Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 152: Già Nam Học Viện hỗn loạn (2)



Tô Thiên nhướng mày cảm thụ cỗ áp lực trầm trọng đang phủ xuống nội viện, ngẩng đầu nhìn lên huyết phát lão giả, chậm rãi nói:

" Địa Ma lão quỷ, không nghĩ đến Hàn Phong tên kia còn mời ngươi được đến, nhiều năm không gặp, thực lực của ngươi lại tiến thêm một bước. "

Lão giả tóc đỏ như máu trên người mặc một bộ khô lâu hoàng bào, khuôn mặt lão giả gầy gò, hệt như da bọc xương, nhìn qua có cảm giác như là một cái xác chết vậy. Hai mắt hõm sâu, bên trong có quang mang đen tối không ngừng loé lên giống như lửa ma, vô cùng quỷ dị cùng âm trầm.

" Ha hả! Tô Thiên, không nghĩ tới ngươi cũng đã tiến vào cấp bậc Đấu Tông, năm xưa khi gặp mặt ngươi bất quá chỉ là một tên nội viện trưởng lão Đấu Hoàng đỉnh phong mà thôi." Địa Ma lão quỷ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tô Thiên một cái nói.

" Đáng tiếc Mang Thiên Xích lão gia hỏa kia không ở, đến đây rồi, ta thật muốn cùng bạn cũ gặp mặt một lần. " Địa Ma Lão Quỷ tiếc nuối lắc đầu nói.

Tô Thiên nghe vậy trên khuôn mặt cũng là hiện lên nét cười lạnh, nói: " Địa Ma lão quỷ, ngươi nói cũng không sợ người khác chê cười sao? Nếu Viện Trưởng đại nhân còn tại bên trong nội viện, ngươi còn dám đặt chân vào nội viện sao."

Địa Ma lão quỷ nghe được ý trào phúng bên trong lời nói của Tô Thiên, ánh mắt nhất thời lóe ra hàn quang, nói: " Tô Thiên, ngươi thật là nghĩ lão phu e ngại Mang Thiên Xích sao? Hơn nữa cho dù ta có kiêng kỵ hắn thì ngươi cũng còn không có tư cách nói chuyện với lão phu. Hôm nay lão phu đã quyết, giao ra tiểu nữ oa kia cùng dị hỏa của các ngươi, nếu không đừng trách nội viện đừng nghĩ mở lại. "

Địa Ma lão quỷ vừa nói xong, Tô Thiên trên mặt xuất hiện lửa giận. Lão gia hỏa này quả là vô cùng ngang ngược.

" Ta thật ra muốn xem thử, kẻ nào dám động vào đệ tử của ta!! "

m thanh như tiếng sấm vang vọng khắp nội viện, dư âm của nó không ngừng quanh quẩn như phạn âm khiến lòng người chấn động.

Sau khi tiếng quát đầy phẫn nộ vang lên không bao lâu, tại trên không trung nơi đám người Tô Thiên đang đứng có hai bóng người nhanh chóng xuất hiện.

Một nam một nữ.

Nam một đầu màu đỏ tóc ngắn, dung mạo tuấn tú, màu đỏ con ngươi lóe lên hỏa diễm, ăn mặc một bộ màu đen y phục, tay cầm một thanh đỏ kim trường kiếm.

Nữ ăn mặc thanh y, dáng người yểu điệu đầy đặn, ung dung cao quý.

Tiêu Long cùng Vân Vận xuất hiện, để cho nội viện bên trong tất cả cường giả chấn động không ngớt.

" Sư Phụ!! "

Nhìn thấy đạo kia quen thuộc thân ảnh, Tiểu Y Tiên sắc mặt không khỏi hiện lên vui mừng.

Mặc dù Tiêu Long có thay đổi không ít, nhưng nàng vẫn có thể nhận ta hắn.

" Hôm nay đến nội viện người đệ tử ta mà đến đừng nghĩ rời đi!! " Tiêu Long giọng nói bao hàm đầy sát khí.

" Tiểu tử, ăn nói rất cuồng vọng mà, là tiểu nữ oa kia sư phụ, vậy ngươi chính là Viêm Môn người sáng lập đi. " Địa Ma lão quỷ nhìn Tiêu Long ngữ khí lạnh lùng nói.

" Có cuồng vọng hay không đánh một trận liền biết! Tô Thiên đại trưởng lão, nơi này giao lại cho ta, hôm nay ta muốn xem thử cùng Mang Thiên Xích cùng một thế hệ người có bao nhiêu bản lĩnh. " Tiêu Long âm lãnh nói, cả người giống như núi lửa sắp bộc phát một dạng.

" Ùm… " Tô Thiên đổ mồ hôi gật đầu.

Hặn cũng biết lúc này Tiêu Long tâm trạng không được tốt, cho nên không có nói quá nhiều.

Vân Vận cũng đi qua một bên giúp đỡ những người khác.

" Để xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh. " Ánh mắt Địa Ma lão quỷ loé lên hàn quang, năm ngón tay vừa động, năm đạo hàn khí sắc bén từ đầu ngón tay bạo xuất mang theo kình phong hung hãn bắn thẳng đến đầu Tiêu Long.

Năm đạo hàn mang còn cách đầu Tiêu Long khoảng chừng một trượng thì hắn liền vung kiếm lên. Khí thế bàng bạc như núi lửa loại nhanh chóng phát ra, đấu khí màu đỏ trực tiếp đem năm đạo đấu khí sắc bén kia chấn nát.

Công kích bị đánh tan, Địa Ma lão quỷ ánh mắt lóe ra, nhìn về phía Tiêu Long, chậm rãi nói: " Không nghĩ tới tuổi còn trẻ như thế mà đã đạt đến cấp bậc Đấu Tông, thật là khiến người ta ngạc nhiên a! Chẳng lẽ bây giờ tiến giai Đấu Tông đã trở nên dễ dàng như vậy sao? "

" Ngươi nghĩ ai cũng như ngươi sao, tu luyện nhiều năm như vậy cũng không có gì tiến bộ?" Tiêu Long cười lạnh nói, không hề cấp cho lão gia hỏa này chút mặt mũi nào.

Nghe được lời châm chọc của Tiêu Long, mí mắt Địa Ma lão quỷ hung hăng giật giật, trong mắt hiện lên hung quang. Thiên phú của hắn cũng không tính là kém, nếu không cũng đã không thể đạt tới được cấp độ này.

Nhưng nếu là so sánh cùng Mang Thiên Xích cho đến những lão gia hoả cùng thế hệ năm đó rời đi Hắc Giác Vực thì thiên phú của hắn cũng chỉ có thể xếp hạng chót.

Hiện giờ Mang Thiên Xích đã sớm trở thành cường giả Đấu Tôn còn hắn thì vẫn như cũ dậm chân tại chỗ - Đấu Tông. Đây vẫn luôn là nỗi đau trong tâm hắn, hiện giờ Tiêu Long nói như thế chính là hung hăng đâm một đao vào vết thương trong lòng của hắn.

Nếu Tiêu Long biết hắn ý nghỉ nhất định sẽ khịt mũi khinh thường.

Mang Thiên Xích bây giờ đã là Đấu Thánh rồi, cho dù không phải là Đấu Thánh thì cũng là Bán Thánh.

Về phần Địa Ma Lão Quỷ, một cái chỉ biết trốn bên trong Hắc Giác Vực ăn hiếp tiểu bối thì có thể làm nên trò trống gì. Không đi ra Hắc Giác Vực, Địa Ma lão quỷ vĩnh viễn không cách nào vượt qua Đấu Tông.

Địa Ma lão quỷ sâu trong hai tròng mắt xuất hiện sát ý vô cùng dữ tợn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.