Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 229: Tiêu Long xuất quan, đột phá Đấu Thánh



Theo Long Hoàng Căn Nguyên quả bị đấu giá thành công, buổi đấu giá cũng kết thúc, đám người nhao nhao rời khỏi Viêm Thành.

Còn có một số ít người ở lại, ở phòng đấu giá tìm xem có đồ tốt hay không để mua về.

Lúc này, tại Viêm Môn đại điện.

" Tại hạ là Thái Hư Cổ Long tộc Hắc Kình, gặp qua phó môn chủ. " Hắc Kình đối với trước mắt xinh đẹp động lòng người nữ nhân cung kính nói.

Bất quá ánh mắt của hắn lại tập trung về phía bên cạnh Tuyết Nữ tóc tìm nữ hài.

" Hắc Kình tiền bối, vào thẳng vấn đề chính đi, bên cạnh ta vị này là Tử Nghiên, nàng là Long Hoàng hậu đại. " Tuyết Nữ nói.

" Quả nhiên là ta cảm ứng không sai, nàng quả thật có long hoàng khí tức. " Hắc Kình gật đầu, thần sắc vui mừng nói.

" Chúng ta tổ chức buổi đấu giá cũng là vì hy vọng Thái Hư Cổ Long có thể phái người đến, đem Tử Nghiên mang về trong tộc tiếp nhận truyền thừa. Ngươi cũng biết, chúng ta cùng Hồn Điện có một chút ân oán, cũng không biết lúc nào sẽ gây chiến, để Tử Nghiên ở đây không phải là rất an toàn, để cho nàng trở về trong tộc tiếp nhận truyền thừa sẽ tốt hơn. "

Tuyết Nữ nhàn nhạt cười nói.

" Đa tạ phó môn chủ đã trợ giúp ta tìm lại Long Hoàng Hậu Đại, sau này nếu cần trợ giúp, Thái Hư Cổ Long nhất định sẽ không từ chối. " Hắc Kình ôm quyền trịnh trọng gật đầu nói.

Nghe vậy Tuyết Nữ gật đầu một cái, sau đó đối với thần sắc u buồn không bỏ Tử Nghiên nói: " Tử Nghiên, cũng đến lúc ngươi quay về trong tộc rồi. "

" Tuyết Nữ tỷ tỷ, ta không muốn đi, ta còn gặp được ca ca. " Tử Nghiên hai mắt uông uông nước mắt nhìn Tuyết Nữ đáng thương nói.

" Tiêu Long hắn hiện tại đang bế quan cho nên không thể ra gặp ngươi. Hơn nữa chúng ta cũng không phải là không có cơ hội gặp lại, ngươi bây giờ phải cố gắng tăng lên thực lực, như vậy mới có thể giúp được chúng, Tiêu Long hắn cũng sẽ rất vui. "

Xoa xoa trên mặt Tử Nghiên nước mắt, Tuyết Nữ ôn nhu nói.

" Không sai, thực lực của ngươi bây giờ đi theo Viêm Môn cũng chỉ thêm trói buộc bọn hắn thôi, nói không chừng ngày nào đó còn liên lụy đến hắn. Sự tình này chắc ngươi muốn thấy à?"

Hắc Kình vừa cười vừa đáp:

" Nhanh chóng hoàn thành xong việc truyền thừa, thực lực ngươi cũng sẽ tăng vọt, khi đó cũng không ai ngăn ngươi ra ngoài nữa, lúc ngươi đi tìm Tiêu Long môn chủ, bọn hắn có thể giúp ngươi không ít việc."

Nghe vậy, Tử Nghiên hơi ngẩn người, sau đó cúi đầu nản lòng thốt:

" Được rồi, đại thúc ngươi thắng, ta trở về với ngươi. "

Tuyết Nữ liếc mắt nhìn Hắc Kình, người này nhìn có vẻ tục tằng nhưng rất giảo hoạt, một câu liền nói đúng chổ yếu của Tử Nghiên, làm nàng không thể không khuất phục.

Tuyết Nữ nhẹ sờ sờ đầu Tử Nghiên, mỉm cười dặn dò, còn Tử Nghiên chỉ có thể rầu rĩ gật đầu đáp ứng.

" Như vậy cáo từ! "

Thanh âm vừa vang lên thì bên cạnh Hắc Kình không gian lại một lần nữa vặn vẹo, một vết rách không gian lại xuất hiện.

" Đi thôi. "

Hắc Kình vung tay, xoay người chui vào khe rách, Hùng Chiến theo sát, Tử Nghiên vào sau cùng, nàng lưu luyến không rời nhìn Tuyết Nữ, đôi tay nhỏ bé nắm chặt, nghiêm giọng nói:

" Tuyết Nữ tỷ tỷ, lần gặp tới ta sẽ trở nên mạnh hơn, nhớ nói cho ca ca biết, đến lúc đó ta sẽ bắt ngươi luyện đan cho ta ăn mỗi ngày! Hì hì! "

Nói xong, Tử Nghiên cười ngây ngô, sau đó xoay người lại bước vào trong không gian liệt phùng kia.

Xuy!

Tử Nghiên vừa tiến vào thì đoạn không gian liệt phùng đó liền theo tiếng xuy ấy mà biến mất.

" Nghe nói Thái Hư Cổ Long bộ tộc có thiên phú xuyên qua hư vô không gian, bọn họ vận dụng không gian chi lực, cũng không ai sánh bằng, quả nhiên là không sai. "

Trong lòng Tuyết Nữ thì thào tự nói.

Nhìn đám người Tử Nghiên biến mất, Tuyết Nữ cũng cảm thấy có vài phần trống trải, thiếu tiểu nha đầu này bên cạnh tựa hồ cũng vui vẻ hơn trước một chút, dù sao đâu là lâu ngày sống chung, nàng cũng có chút không bỏ.

" Phu Quân, ngươi mau mau xuất quan a. "

……

Hơn hai tháng sau đó.

Ầm!!

Một luồng uy áp phô thiên cái địa nhanh chóng bao phủ cả Viêm Môn không gian này.

Cảm nhận được cỗ uy áp này, Tuyết Nữ cùng những người khác đều không khỏi kinh ngạc, sau đó trên mặt các nàng người nào người nấy đều hiện lên vui mừng, đồng loạt nhìn về phía up áp truyền đến phương hướng.

" Đấu Thánh uy áp, Phu Quân xuất quan rồi. "

Ngay lập tức chúng nữ đồng loạt hướng về phía Tiêu Long bế quan phương hướng phóng đi.

Khi các nàng đến nơi, biển lửa từ sâu bên trong căn phòng Tiêu Long bế quan ào ào tràn ra, cuối cùng hội tụ trên không trung của Viêm Môn trụ sở. Biển lửa bốc lên, từ từ tách thành một con đường lửa. Từ trong đó, một bóng người mặc quần áo màu đỏ chân đạp sóng lửa, chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người.

" Sư phụ! "

" Ca Ca. "

" Phu quân xuất quan rồi. "

Nhìn thấy bóng người quen thuộc kia, chúng nữ thần sắc mừng rỡ.

Toàn bộ Viêm Thành bên trong vô số đạo ánh mắt cuồng nhiệt hoặc sợ hãi nhìn chằm chằm vào bóng người đi từ trong biển lửa ra. Dưới loại uy áp đáng sợ này, cho dù là cường giả Đấu Tôn cũng cảm thấy tâm thần run rẩy.

Đấu Thánh! Viêm Môn môn chủ Tiêu Long đột phá Đấu Thánh rồi!!

Ngay lập tức Viêm Môn người ánh mắt liền trở nên cuồng nhiệt, sùng bái nhìn về phía trên không trung bóng người kia.

Biển lửa tràn ngập khắp nơi, dưới vô số ánh mắt kinh hãi nhìn vào, thân hình Tiêu Long lơ lửng trên không trung chậm rãi đáp xuống, uy áp kinh khủng cũng biến mất không còn.

Ngay lập tức chúng nữ nhanh chóng chạy đến đem Tiêu Long cho vây quanh.

" Chúc mừng ngươi đột phá Đấu Thánh, Phu Quân. " Tuyết Nữ ôm lấy Tiêu Long, mỉm cười chúc mừng nói.

Tiêu Long ở Tuyết Nữ trên môi hôn một cái, cười nói: " Trong thời gian ta bế quan, ngươi đã vất vả rồi. "

" Mới không có đây, ta nhưng là rất an nhàn. "

Hầu hết toàn bộ thời gian nàng đều ngồi không một chỗ, không làm gì, giống như là không chút nào vất vả đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.