Trong bóng tối yên tĩnh, thanh âm thật nhỏ rơi vào trong tai lại vô cùng rõ ràng, hắn chậm rãi cư trú đi lên, lấy đầu lưỡi liếm động môi nàng, thấp giọng hống dụ.
"Mở miệng"
Văn Khương chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng, hai mắt gắt gao đóng chặt, ngay sau đó kìm không được mà há miệng, lúc này ngực nàng bị bàn tay sít sao xoa nắn lấy, hắn đột ngột phát lực dùng sức nắm lấy toàn bộ nhuyễn nhục, thân thể Văn Khương chợt run run, mềm mại rên rỉ.
"Ahh... Ưmn..."
"Chính là như vậy, tiểu bảo bối, muốn thì cứ kêu lên... Như thế càng chứng tỏ ta có bao nhiêu yêu thương nàng"
Hắn trơn ướt lưỡi đi tới bên tai, 1 bên liếm mút 1 bên trầm thấp dụ dỗ nàng.
"Đau... Ahh..." - Văn Khương bị hắn xoa nắm bị đau.
Lại nghe thấy hắn bên tai bên mình thấp giọng nói.
" Người Làm nghề y rất am hiểu cơ thể con người, nên rất nhanh thôi nàng sẽ không nở rời ta"
Hắn lực đạo không nhỏ, Văn Khương chỉ cảm thấy ngực mình bị xoa bóp càng sưng tấy có xu hướng đứng thẳng, phía trên mẫn cảm đỉnh anh đào bị ngón tay hắn cố ý kẹp đến từng hồi một tê dại. Văn Khương còn đang run rẩy trong mê loạn liền đột nhiên cảm thấy một ngón tay Trọng Nhĩ tiến vào trong hoa kính,
"Không, không cần."
Nàng càng cảm thấy xấu hổ, kẹp chặt hai chân.
"Như thế này không thoải mái sao?" Trọng Nhĩ cười lại sáp nhập thêm một ngón tay, hai ngón tay trong nháy mắt bị tắc nghẽn bị hoa kính quấn trụ, Trọng Nhĩ thở hổn hển.
"Thật sự là yêu tinh giỏi câu hồn người..."
Hắn rút ra ngón tay dinh đầy mật dịch bắt lấy hai chân nàng đem lưng eo chống đỡ lên cửa huyệt, mãnh liệt xuyên vào.
"A... Đau quá..."
Văn Khương đột ngột mở mắt đồng thời cong lên thân thể, nàng đột ngột nhìn thấy mông eo mình bị Trọng Nhĩ kéo cao đang cố gắng phun ra nuốt vào nam căn màu đỏ tím.
"Tiểu yêu tinh, vi phu còn chưa toàn bộ cắm vào đâu."
Trọng Nhĩ bên trán đã phũ một tầng mồ hôi, tuy rằng hắn đã biết nàng là nữ nhân có tư chất hiếm có trong, nhưng nếu muốn tiến nhập toàn bộ vẫn nên cẩn trọng từng bước một. Cái " vỏ sò" đang cắn nuốt hắn chặt chẽ kia khiến hắn cơ hồ hưng phấn muốn chết, nếu không phải trước hắn có chút bản lĩnh e rằng đã sớm bị Văn Khương hút bắn ra...
"Không, đau quá, "
Văn Khương quả thực đau không chịu được, vách tường trong hoa kính liên tục co rút lại kháng cự.
"Ahh, Tiểu yêu tinh, vi phu sắp bị nàng bẻ gãy."
Trọng Nhĩ hít sâu một hơi, ấn trụ bờ mông tròn trịa của nàng, đột ngột thẳng eo," phốc " thử một tiếng, cự vật lớn nhue cánh tay trẻ con lập tức đi sâu vào trong cơ thể..
"A ahhh _ _ _ _ _ _ _ _"