Văn Khương Công Chúa - Yuying

Chương 113: Xe chấn (H)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Sao lại không được? Chỗ từ đầu đến cuối đều là người của ta, Tiểu Đào lại đi trên chiếc xe phía trước kia, ai dám lắm miệng!"

"A _ _"

Tại thời điểm hắn vỗ về chơi đùa hạ thân, Văn Khương cảm thấy hoa huy*t mình từng cỗ một chất lỏng liên tiếp liên tục tràn ra.

"Tiểu muội, muội thơm quá, rất ngọt." Hắn hôn trụ vành tai nhỏ, một tay cầm nắm một bên ngực, tay kia tắc thăm dò vào váy áo, khuấy động lấy cánh hoa môi.

"Tam ca, không được, một hồi y phục sẽ bẩn mất."

"Trên xe còn hai bộ quần áo mới, nếu là bẩn vi huynh liền thay cho muội."

"A" - Nàng kiều ngâm, nỗ lực đè nén thanh âm chính mình.

"Công tử, chúng ta đã đến biên giới Cử Quốc, có muốn dừng nghỉ ngơi không? "."

Trong lúc đó bên ngoài xe ngựa truyền đến tiếng của thị vệ.

"Không cần, tiếp tục đi."

Tiểu Bạch tức giận lớn tiếng phân phó..

" Vâng."

Văn Khương cảm nhận được lửa nhiệt kia gắng gượng giờ phút này chính là không cố kỵ gì nghĩ muốn cứng, chẳng biết lúc nào tiết khố đã bị hắn kéo xuống...

"Tiểu muội, "

Hắn thở dài hô hoán nàng

" Muội đã từng sinh con cho Cơ Duẫn, còn con của chúng ta vân chưa có.."

"Muội..., "

Nàng cố gắng tìm tòi trong trí nhớ, chỉ là đồng thời không có bất kỳ ký ức nào bản thân đã từng mang thai sinh nở, thừa dịp nàng phân tâm, tiểu Bạch hắn một cái đâm vào.



Hô hấp hắn càng ngày càng ồ ồ, một cái một cái đem nàng húc hướng lên trên đỉnh.

Nàng sít sao cắn trụ môi dưới, không muốn làm cho mình phát ra thanh âm hổ thẹn.

Lửa nóng to lớn liên tục đè ép hoa huy*t nàng mẫn cảm, cánh hoa bị lửa nóng hắn làm phỏng đến sinh đau, từng trận tê dại khoái cảm liên tục từ hạ thân nàng truyền đến sống lưng làm nàng không khống chế được run rẩy đến đem ngón chân cuộn lên. Hai cánh hoa tại bị hắn đùa giỡn biến thành sung huyết sưng to, dịch mật liên tục không ngừng tràn ra, đem phân thân hắn ướt sũng dịch thủy

"Ahh"

Nàng kìm lại không được đem môi đưa cho tiểu Bạch, cùng hắn răng môi quấn giao.

Hắn nâng trụ bờ mông nhỏ tắc dụng lực ấn xuống, đối với biểu hiện của nàng hắn hết sức hài lòng, hắn cùng với nàng đã bỏ lỡ quá nhiều thời gian, thậm chí nàng đã sinh ra hài tư cho nam nhân khác, mà hắn vẫn là không có gì cả, sở dĩ chỉ có thể thông qua việc chiếm hữu nàng vơi đi lòng đố kỵ cùng thỏa mãn.

"Thật trướng"

Mấy phen cọ xát cùng thâm nhập, nàng tự mình lẩm bẩm.

"Ưa thích sao?"

Hắn nắm lấy ngực nàng trên dưới khiêu động, dùng hai ngón kẹp trụ đỉnh anh đào lôi kéo.

"Ừm. Tốt"

Nàng không muốn phản kháng hắn, tuy rằng nàng biết trong xe ngựa làm cực kì điên cuồng, nhưng mà cảm giác thân thể buộc nàng đối với chính mình thành thật. Cùng tiểu Bạch giao hợp, luôn làm nàng lạc đường khi khoái cảm quá mức tuyệt vời, quá mức ngọt ngào, cũng quá mức điên cuồng.

Nửa người dưới của nàng hiện tại chính gắt gao cắn chặt cự vật hắn, mà xe ngựa cũng là đi ba bước liền lắc lư hai bước, làm nàng liên tục hướng tới trên người tiểu Bạch, đè ép cùng lê chầm chậm trở nên bức hắn thở mạnh.

"Tiểu yêu tinh, thực biết hút"

Hắn một cái ấn xuống eo nàng, hung ác đỉnh mấy cái, cổ tử cung tức khắc truyền đến xúc cảm co giật, một dòng chất lỏng nóng rực đổ vào mắt mã nhắn, làm tiểu Bạch cơ hồ kẹp chặt hai chân mới tránh được việc bắn tinh.

Gương mặt Văn Khương xinh đẹp bởi vì dục vọng khắc chế đã biến thành hơi hơi bóp méo, ngực bị tiểu Bạch bóp hồi lâu đã phát trướng khó chịu.

Tiểu Bạch đối với phản ứng của nàng rất hiểu, nhẹ nhàng hôn nàng.

"Muốn gọi liền kêu, vi huynh sẽ giúp cho muội."



Nói xong ngón tay mang theo mỏng kén liền từ dưới đi lên hai luồng nhu lộng tròn trịa, phá túy rên rỉ bị hắn toàn bộ ngậm vào trong miệng.

Bộ ngực bị hắn vuốt ve mang ra từng trận dòng điện, hạ thân một lần so một lần thắt chặt, làm tiểu Bạch trở nên gian nan.

"Tiểu muội, muội chờ một chút.". Tiểu Bạch chầm rãi cắm rút kiên nhẫn, chế trụ eo thon, lưng eo nam nhân gầy gò một lần so một lần va chạm thêm lợi hại, tư thế mặt đối mặt cơ chế sinh ra cảm thụ mất hồn hết sức mãnh liệt, làm nàng càng thêm rõ ràng cảm nhận được tiểu Bạch hắn có bao giờ hùng tráng, phân thân thô đại lấy biên độ trước đó chưa từng có đỉnh chà đạp bên trong huyệt nộn, Văn Khương cảm thấy bên trong chính mình chỗ hoa huy*t mỗi một nơi đều tựa như bị phân thân hắn hòa tan, chỉ nghĩ muốn thần phục với nó.

Thân thể của nàng phảng phất là do hắn định chế, hắn khả dĩ rất dễ dàng liền khai quật tới nơi mẫn cảm trong thân thể nàng, mà còn cũng có thể tuỳ tiện từ trong đó đạt được dục tiên dục tử đến cực lạc khuây khoả.

"A... Ưm..."

Lúc này mái tóc Văn Khương lộn xộn, rối tung thẳng xuống, hai gò má diễm lệ như hoa đào, trong miệng thổ lộ toàn là vong tình đến rên rỉ mất hồn, mà một bộ dáng này của nàng rơi vào trong mắt tiểu Bạch không biết được rót thêm bao nhiêu tình dược.

"Tiểu muội, Tam ca sắp bị muội bẽ gảy!"

hoa huy*t khẩn tắc nghẽn bị hắn hữu lực đến xuyên qua, cánh hoa mê người phun ra nuốt vào vật to lớn của hắn, huyệt nộn liên tục bị lật vào lật ra...

"Tam ca... Ta... Không được..."

Thân thể bị hắn va chạm đến mức Văn Khương cảm thấy không còn là chính mình, phía dưới hư không tựa hồ chỉ có thứ to lớn của Tiểu Bạch mới có thể lấp đầy.

"Tiểu muội, thực muốn đem tiểu huyệt của muội sáp nát, quá thoải mái."

Tiểu Bạch đem thân thể nghiêng về phía trước sau đó đem Văn Khương toàn bộ nhấc lên, mật huyệt bất lực chỉ có thể run rẩy theo động tác cự thú.

"A... Không cần... Không... Đủ rồi"

Nàng đã không thể tiếp nhận từng đợt khoái cảm liên tiếp, bám vào người hắn gắt gao cắn trụ bả vai hắn, không nhịn được lớn tiếng la lên.

"Ahh, cắm đến bên trong rồi sao?" Tiểu Bạch yêu nhất là cổ tử cung của Văn Khương, hoa tâm mềm mại bao dung khi hắn va chạm, khoái cảm tê dại quả thực không thể dừng lại.

"Ca, "

Nàng ríu rít nghĩ muốn cầu xin tha thứ...

van-khuong-cong-chua-113-0


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.