Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 207: Vương Sơn thuần phục



Phía trên đại sơn thành, hai phe nhân mã giao chiến kịch liệt, toàn bộ đại sơn thành đều bị hai phe chiến đấu làm cho rung chuyển. Phía thành thị quan chiến đám người cũng rơi vào hỗn loạn.

Thần tiên đánh nhau, phàm nhân chịu khổ.

" Huyễn Ảnh Ma Thương!! "

Quát lên một tiếng, Vương Sơn thân hình như tia chớp lao về phía Phong Diệp Tất, trong tay trường thương lấy tốc độ vô cùng nhanh chóng đánh tới, tạo ra vô số huyễn ảnh.

Phong Diệp Tất dù sao cũng là một cái tam tinh đấu tôn, so với Vương Sơn tu vi cao hơn nhị tinh, kinh nghiệm đầy mình, dễ dàng tránh thoát công kích.

Phong Diệp Tất song quyền liên tục huy động, mấy chục đạo chân không quyền kích xuất hiện ào ào hướng về phía Vương Sơn đánh tới.

Vương Sơn chật vật tránh né đánh tới công kích.

Công kích rơi xuống phía dưới thành thị, tạo thành từng trận kinh khủng phá hoại bạo tạc.

" Đây là ngươi ép ta!! " quát lớn một tiếng, Vương Sơn trong mắt lóe lên một tia quyết liệt.

Một luồng hơi thở cường đại từ trong cơ thể Vương Sơn bùng phát ra, không gian xung quanh dần vặn vẹo, do không chịu nổi mà rung chuyển kịch liệt.

Thân hình Vương Sơn lơ lửng trên bầu trời, sắc mặt đỏ lên thường, đôi mắt đen nhánh bị một loại năng lượng cuồng bạo che lấp.

Thực lực của Vương Sơn cũng tăng lên đến Tam Tinh Đấu Tôn, cùng Phong Diệp Tất một cái đẳng cấp.

Đứng ở cách đó không xa quan sát trận chiến là Tiêu Long cùng Vân Vận hai người.

" Chậc chậc, quả không hổ là Trung Vực cường giả, đều có không tệ con bài chưa lật. " Tiêu Long gật đầu nói.

" Loại tăng lên thực lực bí pháp này cũng không thể kéo dài được lâu, hơn nữa Phong Diệp Tất tiền bối còn có ngươi đưa cho hắn lá bài tẩy, sẽ không có chuyện gì. " Vân Vận cười nói.

Nghe vậy Tiêu Long cũng chỉ cười nhạt, không nói gì.

Theo trận chiến ngày càng kéo dài, dần dần có không ít người chết đi.

Một đạo thân ảnh núp trong bóng tối không ngừng đem chết đi người linh hồn cho thu lấy.

Nhìn xem chết đi thụ hạ ngày càng nhiều, Vương Sơn giận tím mặt.

" Lão già hỗn đản, ta hôm nay ta nhất định phải lấy mạng của ngươi." Vương Sơn nhìn Phong Diệp Tất lớn tiếng quát.

Phong Diệp Tất ánh mắt lạnh như băng nhìn Vương Sơn nói: " Bớt dài dòng đi thôi, bí pháp này cố nhiên có thể làm cho thực lực ngươi tăng lên không ít, nhưng thủy chung thời gian cũng chỉ có giới hạn, một khi thời gian tăng phúc đã hết, ngươi cũng còn có thể làm gì! "

" Để rồi xem!! " Vương Sơn ánh mắt đầy sát ý cười lạnh, thân thể đột nhiên run lên.

Đột nhiên Phong Diệp Tất trong lòng hắn liền xẹt qua một chút cảm giác lạnh lẽo. Theo trực giác nhạy cảm hắn nhanh như chớp liền lui về phía sau.

Tại nơi Phong Diệp Tất vừa lui về phía sau hai bước, không gian đột nhiên ba động, một thân ảnh lặng lẽ xuất hiện, trong tay trường thương tỏa ra cuồng bạo đấu khí như xuyên qua không gian đâm tới.

Mặc dù chưa đánh trúng hắn nhưng cũng để cho Phong Diệp Tất khiếp sợ không thôi.

Một kích của Vương Sơn thất bại, Phong Diệp Tất nhanh chóng lui lại, nhịn không được toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Lúc trước nếu hắn không phản ứng nhanh lẹ chỉ sợ rằng sẽ trực tiếp bị một kích của Vương Sơn cho xuyên tâm.

" Sau khi thi triển bí pháp, tốc độ Vương Sơn bỗng trở nên nhanh đến đáng sợ, ngay cả ta tu luyện phong thuộc tính đấu khí công pháp cũng không bằng." Phong Diệp Tất vừa nghĩ vừa sợ.

Bất quá…

Nghĩ đến một điều gì đó, Phong Diệp Tất khóe miệng nhếch lên.

Một chưởng đánh ra, tạo thành mấy chục đạo phong nhuận hướng về phía Vương Sơn đánh tới.

Tộc được đẩy lên đến cực hạn Vương Sơn dễ dàng tránh thoát Phong Diệp Tất công kích.

Mãng Xà Du Bộ!

Kim Cốt Thương!!!

Vương Sơn Thân ảnh giống như trở nên một hồ một dạng, không ngừng lay động, đung đưa theo gió, để cho đối diện Phong Diệp Tất cũng cảm thấy có chút hoa mắt.

Nắm lấy cơ hội này, Vương Sơn cầm trong tay trường thương đâm tới, thân ảnh như tia chớp mắt lần nữa phóng đi.

Trường thương lóe lên kim quang, kiến người ta nhìn liền có cảm giác cả người lạnh run, như muốn xé rách không gian, nhanh như chớp hướng Phong Diệp Tất vọt tới.

Thân thể đang lơ lửng giữa không trung, ánh mắt Phong Diệp Tất lạnh như băng nhìn trường thương đang đâm đến đang lướt đến mang theo tiếng xé gió chói tai, khẽ hít một hơi, miệng phồng lên nhìn qua rất đáng sợ.

" Rống!!! "

Ngay lập tức một đạo như tiếng rống sư tử vang lên, chấn động không khí. Kinh khủng sóng âm khuếch tán ra ngoài kiến cho cả tòa thành thị phải run rẩy.

Phóng đến Vương Sơn không khỏi dừng lại tại trên không trung, dùng hai tay che lại lỗ tai, máu tươi bắt đầu chảy ra từ lỗ mũi cùng hai tai hai mắt.

Không chỉ là bị Phong Diệp Tất âm ba đấu kỹ mang đến tổn thương, mà còn bởi vì bí pháp mang đến tác dụng phụ tới, cho nên Vương Sơn lúc này thân thể đau nhức từ trong ra ngoài.

Cả người tê liệt, từ trên không trung ngã xuống.

" Vương Sơn, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, thuần phục vẫn là chết!! " Phong Diệp Tất tại trên không trung nhìn xuống Vương Sơn lạnh lùng quát.

Đang chiến đấu hai phe đều dừng lại, người trong thành thị cũng đều đưa ánh mắt nhìn về phía Vương Sơn, chờ đợi hắn câu trả lời.

" Ta...thuần phục… " Vương Sơn không cam lòng âm thanh chậm rãi vang lên.

Theo Vương Sơn âm thanh vang lên, cũng tuyên bố trận chiến này kết thúc.

Vương Sơn thụ hạ đều dừng lại không tiếp tục chiến đấu, một mặt bất đắc dĩ. Ngay cả thành chủ cũng đã đầu hàng, như vậy còn đánh cái gì nữa.

Trận chiến này Viêm Môn thắng, đại sơn thành thuần phục.

" Bắt đầu từ hôm nay, Đại Sơn Thành chính là Viêm Môn phụ thuộc thành thị! " Phong Diệp Tất âm thanh vang vọng toàn bộ đại sơn thành.

Rống!!!!

Viêm Môn người ngay tại chỗ hoan hô ăn mừng chiến thắng.

" Đem linh hồn bản nguyên lộ ra. "

Đáp xuống Vương Sơn bên cạnh, Phong Diệp Tất lạnh lùng nói.

Nghe vậy Vương Sơn mặc dù không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể đem linh hồn bản nguyên lộ ra.

Phong Diệp Tất cũng giúp Tiêu Long in lấy linh hồn ấn ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.