Đoàn Dự sửng sốt! Tuyệt thế võ công? Chàng lập tức lắc đầu: "Vị tiền bối này, tiểu sinh cho rằng trên đời biết nhiều võ công thì dễ phạm tội, vì thế tiểu sinh không muốn học võ, cứ đánh đánh giết giết, chẳng bằng cứ tự tại đọc sách vẫn hơn."
Đoàn Dự nhìn không ra nông sâu của người đối diện, nhưng nếu đã có ý định truyền thụ võ công cho mình, thì chắc là không có ác ý gì với mình cả, nên gọi một tiếng tiền bối cũng không mất gì.
Thôi Bác Văn hai mắt trợn tròn, "Tiền bối!? thôi được rồi, thì cứ coi như tiền bối đi!"
Lập tức lại nhìn Đoàn Dự nói: "Ngươi đừng vội cự tuyệt, võ công này của ta hoàn toàn không giống với võ công của bọn người giang hồ kia, một bộ chính là tuyệt đỉnh khinh công bộ pháp, là phương pháp bảo mệnh độc nhất vô nhị trên giang hồ, bộ thứ hai chính là phương pháp hấp thu nội lực của người khác để bản thân sử dụng, không cần vất vả luyện công một cách buồn tẻ, chỉ cần khi nào gặp phải mấy bọn ác nhân là việc xấu thì ra tay trừng trị một chút là được rồi."
Lão Thôi vừa nói xong, liền cảm thấy người mình như cao lớn hơn! Như một cây cỏ trong gió nhẹ, rung động một cách mãnh liệt!
Nghe Thôi Bác Văn giới thiệu, nếu bảo Đoàn Dự không động tâm thì đúng là giả dối, vừa rồi bị Vô Lượng kiếm phái đuổi giết, mới trượt chân ngã xuống vách núi này, nếu như có một môn khinh công thượng thừa để chạy trốn, thì thật là thuận tiện hơn rất nhiều.
Về phần công pháp hóa nội công của người khác cho mình dùng, thì hắn không muốn học, trong ý thức hắn, vẫn luôn bài xích việc động thủ với người khác.
Quan trọng nhất chính là hắn vốn là thế tử của nước Đại Lý, trong xương cốt có sẵn một cỗ ngạo khí,trong cung người muốn bảo hộ hắn nhiều không đếm xuể, hà tất gì hắn phải tự thân động thủ chứ.
Nghĩ tới đây, Đoàn Dự khoát tay, cúi đầu một cái thật sâu, rồi nói:
"Có đạo lý rằng vô công bất thụ lộc, võ công của tiền bối quả thực là rất thần kỳ, nhưng tiểu sinh chỉ sợ không có gì để báo đáp."
Thôi Bác Văn nghe vậy, liền hiểu rõ ràng tâm tư Đoàn Dự đã có chút lung lay rồi!
Còn về phần báo đáp, thì hiện giờ hắn cực kỳ thoải mái, Tiểu Y đã cho hắn biết, từ lúc nói chuyện với Đoàn Dự đến giờ, chỉ số năng lượng nhân quả bắt đầu nhấp nháy tăng lên rồi.
Cứ mỗi giây là 10 điểm, tâm tình hắn sảng khoái vô cùng! Đặc biệt là khi Đoàn Dự nói câu kia, năng lượng nhân quả lập tức nhảy vọt 100 điểm, chắng bao lâu, Thôi Văn Bác đã ẵm trọn 600 điểm năng lượng rồi.
Thôi Bác Văn cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
" Ta và ngươi gặp được nhau tức là có duyên, cần gì nói chuyện báo đáp"
Thôi Bác Văn diễn ra phong phạm cao nhân, khoát tay áo nói.
Mỗi động tác của Lão Thôi đều vô cùng tiêu sái, nhưng hắn quên mất hiện giờ trên người mặc toàn lá cây, lại làm ra vẻ cao nhân, nhìn vô cùng kỳ quái.
Trên mặt Đoàn Dự hơi run run, chẳng lẽ vị này đúng thật là một cao nhân ẩn sỉ? Chỉ có điều, trang phục quả thật là có chút đặc biệt, không lẽ mỗi vị cao nhân đều có những sở thích kỳ quái như thế sao. Đến lúc này thì hắn mới khẳng định rằng rất có thể đã gặp được cao nhân.
Hắn đã từng nghe phụ thân đề cập qua một ít cao nhân ở ẩn, có lẽ người này chính là một vị như thế, dù sao thì võ công như thế, thì có nhà nào không giấu cho kĩ, cứ nhìn Nhất Dương chỉ của Đoàn gia nhà hắn thì biết.
Chỉ nhờ bộ công pháp này mà Đoàn gia có thể sáng lập nên một Hoàng triều to lơn như hiện nay.
Mà bây giờ lại có người muốn truyền thụ võ nghệ cho hắn, lại còn là một người xa lạ mới gặp mặt lần đầu, điều này làm cho trong lòng Đoàn Dự vô cùng cảm động, đây có lẽ chính là sự tín niệm tuyệt đối giữa người với người rồi.
Trong lòng Đoàn Dự cảm thán vô cùng, hắn nhớ lại từ lúc bỏ nhà trốn đi đến nay, thấy nhiều nhất là cảnh người lừa ta gạt, một tâm hồn trong sáng như trẻ thơ của hắn cũng đã bị bào mòn bảy tám phần rồi.
Thế nhưng ngay tại thời điểm hắn cho rằng trên thế gian này không có thiện tâm, lại đúng vừa lúc hắn gặp rủi ro mà rơi xuống đáy cốc, thì lại có người xuất hiện đưa than hồng sưởi ấm ngày tuyết rơi. Thời khắc này, Đoàn Dự thực sự cảm động, nước mắt bất giác chảy ướt đẫm khuôn mặt.
"Thật là người tốt nha! Đây mới chân chính là người tốt mà Khổng Mạnh đã nói đến đây mà."
Thôi Bác Văn nhìn Đoàn Dự đứng đối diện, trong nội tâm cảm thấy hơi ngột ngạt.
"Chuyện quái gì đang xảy ra thế này, sao tự nhiên lại khóc, ta có nói cái gì đâu chứ!"
Lão Thôi nghĩ mãi không hiểu.
Đoàn Dự đột nhiên bừng tỉnh, vị tiền bối cao nhân vẫn còn đang đợi hắn trả lời, hắn cảm thấy cứ như thế này thì thật là thất lẽ, vội vàng cúi đầu. Nói: "Tiền bối đã nói như vậy, nếu tiểu sinh cứ từ chối mãi thì thật là không phải, ta sẽ học!"
Thôi Bác Văn vô cùng mừng rỡ!
Đúng thế, muốn học là đúng rồi, ngay khi Đoàn Dự nói ra hai chữ muốn học, thì Tiểu Y nói với Thôi Bác Văn, vừa xong hắn đã được nhận thêm 1000 điểm năng lượng nhân quả.
1000 điểm nhân quả chính là tương đương 1000 điểm năng lượng đó, cứ vừa nói chuyện vừa kiếm được điểm thật dễ dàng, hắn nghĩ về sau có lẽ cứ tìm mấy vị cao thủ ở các đại phái nói chuyện tâm tình, gia tăng tình cảm, thế thì chẳng phải sẽ có thể thu về vô cùng năng lượng nhân quả sao.
"Chỉ có điều, tiểu sinh chỉ muốn học thủ đoạn chạy trốn bảo mạng là đủ rồi, về phần thần công hấp thụ nội lực của người khác xin được để dành cho người khác!"
Nếu lúc đầu đầu Đoàn Dự từ chối không học Bắc Minh Thần Công vì không thích võ công, thì hiện tại không phải lý do như vậy, hắn cho rằng được vị cao nhân tiền bối đối diện truyền thụ võ công là một cơ duyên lớn bằng trời, nên không dám tham lam nhiều.
....
Thôi Bác Văn sững sờ! Sao lại không học Bắc Minh Thần Công?
Đứa nhỏ này lại thích tìm đường chết rồi mà, không có Bắc Minh Thần Công thì Đoàn Dự lấy vốn đâu ra mà diễn hí kịch tranh giành với người ta?
Thôi Bác Văn nghĩ bụng hay là thử lừa Đoàn Dự một phen, mặc dù hắn biết trong khi nói chuyện sẽ phần nào làm cải biến vận mệnh của Đoàn Dự, nhưng ít nhất hắn không nghĩ sẽ cho Đoàn Dự xem bức họa thần tiên tỷ tỷ của hắn ở trong bí kíp, không thì làm sao sau này hắn có thể xây dựng được một mối thân tình với Vương Ngữ Yến được chứ.
Chỉ là hắn cũng không muốn hại chết Đoàn Dự, trong Thiên Long Bát Bộ, Đoàn Dự nhờ vào Bắc Minh Thần Công đã cứu mạng rất nhiều người, nếu như bây giờ hắn không học, thì thật sự sau đây có thể kết truyện luôn được rồi.
Thôi Bác Văn vừa muốn mở miệng, thì bỗng nghe Đoàn Dự lên tiếng "Có thể được tiền bối truyền thụ võ công, đã là vạn phúc của Đoàn Dự, vãn bối thật không dám tham lam, nếu mà tiền bối cố ý truyền cả hai bộ, thì vãn bối nguyện chết cũng không học."
Thôi Bác Văn há hốc mồm, không biết nên khuyên như thế nào mới phải, đứa nhỏ này thật là ngốc a! Vốn hai bộ võ công này đều là của ngươi cả, ta đây chẳng qua là nhanh chân đến trước một bước mà thôi.
Hiện tại Đoàn Dự lại bày ra bộ dáng, nếu ngươi dám dạy ta hai bộ võ công, ta sẽ chết cho ngươi xem.
Thôi Bác Văn im lặng, ngẩng đầu nhìn trời! Không phải là ta không trả lại cơ duyên cho Đoàn Dư, mà là người ta không muốn đó nha! Aizz!
Lúc này giọng nói của Giới linh Tiểu Y lại vang lên trong đầu hắn: "Chủ nhân vừa nhận thêm 5000 điểm năng lượng nhân quả!"
Óe! 5000 điểm năng lượng nhân quả, ở đâu ra nhiều thế.
"Tiểu Y, 5000 điểm này từ đâu mà tới vậy?"
"Chủ nhân, người ở đây vừa cải biến vận mệnh ban đầu của nhân vật! Hắn đáng lẽ phải ở chỗ này học được Bắc Minh Thần Công và Lăng Ba Vi Bộ, nhưng vì chủ nhân vừa tham gia, nên Đoàn Dự chỉ học được Lăng Ba Vi Bộ, vận mệnh tương lai của hắn đã bị thay đổi không biết bao nhiêu lần rồi. Do đó chủ nhân bị lây nhiễm một lượng lớn nhân quả!"
Thay đổi nội dung cốt truyện còn có thể được thêm điểm nhân quả sao? Thôi Bác Văn mơ hồ đã hiểu ra cách thức thu thập năng lượng nhân quả, đơn giản chính là vốn vận mệnh của những nhân vật này đã được an bài sẵn, thông qua việc trao đổi và giao tiếp ngươi làm thay đổi vận mệnh của bọn họ, thế là thu được số lượng lớn nhân quả vào bản thân.
Nghĩ vậy, trong lòng Thôi Bác Văn thầm than, "Đành phải xin lỗi Đoàn Dự vậy, vì hạnh phúc của ta, ta buộc phải hi sinh ngươi vậy."
"Được rồi! Nếu như thế, ta cũng không tiện ép buộc ngươi nữa, ngươi hãy xem cho kĩ, đây là bộ pháp của ta!"
Trong đầu Thôi Bác Văn gọi nhỏ Giới Linh Tiểu Y!
"Ta muốn học Lăng Ba Vi Bộ"
Muốn lừa được người, thì ít nhất bản thân cũng phải biết trước, đương nhiên có thể sẽ chỉ giống như một cái máy đọc, nhưng mà như thế không phải là ít đi một ít phong phạm cao thủ sao.
"Chủ nhân, học Lăng Ba Vi Bộ cần trả 500 điểm năng lượng, có muốn học hay không!?"
"Không tồi! Nhưng sao lại là 500 điểm, không phải lúc trước ngươi nói học hai bộ cũng chỉ mất 500 điểm, vậy ta tách ra làm đôi thì phải tính là 250 điểm chứ, vì sao lại vẫn là 500 điểm!" Mặc dù số 250 không phải là điềm tốt lành gì, nhưng mà dính dáng đến việc có thể mặc cả chút ít điểm năng lượng, thì hắn cũng không còn ngại mấy con số xấu đẹp làm gì.
"Chủ nhân lại hơi quá coi thường năng lực của Vạn Giới Chỉ Hoàn, chỉ là hai cuốn sách rách nát mà thôi, quán thâu cho người thật ra không khó, chỉ có điều để quán thấu thì phải mở khóa tính năng mới, chính là tính năng học tập kèm theo thu nạp mà thôi, thế cho nên mới cần tới 500 điểm."
Thì ra là thế, Thôi Bác Văn nghe Tiểu Y nói, đột nhiên cảm giác có chỗ nào đó sai sai...
Phải rồi, khi Tinh luyện thì nàng bảo là cần 1000 điểm, chẳng phải tính năng Tinh luyên cũng chưa có mở sao?
"Tiểu Y, ngươi nói thật cho ta biết, có phải tính năng Tinh luyện cũng chỉ là một cái đồ để trang trí không, rốt cuộc thì còn bao nhiêu tính năng chưa được mở khóa nữa hả!?"
Thôi Bác Văn đột nhiên có cảm giác bị cái nhẫn này lừa, mặc dù vừa rồi hắn đã lừa gạt Đoàn Dự, thu được không ít năng lượng nhân quả, nhưng trên thực tế, mở khóa tính năng Học tập cũng đã phải trả 500 điểm, còn cái tính năng tinh luyện kia không biết có còn phải mất thêm phí tổn gì khác nữa không.
Tiểu Y trầm mặc một lát, rồi yếu ớt nói: "Thật ra, chủ nhân chưa hoàn toàn hiểu rõ toàn bộ năng lực của Vạn Giới Chỉ Hoàn, hiện tại mới chỉ mở khóa được ba tính năng cơ bản nhất mà thôi, nếu như Vạn Giới Chỉ Hoàn được thăng cấp, thì những tính năng này sẽ không phải mất phí nữa!"
Thăng cấp!? Thôi Bác Văn sững sờ, "Thăng cấp ư, nếu như không cần hao tổn năng lượng mà vẫn học được thì tại sao lại không thăng cấp luôn cho xong."
"Chủ nhân, để thăng cấp lên cấp hai, năng lượng cần là, 50 triệu điểm, chủ nhân muốn nâng cấp hay không?"
Giờ phút này, xung quanh Thôi Bác Văn đã hoàn toàn chìm vào im lặng tuyệt đối! Một ngọn gió đìu hiu vừa thổi qua.