Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 208: Hồn Điện Đấu Tôn tới



Đột nhiên, Phong Diệp Tất thần sắc biến đổi, nhìn về một đạo phương hướng quát.

" Là kẻ nào đang giở trò!! "

Phong Diệp Tất âm thanh vang vọng khiến cho vô số người nghi hoặc không thôi. Viêm Môn người ngay lập tức trở nên cảnh giác.

Oanh!!

Phong Diệp Tất một chưởng đánh ra mấy đạo phong nhuận đánh về phía một đám thi thể phương hướng.

Nhàn nhạt hắc vụ xuất hiện, lộ ra một cái hai mắt huyết hồng thân ảnh, mấy đạo xiềng xích màu đen lơ lửng xung quanh vô cùng quỷ dị.

" Hắc hắc, quả không hổ là Đấu Tôn cường giả, lại có thể phát hiện ra tung tích của ta. " bóng đen truyền ra quỷ dị âm thanh.

" Hồn điện người! "

Tất cả mọi người đối với đột nhiên xuất hiện người của Hồn Điện kinh ngạc không thôi.

Đối với Hồn Điện chuyên đi thu thập linh hồn thế lực, mọi người cũng không lạ gì.

Viêm Môn cùng Vương Sơn đám người không khỏi phẫn nộ nhìn xem đạo hắc ảnh kia. Phía dưới chết đi người là bọn hắn đồng đội, tại sao có thể để cho người khác đem bọn hắn linh hồn bắt đi được đâu.

" Hắc hắc, Phong Diệp Tất, ngươi tốt nhất không nên ngăn cản ta, nếu không hồn điện sẽ… "

" Cho ta đem hắn giết chết!! "

Ngay lúc này, một đạo hùng hậu âm thanh truyền đến.

" Tuân lệnh Môn Chủ!! "

Phong Diệp Tất cùng Viêm Môn người ngay lập tức cung kính đáp.

Tất cả mọi người ở đây đều không khỏi kinh ngạc, không nghĩ đến Viêm Môn môn chủ lại tự mình đến quan sát trận chiến này.

Bất quá hắn cùng hồn điện có ân oán sao?

Đặc biệt là Viêm Sơn lúc này, trong lòng lạnh run.

May mắn là hắn thuần phục, nếu không e là bị Viêm Môn môn chủ cho đánh lên phải chết nhãn hiệu.

Ngay lập tức, vô số đạo ánh mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm về phái cái kia Hồn Điện người.

Bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, Hồn Điện Thiết Hộ Pháp cả ngươi liền kinh sợ, không khỏi lùi về phía sau một bước.

" Nếu ngươi giết ta, Hồn Điện sẽ khiến Viêm Môn không có đất đặt chân ở Trung Châu. Các ngươi nên nhớ, Hồn Điện không là Tứ Phương Các…"

Cố nén sự sợ hãi tử vong đang chập chờn trước mặt xuống, Thiết hộ pháp ráng mạnh miệng, cất lời uy hiếp.

" Người nào trước giết được hắn, thưởng cho một viên thất phẩm đan dược. " Tiêu Long âm thanh một lần nữa truyền đến.

Lời nói của Tiêu Long ngay lập tức khiến cho một số ít người chùn bước liền dừng lại, hai mắt đầy lửa nóng nhìn xem Thiết Hộ Pháp.

Thiết Hộ Pháp một mặt mộng bức, vậy mà thật có người không để ý đến hắn uy hiếp, dám đắc tội với Hồn Điện.

" Các… các ngươi đừng qua đây…A a a!! "

Nhìn xem ngày càng áp sát hắn đám người, Thiết Hộ Pháp ngữ khí run rẩy nói.

Tuy nhiên hắn lời nói cũng không có tác dụng gì, ngay lập tức bị đám người lao vào xé xác, tiếng kêu thảm thiết của Thiết Hộ Pháp truyền ra, rất nhanh liền biến mất.

Còn Phong Diệp Tất lúc này cho Vương Sơn dùng đan dược chữa trị thương thế.

" Không coi Hồn Điện ra gì, trắng trợn giết người của Hồn Điện thật coi chúng ta không người đúng không… "

Ngay lúc này, một giọng nói vừa thản nhiên vừa mạnh mẽ như sét giữa trời quang đã vang lên khiến cho ai nấy giật mình kinh hoảng.

Dưới âm thanh bình thản đó, nóng bỏng kết giới đang bao trùm cả Đại Sơn thành chợt dập dờn rồi đột ngột bị xé toang. Từ nơi đó, vô tận sương khói đen kịt mờ mịt tuôn trào như muốn che phủ cả đất trời. Trong thoáng chốc, dưới ánh mắt kinh hãi của chúng nhân, màn khói đen đó dần cuộn xoáy tụ lại một chỗ giữa thinh không.

Lốc xoáy đen kịt chậm rãi ngưng đọng, hắc khí mờ nhạt đi để lộ ra mười bóng người. Mười người này khí tức tỏa ra thật sự không kém, đặc biệt là người đứng đầu. Người này vận một bộ áo bào xanh thẫm, nhìn rất già nua, toàn thân không toát ra chút năng lượng nào, thế nhưng khi lão xuất hiện, cả phiến không gian xung quanh đó như chấn động mà run lên.

" Hồn Điện… Đấu Tôn..? "

Mười người nọ hiện rõ thân thể, đã khiến cả Đại Sơn thành lập tức vang lên hàng loạt tiếng rì rầm kinh hãi, không ít người còn sửng sốt đến dại hẳn ra.

Đại Sơn thành hôm nay quả thật náo nhiệt như chưa từng được náo nhiệt. Cường giả mà ngày thường nằm mơ cũng khó gặp, ấy vậy mà giờ liên tiếp xuất hiện như cải trắng bán đầy ngoài chợ!

Khi đám người này vừa đến thì Phong Diệp Tất cũng sững sờ, nét mặt hắn trong phút chốc sa sầm. Hắn thật không nghĩ được, người Hồn Điện tại sao nhanh như vậy lại đột nhiên kịp thời chạy tới đây.

" Hồn Điện các ngươi cũng thật là lợi hại a, vậy mà trực tiếp đánh đến Viêm Môn địa bàn cướp đoạt linh hồn. "

Cũng ngay lúc này, một đạp ung dung âm thanh vang lên, trong nháy mắt, không gian run lên, một đạo hai thân ảnh xuất hiện.

Một nam một nữ.

Chính là Tiêu Long cùng Vân Vận.

" Bái kiến môn chủ!! "

Phong Diệp Tất cùng Viêm Môn đám người liền đối với Tiêu Long cung kính hành lễ.

" Hắn chính là Viêm Môn môn chủ Tiêu Long sao… quả nhiên là tuổi trẻ. "

" Tuổi trẻ như vậy liền có Đấu Tôn thực lực, quả thật là sâu không lường được. "

" Bên cạnh Viêm Môn môn chủ nữ nhân giống như cũng là đấu tôn đi, hôm nay Đại Sơn Thành đến đâu là đại nhân vật. "

Bên trong Đại Sơn thành không thiếu người lịch duyệt, kiến thức sâu rộng, nên khi vừa nhìn thấy Tiêu Long xuất hiện trên bầu trời liền thất thanh hô vang.

Nhìn xem đột nhiên xuất hiện Tiêu Long, Thanh Hải khẽ nhíu mày, trong mắt toát ra nét kinh ngạc:

" Ngươi là Tiêu Long? "

" Không sai? "

" Ngươi cũng rất can đảm, dám trắng trợn giết người của Hồn Điện. "

" Hồn Điện các ngươi cũng rất giỏi, ta còn chưa cùng các ngươi tính sổ ở Hắc Giác Vực cùng Gia Mã Đế Quốc sự tình đây, còn dám đối với ta hưng sư vấn tội. " Tiêu Long cười lạnh nói.

" Quả nhiên không sai, Hồn Điện tổn thất hai vị hộ pháp là do Viêm Môn các ngươi gây nên. " Thanh Hải lạnh lùng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.