Độ dài: 256 (chưa gồm ngoại truyện)
Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, đô thị tình duyên, hào môn thế gia, cưới trước yêu sau, HE
Editor: Cynlia
Cố Duy Thâm chú ý đến cô gái này cũng chỉ vì tên cô khá đặc biệt
- Quý Sênh Ca? Nghĩa là hằng đêm ca hát sao?
Cô cười:
- Tam thiếu gia có thể hằng đêm ca hát được sao?
.....
Gia tộc Cố gia, thế gia trăm năm vọng tộc, có tiếng khắp Vân Giang. Tam thiếu gia Cố gia càng nổi bật hơn, quả thật là sinh ra ngậm muỗng vàng, từ nhỏ cực được cưng chiều và còn là người thừa kế sáng giá nhất của gia tộc
Ở Quý gia, một đứa con vợ lẽ bị mọi người khinh thường xa lánh. Xuất thân hèn mọn, không lên được mặt bàn, cô chỉ là một đứa con gái bị ghẻ lạnh, ngày qua ngày gian nan sinh tồn
So với nhau, quả thật người trên trời, kẻ dưới đất.Đối mặt với những ngờ vực của người ngoài, ngón tay Quý Sênh Ca ngả ngớn trước cavat trên ngực người đàn ông, ngữ khí bất mãn: "Anh nghe đi, bọn họ đều nói em danh không chính, ngôn không thuận."
Ngay sau hôm đó, Tam Cố thiếu gia cầu hôn, một màn oanh oanh liệt liệt toàn thành.
Trang sức đỏ rực trải dài mười dặm đường, cảnh tượng độc nhất vô nhị.
.....
Anh đường đường ngang ngược, thân phận tôn quý.
Cô thận trọng từng bước, dụng tâm tính kế.
Ánh mắt người đàn ông dừng trên người người phụ nữ tiềm tàng dã tâm, ngón tay điểm qua khóe miệng cô, "Nếu tôi giúp em thực hiện ý nguyện, em định báo đáp tôi thế nào?"
Báo đáp?
Quý Sênh Ca ngẩng đầu, đáy mắt trong suốt nhiễm vài phần ý cười, "Đời này của em đều do anh định đoạt."
Nghe vậy, anh dập tắt điếu thuốc trong tay, nhẹ ôm cô vào lòng.
Lần đầu tiên anh tin tưởng lời của một người phụ nữ, song không nghĩ tới lời hứa hẹn ngọt ngào lại có thể hóa thành lưỡi dao sắc tẩm độc.
.....
[Vở kịch đêm tân hôn]
Đêm tân hôn, Cố tiên sinh khoác áo ngủ, vành tai tóc mai chạm nhau, thổ lộ với vợ, "Em biết anh dài ngắn thế nào, anh biết em sâu cạn ra sao."
Cố phu nhân đỏ mặt, tay đặt trước ngực.
Cái này mẹ nó là đặc biệt thổ lộ sao? Rõ ràng là đùa giỡn lưu manh.
Anh sống đến từng này, chỉ trăm phương ngàn kế tính toán một việc là cưới cô.
Mang cô chiếm cho riêng mình, cả đời nâng niu trân quý.
[Vở kịch Cố tiên sinh sủng ái vợ]
Ngày nọ, truyền thông tìm đến phỏng vấn, người chủ trì cầm trên tay microphone hỏi một vấn đề, " Xin hỏi Cố tiên sinh, Cố phu nhân từng oán giận địa vị gia đình bất bình đẳng, ngài cảm thấy thế nào?"
Người đàn ông hai tay đặt trên đầu gối, " Người ở trên cao, người ở dưới thấp sao có thể bình đẳng."
Người chủ trì hai mắt lập tức tỏa sáng, "Vậy ngài nhất định là người làm chủ rồi."
Người đàn ông gật đầu, khóe miệng cong thành vòng cung mê người, "Phải, tôi là chủ gia đình, Cố phu nhân là chủ của tôi."
Mọi người: "......"
Cố phu nhân ngồi trước TV, gương mặt nháy mắt phiếm hồng. Cố tiên sinh nhà cô cũng thật là, ai lại nói thẳng thế bao giờ!
Bình luận truyện