Vạn Giới Pháp Thần

Chương 551



= = = Chuyển cảnh = = =

Không được gặp Takagi, Ambrose trở lại Anh tâm tình không được tốt cho lắm.

“Takagi vẫn còn tồn tại.”

Cô vẫn còn tồn tại, nhưng chưa chắc đã sống. Ambrose suy nghĩ lại nhưng gì Benzaiten đã nói. Cậu có lẽ hiểu những gì bà ta nói có nghĩa gì…

Trong đầu cậu không khỏi hiện lên hình ảnh của cô gái che mặt. Cô ta và Takagi chắc chắc có một mối liên hệ nào đó mà cậu không biết. Ambrose có linh cảm mình phải khám phá ra mối liên hệ đó mới có thể gặp lại Takagi.

Nhưng, dù vậy, Ambrose buộc mình phải nghĩ sang chuyện khác cấp bách hơn.

Đó là lời cảnh báo của Beaiten về những âm mưu bọn Dark Elder chuẩn bị.

Ambrose ngay lúc về Anh đã ra lệnh người dưới cậu tăng cường tình báo, mọi điều bất thường dù nhỏ nhất trên thế giới này đều phải được thu thập và phân tích. Nhất là nhưng thứ liên quan tới thần thoại, huyền sử cổ đại. Đây là manh mối duy nhất về thời đại huy hoàng của đám Elder còn tồn tại và dễ được phát hiện ra nhất bây giờ.

Ambrose đang chờ tin tức, các Đại hiền giả cũng không nhàn nhã, bọn họ và Fayola tiếp tục công cuộc phòng thủ nước Anh.

Ambrose và người của cậu đã chuẩn bi tâm lý cho kịch bản tồi tệ nhất có thể xảy ra - Diệt thế. Đại duyệt thế, đại diệt tuyệt. Trong lịch sử chân thực, huyền sử đều không thiếu những cuộc tuyệt diệt như vậy. Một đám Dark Elder điên rồ không ai biết bọn họ sẽ làm gì.

Lúc đó, nước Anh sẽ an toàn, hoặc tập chung hơn, ít nhất là Scotland sẽ an toàn.



“Cậu chủ, có tin tức…” Bác Baemyn bước tới nói.

Ambrose ánh mắt rời khỏi cái bàn nhìn lên.

“Mỹ vừa truyền về tin tức, Nicholas Flamel và vợ ông ta mất tích.”

“Cái gì?” Ambrose khó tin nói.

Baemyn giọng cũng khó tin:

“Phải, tiệm sách của ông ta bị nổ tung. Một cuộc chiến đã xảy ra. Và… có vẻ là Nicholas đã thua…”

Nichlas Flamel là ai? Một vị Luyện kim gia vĩ đại nhất trong lịch sử, Ambrose không nghi ngờ việc ông ta còn mạnh hơn Dumbledore vài lần. Chưa kể đến vợ ông ta, người cũng sống hơn nửa thiên niên kỉ, một người sống lâu như vậy chắc chắc cũng không yếu.

Hai vị này hợp lại thì giới phù thủy không thể làm gì bọn họ được. Không phải phù thủy… chỉ có một khả năng là bọn chúng làm.

Ambrose hít một hơi trầm trọng:

“Đi. Chúng ta tới Mỹ.”

= = = Chuyển cảnh = = =

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.