kia nhanh chóng hóa thành hàng vạn con rồng hung ác, đáng sợ, dẫn đầu chúng là một con cự long với sải cánh mấy trăm mét, cái bóng của nó trải dài trên mặt đất khiến người bên dưới cảm giác cả bầu trời đều bị che khuất.

Từ trên lưng con cự long có một giọng nói vọng xuống.

"Đầu to, xem ra ngươi vẫn còn sống nhỉ, bọn ta đến hỗ trợ cho ngươi đây!!!"

Thiết Nham tối sầm mặt, không cần nhìn cũng đoán ra người vừa lên tiếng là ai, chỉ có một kẻ duy nhất gọi hắn là "Đầu to". Mẹ kiếp, thân hình lão tử chuẩn như vầy mà ngươi bảo đầu to, to cái chỗ nào??? Thiết Nham thầm mắng trong lòng, hắn hướng con cự long cười khinh miệt.

"Mít ướt, ngươi tới đúng lúc lắm, bọn này định chơi cắn hùa, ta đang cần vài đứa trợ giúp dọn dẹp bớt đường đi đây!!!"

Hắn vừa dứt lời thì một thân ảnh xuất hiện ngay trước mặt, mặc dù người này bé hơn Thiết Nham không biết bao nhiêu lần nhưng vẫn tung cước đá thẳng vào miệng hắn.

"Ngươi vừa sủa cái chó gì vậy? Thằng nhãi con này, tưởng to con mà ta sợ ngươi sao???"

"Không biết sống chết! Để lão tử nhổ bớt vài cái răng của ngươi để ngươi nói chuyện được thơm tho hơn!!"

Thiết Nham nào chịu kém cạnh, vẫn giữ nguyên kích thước cơ thể, mặc kệ người nào nói ỷ lớn hiếp nhỏ, cứ đập tiểu tử này một trận đã rồi tính sau.

Ngay khi cả hai sắp va chạm thì một thân ảnh mềm mại khác hiện ra chắn ở giữa, như có phản xạ tự nhiên, hai người ép buộc bản thân dừng đòn công kích lại. Lực phản chấn làm cho cơ thể họ nhộn nhạo nhưng vẫn cắn răng nhịn xuống, ai chặn họ cũng mặc kệ tuy nhiên người mới đến này lại không dám bỏ qua, chẳng may nàng bị gì thì Trường Thiên còn không vặt cổ hai người một lượt sao. Tuy hắn chưa xác nhận nàng là nữ nhân của mình nhưng sự mập mờ giữa hai người là vẫn có, để an toàn thì hai người thà tự hại bản thân còn hơn.

"Đánh nhau vui lắm sao? Hay là để lão nương chơi cùng các ngươi nhé? Nhưng mà nói trước, đại nhân sắp tới nơi này rồi đấy, để ngài nhìn thấy nhiệm vụ chưa hoàn thành mà các ngươi đã đấu đá lẫn nhau thì lúc đó...?"

Erilu đưa tay lên cổ vạch ngang một cái, động tác của nàng phối hợp với vẻ đẹp câu dẫn nam nhân thực sự khiến người ta kinh tâm động phách, có điều Thiết Nham và Gaia lại không dám tơ tưởng điều gì xa xôi, họ chỉ đang nhớ tới khuôn mặt lạnh lùng cùng với nụ cười nửa miệng vừa quen vừa đáng sợ kia.

Bất giác hai người nhìn nhau nuốt ực một ngụm nước bọt, cả hai cùng lắc lắc đầu sau đó hít sâu vài hơi chỉnh đốn lại tác phong, một lớn một nhỏ quay đầu nhìn hằm hằm đám người Zodias. Đây chính là đối tượng bọn họ chuẩn bị trút giận.

Thiên Long quân đoàn đã tới, Sư Thứu quân đoàn cũng có mặt.

Mặt đất bất ngờ truyền đến từng trận rung động nhè nhẹ, nhưng rất nhanh đã trở thành những tiếng ầm ầm, âm thanh như đánh thẳng vào nội tâm đang run rẩy của đám tàn binh bị kẹt lại ở đây, trực tiếp tiêu diệt niềm hy vọng nhỏ nhoi còn sót lại trong lòng mỗi người.

Chưa đầy năm phút một đạo quân đông nghìn nghịt cuốn theo vô tận bụi mù hiện ra trước mắt mọi người, toàn bộ đều cưỡi chiến mã sáu chân hoặc mãnh thú thiên về nhanh nhẹn. Binh đoàn lướt qua chục dặm mảnh đất trống trong chưa đầy năm phút, tốc độ dù là Zodias cũng kinh hãi không thôi. Từ khi nào mà đội quân của tiểu quốc Kim Phượng lại có sức di chuyển mãnh liệt đến như vậy, dù là Thần binh của Đế quốc thì cũng không cao hơn bao nhiêu.

"Tam Lang Eric cùng binh đoàn Phục Hận có mặt!!!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.