Vạn Giới Pháp Thần

Chương 485: Hàng muggle dùng tốt



Cuộc chiến một nghìn năm trước, không, nói chính xác hơn là một cuộc đại thanh tẩy, số lượng phù thủy trên toàn bộ châu Âu giảm đi một cách rõ rệt, buộc bọn họ sau này phải rời khỏi tầm mắt của dân Muggle, bước vào thời kì ở ẩn.

Rồi tới trận chiến hiện tại, Ambrose cảm thấy mình càng phải chuẩn bị kĩ càng hơn, bố trí nhiều hơn không chỉ ở Châu Âu. Cậu đưa ánh mắt hướng tới bên kia bờ Đại Tây Dương.

Bắc Mỹ là một vùng đất vô cùng phức tạp với vô số thế lực phi nhân loại, thế lực thổ dân, thế lực phù thủy hiện đại. Mặt khác, nó trước kia là vùng đất đài ải các chủng tộc ma pháp sau khi bọn họ bị phù thủy đuổi khỏi châu Âu.

Vì vậy, nhìn mặt bằng chung, phù thủy ở đó có số lượng đông hơn, mạnh mẽ hơn ở lục địa già nhiều. Mặc dù đó không phải nơi đám Elder tập trung tiến đánh, nhưng cũng cần quy hoạch một phen.

Sau đó, Ambrose lại nghĩ tới phương đông, đó là lãnh thổ của một vị Great Elder tối cao - Benzaiten, người mạnh không kém tổ tiên Elder Erebos nhà Karling. Một mình bà ta độc chiếm phương đông, có lẽ giờ bà ta khủng bố nhất trong tất cả Great Elder tối cao.

Nghĩ tới vị làm chủ phương Đông này, trong đầu cậu lại hiện lên hình ảnh của Takagi, trong lòng không khỏi nở một nụ ‘cười hiểu ý’:

“Cô nàng này xem ra còn giấu cậu rất nhiều chuyện, chốc nữa phải ‘trừng phạt’ cô nàng này một trận mới được.”

Hít một hơi thật sâu đè xuống cơn bạo động dưới bụng, Ambrose tự nhủ: “Đến lúc để Takagi tham gia vào mọi chuyện rồi…”

Quyết định, Ambrose nhìn xuống bác quản gia hài lòng lên tiếng:

“Chuyện ở bên Pháp bác giúp cháu chú ý hơn, ở Anh mọi thứ đã khá ổn rồi. Mục tiêu của ta là khống chế Bộ pháp thuật Pháp.”

“Tôi hiểu thưa cậu chủ, tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Baemyn khom người, tư thế chuẩn quản gia cung kính nói.

Ambrose ánh mắt rời khỏi cha của Fayola, cậu nhìn người đứng đầu trong các Đại hiền giả, đó là một người quen, Ambrose trước đó cũng bất ngờ khi ông ta theo cậu trở lại thế giới thực.

“Coriakin Thống đốc, Helios Đại hiền không sao chứ?”

Coriakin chính là chủ nhân của hòn đảo vô hình - là nơi ông ta cai quản, chăm sóc những cư dân Thất đại đảo quốc bị Cái ác đầu độc khiến biến dị ngoại hình làm một chân tiêu biến còn một chân lại to bành ra.

Đồng thời, ông từng là một ngôi sao, và là đồ đệ của Ẩn sĩ, sư đệ của Helios Đại hiền giả. Mà tính ra, Ambrose có thế xưng hô với vị thống đốc này một tiếng ‘sư huynh’ vì Ẩn sĩ là một phân thân, không, chính xác hơn là một phần tách ta từ cha của cậu, ngài Philip Karling.

“Vâng, ông ấy đã ổn định lại, sư huynh bị tổn thương không nghiêm trọng lắm, tĩnh dưỡng một tuần là có thể đi lại được bình thường.”

Ambrose nghe vậy trong lòng hơi nóng nảy, cậu nhìn sang Fayola và thấy rõ nét lo lắng, dù rất nhỏ trong mắt cô bé. Ambrose và Fayola đều hiểu Coriakin Thống đốc nói giảm rất nhiều.

Một vết thương mà khiến một ma pháp sư cấp năm phải nằm liệt giường trong một tuần, thì làm sao có thể nói là ‘không nghiêm trọng được’. Huống chi Helios Đại hiền giả cũng vì bảo vệ Ambrose và Fayola hai người nên mới bị vậy.

Ambrose liền ra lệnh:

“Dùng mọi giá chữa trị cho Helios Đại hiền giả, không cần xin ý kiến với chúng ta. Khi nào ông ta tỉnh, các ngươi báo với ta và nữ hoàng, chúng ta sẽ đi thăm Đại hiền giả.”

“Vâng thưa bệ hạ.” xN.



Dặn dò xong việc của Helios Đại hiền giả khiến cả Ambrose và Fayola nhẹ nhõm hẳn đi, Ambrose tiếp tục ra lệnh:

“Dante.”

Dante là người cầm đầu mười vị ma pháp sư cấp 4 mà Ambrose mang theo từ Thất đại đảo quốc năm năm về trước, bây giờ mười người này đều được bồi dưỡng đứng vững một phương thế lực của nhà Karling trên nước Anh, khắp Châu Âu, và toàn thế giới.

Hơn nữa mười người này giờ cũng không yếu, tất cả đều đột phá ma pháp sư cấp 5. Năm năm đột phá từ cấp 4 lên cấp 5, thiên phú của mười người này không tồi, không uổng là mười pháp sư có thiên phú tốt nhất Thất đại đảo quốc.

“Có thần.” Dante cung kính tiến lên nói.

“Đầu tiên, khanh sắp xếp cho các vị Hiền giả mới tới am hiểu tình hình hiện nay.”

“Vâng.”

Ambrose nói tiếp:

“Thứ hai… Khanh lập tức cho người tiến tới khu vực Bãi đá Stonehenge, mai phục ở đó. Nếu phát hiện bất kì sự việc gì bất thường hoặc bất kì kẻ nào khả nghi lại gần, lập tức báo cáo cho ta biết. Nếu chuyện quá gấp, ta cho phép các ngươi động thủ. Nhưng vẫn phải đảm bảo an toàn bản thân.”

Stonehenge thì không cần phải nói nhiều, đó là nơi phong ấn vị Great Elder mạnh và tàn bạo nhất - Typhoon - và đội quân của hắn. Nếu đám Elder muốn chó cùng dứt rộng phát hủy phong ấn thả ra vị vua của mọi loài quái vật này thì… Hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

“Thần tuân lệnh.” Dante cúi càng sâu hơn, giọng mang vẻ xúc động nói.

“Ừm… Coriakin, khanh phối hợp với Dante làm việc, thời gian của chúng ta có hạn, cho đến khi Helios Đại hiền giả khỏe mạnh lại, mọi chuyện phải nhờ khanh.”

“Bệ hạ quá lời, đây là điều thần phải làm.”

Coriakin cười nhẹ thành thật nói, ông ta bây giờ có thể nói là ma pháp sư mạnh nhất của Thất đại đảo quốc, nếu cần một người chủ trì thì Coriakin là ứng viên sáng đáng nhất.

Ambrose gật đầu.

Cậu nhìn một vòng các Đại hiền giả, hơn một trăm người, đó là số lượng Đại hiền giả phát triển sau năm mươi năm ở Thất đại đảo quốc, tương đương với hơn một trăm chiến lực cấp năm, tăng mười lần so với trước đây.

Một con số nhìn có vẻ nhiều nhưng không khiến Ambrose thỏa mãn.

Chỉ cần một tên Great Elder thôi cũng mạnh hơn tất cả, nhưng không phải không có cách, theo Ambrose suy đoán thì số lượng chiến lực cấp 6 của tộc Elder không nhiều hơn số lượng hai bàn tay.

Mà bên cậu chắc chắn đã có Hermione và Eulalia rồi, mấy vị Đại hiền giả khác có thể dùng ma pháp trận để cầm chân những tên Great Elder khác, như Ambrose ba người đã làm với cái bóng màu xanh lam.

Ambrose có một ưu thế chiến lược dẫn tới chiến thắng trong trận chiến sắp tới này:

Đó là tri thức.

Cao cấp nhất là sở hữu Thư viện Bán thần, ở giữa toàn bộ văn minh phù thủy phát triển trong gần hai nghìn năm của Thất đại đảo quốc, và thấp hơn toàn bộ tri thức của Ravenclaw.

Qua hàng nghìn năm, quân đội của Ambrose, cụ thể là các Hiền giả điều nắm giữ không thiếu con bài trùm để đấu lại đám Elder. Những quân bài này đều do một tay Helios Đại hiền giả trù tính sẵn, giờ chỉ cần phối hợp với Coriakin đám người úp bài, bày trận ra mà thôi.

“Được rồi, các khanh lui xuống đi, trước nghỉ ngơi một đêm, sáng mai mọi người bắt đầu làm việc.”

“Chúng thần tuân lệnh.” xN.

Đám Đại hiền giả nói mà giọng nhẹ đi trông thấy, việc truyền tống cùng lúc hơn một trăm người từ thế giới này tới thế giới khác, ngoài việc Ambrose phải trả một cái giá không hề rẻ chứ không nói là cắt thịt, nó cũng khiến các Đại hiền giả tiêu hao rất nhiều ma lực.

Bây giờ nhìn mọi người hăng hái như vậy, nhưng chỉ là do mặt tinh thần kéo lên thôi, thực chất ma lực bọn họ không còn mấy. Vì vậy, Ambrose cho cả đám nghỉ ngơi trước một đêm.

Đêm nay đã có quá nhiều chuyện xảy ra rồi, Ambrose tin rằng hai tên màu xám và màu lam bị Hermione dọa một trận cũng không dám có đại động tác gì nữa, trừ khi chúng biết rõ tình báo về Hermione.

“Baemyn, Dante và Coriakin ở lại.” Ambrose không quên nói.

Các đại hiền giả không nói gì, quỳ xuống kính chào nhà vua và nữ hoàng, rồi lần lượt đi theo người dẫn đường đi tới nơi nghỉ ngơi.

Đến lúc chỉ còn năm người, Ambrose ra hiệu cho bác quản gia, Coriakin Thống đốc và Dante đội trưởng chờ đợi. Cũng không khiến mọi người phải chờ lâu, sau năm phút một vị phù thủy chạy vào, trên lưng anh ta vác theo một khối to đen lù lù với kích thước bằng một chiếc bàn trà nhỏ.

Nếu dân Muggle nào ở đây sẽ phải thốt lên: TV Erison Gold đời mới nhất bản đặc biệt 30 Ince, kết hợp 2 trong 1 với đầu đọc băng đời mới nhất VHS-C (1995).

Ambrose thấy thế hỏi luôn:

“Mọi thứ đều hoạt động tốt phải không?”

Tên phù thủy thở hồng hộc, làm phép biến ra một cái kệ, để cái TV lên cung kính thưa:

“Đúng như bệ hạ dự đoán, thật không ngờ nó lại thành công.”

Không để ý ánh mắt tò mò, không hiểu của Dante và Coriakin, Ambrose kêu lên một cái:

“Tốt, bắt đầu đi. Đừng có bảo với ta là ngươi không biết làm thế nào.”

Tên phù thủy khuôn mặt đang phấn khích liền sạm lại như ăn phải thịt heo thiu, hắn sững sờ trong chốc lác rồi vỗ đầu nghĩ ra điều gì. Tên này lục lọi trong túi lấy ra một tập giấy khá dài, có ghi dòng chữ:

“Hướng dẫn sử dụng… Erison Gold.”

Ambrose khuôn mặt đen lại, hóa ra không biết sử dụng, main liếc mắt sang Fayola cười nhạt bảo:

“Bác Baemyn, giúp anh ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.