Văn Lang Đại Lục

Chương 28: Bái sư



Bái sư

Thiên Địa Hội là một trong 3 bang hội bí ẩn bậc nhất trên đại lục, nghe nói danh tiếng của Thiên Địa hội này không chuyện gì là không làm được. Từ ngàn năm trước trong lúc loạn lạc yêu thú thì có một phân nhánh không biết của tộc nào lập nên một tổ chức vô cùng bí ẩn, tổ chức này chuyên đi thu thập linh hồn của nhân yêu ma 3 tộc. Về việc những linh hồn đó bọn chúng dùng để làm gì thì không ai biết chỉ biết sau này xuất hiện tin đồn tộc người cổ đại trong truyền thuyết cũng xuất hiện và chính là Huyết tộc. Tộc Huyết này khác với 3 tộc nhân yêu ma vì bọn chúng có thân hình của nhân tộc, sức mạnh và tuổi thọ của yêu tộc và ranh mãnh quỷ dị của ma tộc. Huyết tộc này bình sinh người sống phải dựa vào hấp thu máu huyết để sống, dùng linh hồn để tu luyện, lấy yêu đan làm thức ăn vậy nên thời viễn cổ đã bị 3 tộc vây công tiêu diệt.

Thiên lúc này trong đầu đang hồi tưởng lại từng đoạn ghi chép của Tố Uyên. Có vẻ như những đoạn ghi chép này cũng không phải là điều gì lạ nhưng Thiên lại có cảm giác có một bí ẩn nào đó vô cùng lớn đang ẩn sau bức rèm này. Chuyện của Chu An cũng làm hắn cảm thấy có chuyện không hợp lý ở đây. Bắt linh hồn các luyện dược sư với linh hồn cực đại nghe giống như việc làm của Hồn Điện của Hồn tộc trong đấu phá thương khung từng được nhắc đến. Nói chung là chuyện gì cũng đều không ổn cũng đều có vấn đề có lẽ hắn chính là vì những chuyện này mà đến.

“Chu lão người có muốn trả thù không?” “Ngươi hỏi thừa gì vậy, ta mà biết kẻ đứng sau là kẻ nào thì ta sẽ cho hắn chết không toàn thây” Chu An khuôn mặt lúc này trở nên khá căng thẳng ánh mắt không còn bình thản mà hiện lên một tia oán khí. “Người đừng lo, ta có mặt ở đây thì tất nhiên cùng người có duyên hạnh ngộ. Tuy ta ở đây có thể chỉ là một tên trúc linh nhỏ bé nhưng ta nhất định sẽ đứng trên đỉnh cao của đại lục” Khuôn mặt của Chu An lúc này mới giãn ra vài phần “Ta nằm đây cả ngàn năm, chứng kiến thân bằng cố hữu của ta, người dân của ta lần lượt bị yêu thú sát hại đến nỗi thành một cái phế thành không một bóng người sinh sống, Nhưng nghe tiểu tử ngươi nói cũng làm cho ta thấy thoải mái rất nhiều”.

“Thực ta ta đến đây cũng là muốn nhờ người chút chuyện hy vọng người có thể thanh toàn” Thiên vào trực tiếp ngay vấn đề chính, việc quan trọng nhất với hắn lúc này chính là tìm người luyện được Khu xà đan giúp Dương Hạo giải độc khôi phục tu vi. Mà giờ phút này chính linh hồn trước mặt hắn đây là người có khả năng nhất giúp hắn luyện được Khu xà đan này. Nhìn những biến hóa trên khuôn mặt Thiên thì Chu An cũng không vội lên tiếng, trong lòng lão lúc này cũng nảy ra một ý niệm vô cùng lạ. Cả đời Chu An chưa từng nhận đệ tử vậy nên lão trước lúc chết vẫn tiếc nuối đan đạo một đời thành ra lãng phí. Nay khi nhìn thấy Thiên thì ngay lập tức lão đã muốn thu nhận tên đệ tử này. Hắn là một luyện dược sư nên hắn thừa hiểu rằng nếu muốn làm một luyện dược sư giỏi thì trước hết phải là một người có tính cách thăng trầm hơn thế phải có một sức mạnh linh hồn vô cùng cường đại. Lúc khi vừa mới xuất hiện lão đã thử dùng linh hồn để cảm nhận tu vi của Thiên nhưng lại bị linh hồn Thiên tự hành phòng vệ đánh cho dội ngược trở lại nên lão khẳng định Linh hồn bên trong cậu bé này mạnh mẽ không kém gì linh hồn của lão.

“Người giúp ta luyện một loại đan dược, sau này khi ta đủ mạnh mẽ ta sẽ giúp người báo thù, hoặc ít nhất có thể tìm một thân thể phù hợp giúp người đoạt xá” Sau một hồi đắn đo thì rốt cuộc Thiên cũng nói ra suy nghĩ của mình, Chu An cũng không tỏ ra ngạc nhiên mà ngược lại còn nhếch khóe miệng lên mỉm cười mỉa mai. “ Cả đời Chu An này hoành tung ngang dọc chỉ có người cầu kiến ta xin ta trợ giúp, vậy mà giờ phút này đây ta lại phải để một tiểu tử vắt mũi chưa sạch nói câu trả thù. Hảo! ngươi thử nói xem ngươi có muốn làm một Luyện dược sư hay không?” “ Ý người là muốn ta bái sư” “ Đúng thế, thù của ta muốn báo thì cũng tiên quyết phải là đệ tử báo thù cho sư phụ chứ, với lại ngươi bái ta làm sư thì ta chỉ dạy ngươi cũng chính đáng hơn chứ sao. Nói thật, ngươi rất giống với lão phu hồi trước, cũng một thân ngũ hành linh căn tuy không được thiên phú về Hỏa linh căn nhưng bù lại lực lượng linh hồn tinh thuần nồng đậm nên mới thu được thành quả như ngày hôm nay”.

Tấm bia đá lúc này đã được dọn dẹp sạch sẽ, lúc này có hình bóng 2 người một thú đang đứng trước tấm bia đá, một người đứng một người quỳ còn con thú ở đây không khác chính là Bạch Lang được nhắc tới lúc trước đã cứu sống Thiên. Con Bạch lang lúc này đứng phía sau Thiên đang quỳ trước linh hồn Chu An. Thiên cúi đầu trước linh hồn Chu An hô lớn: “Đệ tử Sùng Thiên xin cúi đầu hành lễ với sư phụ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.